Chiếm Ngự - Phần 25
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1668


Chiếm Ngự


Phần 25


Tôi người run lên vì sợ hãi…tiếng bc chân đi vào và cửa đong sầm lại…tôi nín thở…tôi ngó ra r thụt lại…rồi lại ngó ra anh ta đang quay lưng lại…tôi nhìn lưng anh ta..và với tay…em muốn hỏi anh sống thế nào,có tốt không nhưng chắc e sẽ k có cơ hội hỏi rồi…anh ta quay lại…tôi thụt lại…anh ta bỏ đồ và đi vào nhà tắm,tôi lao ra cánh cửa,ô cái cửa này sao thế nhỉ…tôi đứng giật giật…
_Cô cần 1 cái mã cửa ,cô quên rồi à
_à đúng rồi a đọc đi ( tôi giật mình và quay lại)…(đó là Quân,anh ta vẫn vậy vẫn nhìn người khác bằng ánh mắt coi thường đó…) à xl tôi chạy nhầm lên phòng anh rất xl…( a ta tiến tới chống tay lên cánh cửa và tôi cúi đầu,anh ta lấy tay sờ lên mặt tôi từng chút,từng chút 1 rồi a ta thở gấp như thể rất đau vậy…Quân rơi nước mắt lên mặt tôi…mặc dù a ta k nói nhưng tôi hiểu thấy tôi anh ta rất đau lòng…anh ta bấm mã cửa và đẩy tôi ra ngoài…gì chứ tự dưng sờ lên mặt mình rồi khóc nữa xong lại đẩy mình đi…đúng là lần nào cũng khiến ng khác khó chịu mà…ơ nhưng mà tại sao mình lại tức nhỉ mình phải vui mới đúng chứ…tôi đi xuống thấy Quyên và Hiếu họ hôn nhau say đắm ngay dưới sảnh nhà…tôi quay mặt đi lên thì Quân đi xuống…tôi kéo tay anh ta …
_Đi thôi xuống dưới k tiện ( a ta ngạc nhiên ,gat tay tôi)
_có gì mà k tiện ( anh ta xuống thấy r đi lên,măt anh ta đỏ lên)
Tôi nhớ lại lúc nãy hành động của anh ta,,,tôi định hỏi n rồi lại thôi…mình đâu có là gì chỉ là thú vui của anh ta mà thôi…anh ta vào phòng rôi đóng cửa lại…tôi đứng bên ngoài ngoài trời đổ cơn mưa to,mai Quyên cưới rồi hy vọng là ngày đẹp trời chứ…cửa mở ra tôi ngã ngửa vào trong ( Quân đỡ tôi)
_cô định đứng đó nhìn bọn họ à ( tôi bật dậy)
_đâu có tôi cúi đầu mà,,,(tôi cười r lại k cười ,đang ở trong phòng anh ta mà m lại vào hang hùm rồi) chắc họ xong rồi,tôi xin phép…mà cái cửa a đọc mã tôi tự bấm cũng dc…
_ngày tháng năm sinh của cô ( tôi quay lại nhìn Quân ,a ta mặc chiếc áo len đỏ và quần màu be,tôi ngạc nhiên k hiểu sao lúc đó tôi thất thần nhìn Quân)
_tôi hỏi anh 1 câu được k?đối với anh tôi là gì?
_hãy tự hỏi bản thân cô đối vs cô tôi là gì trc đi?
_tôi muốn anh trl tôi đi,tôi là gì tại sao cái gì a cũng làm vì tôi liên quan đến tôi nhưng mục đích của anh lại là chỉ muốn sở hữu tôi,ngay từ đầu a đã sắp đặt mọi thứ…đúng chứ
_Đúng vậy ? (Anh ta quay đi) tất cả là do tôi sắp đặt,nhưng cái tôi k sắp đặt dc chính là tình cảm của bản thân tôi…
_lý do a chọn tôi là gì vì liên quan đến cô gái của mẹ nuôi tôi đúng k?tôi và cô ta thì có điểm gì chung (a ta ngạc nhiên quay lại)
_cô gái đó hôm đó đã nt cho tôi muốn gặp tôi khi tôi đang ra sân bay…tôi đã vẽ cho cô ta hoài bão và đủ mọi ước mơ…nhưng chính bme cô…họ đã đi vào làn oto và cô ta k phanh kịp …tất cả kết thúc cô gái đó cho tôi thấy dc ngoài tiền cuộc sống còn n thứ để tôi quan tâm ,rôi cô xuất hiện và cô lại 1 lần nữa giống nvay …
_vậy a đã yêu cô gái đó (tôi rơi nc mắt) và rồi a quen tôi để chà đạp lên bme tôi…rằng bme toi sai và con gái của họ phải trả giá như a đa nói cái gì cũng có giá của nó…
_Đúng, tôi đã nghĩ nvay,và cái ngày tôi đứng trc mặt mộ bme cô ,,,,cô đã hỏi tôi a nói gì vậy…tôi sẽ trl cho cô ngay bh ( a ta tiến gần tôi) tôi nói con gái hai người sẽ phải trả giá cho n gì họ làm ,bme cô đã cướp đi người con gái mà tôi tưng yêu…( tôi ngã khuỵ xuống chân a ta)
_tại sao a k giấu kín mọi chuyện,tại sao lại nói cho tôi biết ,tôi kp là cô ta người anh yêu vốn kp tôi và tôi thật sự đã phải trả giá rồi…tất cả đã kết thúc tôi đã có đáp án sau tất cả tôi chỉ là cái bóng của ng khác…tôi sẽ biến mất khỏi đời anh mãi mãi ,xuất hiện trong đời nhau chính là sai lầm lớn nhất của chúng ta…
Tôi quay đi và như ng mất hồn,tôi bc từng bc xuống dưới,tôi đi qua Quyên( quyên kéo tay tôi)
_Cậu đi đâu vậy,trời đang mưa đấy,,
_tất cả đã kết thúc minh được nghe câu trl,cậu phải hạnh phúc nhé mình xl m k thể dự lễ cưới của cậu dc..(tôi chạy vội ra ngoài trời mưa,mình đã nhận được câu trl rồi mà tại sao người khó chịu nvay ,anh ta đã nói mình giống với cô ta và a ta đa yêu cô gái đó…tôi đi vội về nhà ra trước mộ bố mẹ tôi: Tại sao hai người lại đâm vào cô ta ,tại sao con lại phải trả giá ntnay …tôi ngồi gục xuống dưới trời mưa..hôm sau tôi đi vội vàng trở lại miền núi,tôi sẽ k trở về nữa…tôi lên tới nơi và ghé qua thị trấn mua quà cho lũ nhỏ,vô tình tôi gặp Đức …chúng tôi nhìn nhau và ngạc nhiên …chúng tôi vào quán cafe nói chuyện..
_Em dạo này sao rồi anh k nghĩ là được gặp em ở đây?
_em vẫn ổn còn anh tn?
_Anh lên đây đi từ thiện với đoàn của bạn anh,a nghe nói e qua mỹ rồi mà,
_em về đây giảng dạy e làm tình nguyện thôi,
_vậy à,Xuân bh đã thay đổi tính nết X bị tắc vòi trứng bọn anh cũng đang cố gắng,cô ý nhắc tới em rất nhiều và cảm thấy có lỗi với em..
_chị Xuân chỉ miệng nói hơi quá n chị ý là ng k có ác ý em hiểu a bảo chị là cố gắng lên em cũng mong 2 ng dc hp
_uk đợt a bị tai nạn X mất ăn ngủ chăm sóc anh,thật sự a thương X hơn trc ,em cũng vậy hôn nhân của em sao r?
_à ,em vẫn ổn bh muộn rồi e xin phép đi trc k tối…
Tôi và Đ đi ra ngoài và chia tay nhau…k hiểu sao lúc đó Quân đứng ở bên đường anh ta nhìn tôi thật khó chịu…tôi vội quay đi n chợt nghĩ a ta sẽ hiểu lầm a Đ làm khó a Đ thì sao…tôi chạy sang đường và nói:
_Tôi đi lên đây tình cờ gặp a Đ,sao a lại ở đây?
_tôi k qtam,tôi chỉ muốn nói với cô nợ tiền đất mà cô chưa trả tôi bh cô hãy làm việc để trả đi,
_à chuyện đó…a chỉ định nói vậy thôi sao
_công ty tôi đang thiếu người cô hãy làm vc để trả nợ đi còn k buộc lòng tôi sẽ bán mảnh đất của cô..( tôi kéo tay Quân dường như a ta tức tôi)
_anh thật sự làm nvay sao?đừng xin anh
_5p trc khi định gặp cô tôi k có ý định đó n chính cô khiến tôi phải thay đổi,cô cũng gan nhi hoá ra 1 năm qua cô vẫn qua lại vs hắn…vậy thì chúc cô hp.
(Anh ta quay lên xe đóng cửa )
Anh ta lại 1 lần nữa ép buộc mình,tại sao a k buông tha cho tôi ( tôi hét lên) và tôi lại lóc cóc quay trở về thành phố…có điện thoại gọi tới là Quyên:::
_Mình đang ở nhà cậu đây?về đi nhanh nhé
Tôi quay về thấy Quyên đang nấu ăn…
_Về rồi à thay quần áo đi ,m nấu sẵn món cậu thích rồi đây ( tôi ngạc nhiên)
Tôi ngồi ăn cơm gắp miếng cơm lên mồm mà nc mắt cứ rơi,,,Quyên này cậu k hỏi tại sao mình đi rồi lại quay lại à…
_mình k muốn biết chắc chắn cậu có lý do m tin là nvay,anh Quân a ý thật sụ ( tôi ngắt lời)
_cậu đừng nói gì cả,m k muốn nghe về anh ta,anh ta muốn mình quay về làm việc để trả nợ cho số tiền đất ,m k hiểu tại sao anh ta k buông tha cho mình…
_bởi vì a ý thích cậu ngốc ạ( toi ngac nhien)mình cũng đi làm cùng cậu mà yên tâm có mình rồi
_sao cậu phải đi làm a H ép cậu sao?
_k có,m muốn bảo vệ cậu giống như cậu đã bảo vệ mình vậy mạnh mẽ lên …(tôi ôm Quyên khóc nức nở) hôm sau tôi đến cty của anh ta những hTTam thương mại lớn hoá ra đều do a ta đầu tư và sở hữu
Và lần này tôi có nhiệm vụ bán trang sức tôi và Quyên vào 1 đội và sếp của chúng tôi nói ..bà chủ sẽ tới ngay bây giờ …tôi ngạc nhiên khi gian hàng trang sức này của cô ta…( do ck cô ta để lại) tôi quay ra bảo Quyên ai sắp xếp cho bọn m vậy…
_mình kb tự bộ phận này kêu thiếu người nên chắc cta dc sắp xếp thôi mà sao vậy
_uk vì mình ngạc nhiên ( Lan nhìn tôi dường như cô ta cũng ngạc nhiên)
Các cô chú ý làm việc cho tốt đều có camera giám sát nên tôi sẽ k nhắc lại về vc bán hàng ,,,mỗi 1 món đồ ở đây có bán nhà của các cô cũng k đủ để mua đâu nên tốt nhất chú ý ( Quyên nói thầm cô ta kênh kiệu quá) lan nói to: cô kia sếp đang nói ai cho hai cô nói chuyện hôm nay phạt đi dọn nhà vệ sinh…mọi người xì xào quản lý nói : Sếp ơi hình như chủ tịch đang đến Tt này đấy ạ..
_tin chính xác k?
_chính xác e thấy mn xì xào chủ tịch hnay trưc tiếp đến đây em cũng thấy lạ ,em bán hàng bn năm rồi còn chưa gặp..
Tôi nhìn sang Quyên chủ tịch k lẽ là…? Tôi luống cuống …tôi phải đi dọn vệ sinh đây…
Quản lý: uk đi đi,dọn trên tầng 2 ý …
Tôi thấy Lan cô ta chọn trang sức và ngắm vuốt…
Chủ tịch tới : mọi ng cúi chào…anh ta đi tới tôi cúi gằm Quyên định gọi thì tôi kéo tay ( Đừng gây chú ý) Tôi đứng cạnh Lan k hiểu sao cô ta ngã nhào ra khi Quân đến…anh ta đỡ lan…cô có sao k?
_A Quân ạ may quá e đang đứng thì Mai tự dưng huých vai em nên e mất thăng bằng…( cô ta kể lể)
Quyên : cô nói dối chúng tôi đang đứng tự cô ngã ( dường như Quân k nhớ lan là ai)
Tôi: tôi k có huých vai cô..
Cô ta bám vái Quân trc sự chứng kiến của nhiều người…
_em đau chân quá anh có thể đỡ em lên phòng làm việc dc k?( Quân bế cô ta lên và nhìn tôi như thể tôi là kẻ phá hoại) cô ta quay lại nhìn tôi cười đểu …chuyện quái gì thế này…
Quyên nói: cậu quen cô ta à,cô ta gọi anh Quân và gọi tên cậu đấy? Tức chết mà sao a Quân lại bế cô ta nthe
_uk cô ta là bạn cùng quê với mình cô ta cũng chính là người gửi ảnh m và a Đ cho Quân…
_trơi ơi,tại sao cậu k nói cho a Quân..
_nói cũng đâu để làm gì ?cminh kết thúc rồi giờ m làm để trả nợ thôi…
Rôi tôi đi dọn vệ sinh mà lòng k yên…nghĩ đến anh ta bế Lan tôi lại tức…tôi vứt cây cọ tolet bụp…nc bắn lên…
_Cậu sao thế Mai,bắn nc vào ng tớ rồi..
_à uk mình điên quá …rồi có ng pnu đi vào là thư kí của anh ta…chủ tịch nói cô mai lên phòng làm việc..
Lại chuyện gì nữa thế này
_
_

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN