Chín Tầng Mây - Phần 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
566


Chín Tầng Mây


Phần 2


Tôi hình như với độ tuổi 12 chưa hiểu hết truyện về tam giới về tất cả vạn vật trong nhân gian…tôi chỉ biết ánh mắt của cha tôi ngày đó có vẻ rất sợ hãi…

-Câu chuyện hôm nay ngoài ta và con thì con k bh được nói ra con có nhớ không

-tại sao vậy cha

-con đừng hỏi tại sao con phải thầm cám ơn là mình còn sống

-người đó mặt mũi vậy thôi nhưng hiền lành lắm cha

-câm miệng ta đã nói con k được nhắc đến cơ mà

Vua xứ hoa giết hết những kẻ tùy tùng nghe được câu chuyện công chúa xứ hoa nói ,ông ta tay đầy máu cầm kiếm đứng trước mặt con …đứa trẻ sợ hãi hét lên ôm đầu

-con sai rồi cha con sẽ k nói sẽ k gặp ai cả,hôm nay con không gặp ai cả…

-tốt,chúng ta về thôi con

Đó chính là kí ức về năm 12 tuổi của tôi,không biết người đó là ai nhưng có lẽ là cha tôi rất sợ người đó,sợ đến mức giét hết tất cả những ai nghe tôi nói…ép tôi quên đi kí ức đó…

6 năm sau tại Thiên Đình…

Hôm nay Thiên Đế tổ chức lễ mừng sinh thần cho con gái của mình là Từ Dao công chúa…mời tất cả những người có chức vị trong tam giới trong đó có cả vua xứ hoa và mặc nhiệm vua của ma giới

Mặc nhiệm tại ma giới vò nát tờ giấy

-ngài có đi không ạ

-có chứ ta vẫn phải đến ngắm dung nhan con của thiên đế chứ …

Mặc nhiệm mặt đăm chiêu nhìn về phía biển đoạn vong…

Tại xứ hoa

Công chúa…công chúa đi đâu rồi ….

Mẹ xuân: thật là làm người ta tức chết chắc chắn là nó đang ỉ ôi bên cha nó rồi k cần tìm nữa…

Thanh xuân đang ở bên cha mình nhì nhèo…cô gái 12 tuổi nay đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp như hoa ,làn da trắng đôi môi hồng nhẹ,sống mũi cao thanh thoát…

Vua: Con đi lên đó nhỡ có sơ xuất thì sao,con nghịch ngợm như vậy ta không thể để con đi được

-con k nghịch đâu mà cha,con hứa đó,con thề luôn ạ

-lời thề của con ta không tin

-kìa cha con thật sự muốn tới thiên giới,con chưa tới bh mà cha

-k đẹp như ở chỗ chúng ta đâu

-kệ con vẫn muốn đi,đi mà cha con ngoan ngoãn ở sau cha thôi mà

Vua bật cười xoa đầu con

-cái con bé này nói dai thật đấy,thôi được rồi nhưng nếu con làm sai ta nhất định sẽ đánh chết con

-con hiểu con hiểu mà hì hì…

Tại Thiên giới

công chúa Từ Dao xinh đẹp đầy vẻ kiêu sa trong bộ trang phục được dệt từ những chiếc lông của thiên nga…hoàng hậu chải tóc cho con rồi nhìn con trong gương

-con của mẹ thật sự đã trở nên xinh đẹp thật rồi,mẹ thật tự hào về con,sau này con của mẹ có thể kết hôn được vs người thật tốt thì mẹ k còn mong mỏi gì hơn..

-mẹ ơi trong đất trời này con muốn lấy người giỏi hơn cả cha cơ

-ai nói vs con những lời như vậy ( đổi sắc mặt)

-con có nghe nói mà mẹ nhưng làm sao để được gặp người đó

-câm miệng con k dc hỗn láo

-con đâu có nói gì hỗn láo sao mẹ lại mắng con

-người mà con nhắc tới k phải muốn nhắc là nhắc,đến cha của con khi nhìn thấy người đó còn phải cúi đầu nghiêng mình ,cả đời mẹ còn chưa bh nhìn thấy thì con đừng có ngồi đây mà mơ mộng

-nhưng người đó là ai vậy mẹ

-đó là người đầu tiên tạo ra vạn vật trong đất trời này ,tam giới này là do ông ấy tạo ra con hiểu không thế nên tất cả tam giới đều phải nghiêng mình cung kính ,nhóc con như con k dc nhắc đến

-người đó có vợ chưa mẹ,đã kết hôn chưa

-ông ta làm gì có trái tim mà kết hôn…là một người rất máu lạnh thế nên con bỏ ngay cái ý nghĩ viển vông đó đi…

-mẹ ngài ấy có tên không ạ

-không ai biết tên ông ta cả …thôi nhanh nào để mẹ còn sửa soạn cho con sắp đến giờ rồi

Từ dao quay đi cười nhẹ rồi tự nghĩ đến người đàn ông đó mà cười một mình …

Tôi theo cha tới thiên giới,trên này mây phủ xung quanh những chú bướm bay xung quanh rất nhiều,dưới mặt hồ thiên nga đang múa rất đẹp …những bông sen như đang ghé vào tai tôi nói gì đó

‘chào công chúa xứ hoa”

Tôi vẫy tay chào lại ngô nghê thì cha gọi

-con còn k mau đi nhanh lên…

-con đi ngay đây

Đến khi mải đứng xem thiên nga múa tôi quay đi quay lại thấy mình đã bị lạc…tôi chạy đi tìm rồi gọi

-cha ơi…cha…

chợt tôi tóm lấy tay người đàn ông vì nghĩ đó là cha mình …người đó quay lại cười nhẹ

-cha sao,cô gái cô nhầm rồi

Tôi thấy ông ấy mặc áo đen và nở nụ cười rất nhạt

-ngài có thể chỉ cho cháu chính điện không ạ

-rất sẵn lòng ,ta cũng đang tới đó

-ôi vậy tốt quá ạ

-cô là con của hoa viện (Vua ma giới)

-sao ngài lại biết tên thật của cha tôi vậy

-cũng là một cô gái sắc nước hương trời như đinh hương vậy

-ngài biết cả chị tôi sao

Thanh xuân k hề biết mình đang nói chuyện vs Vua của ma giới…ông ta cười đầy vẻ u buồn…

Tới chính điện tôi thấy cha liền rón rén đi vào sau lưng

-con đứng đó

-thôi mà cha ở đây có đông người lắm nếu cha mắng con lại mang tiếng con ra thì sau này ai cưới con nữa

Vua xứ hoa nghe con nói êm tai liền lặng yên …

-ngồi xuống đi

Người đi ra hai hàng cung nữ họ hô ” Thiên đế tới ”

Thiên đế mặt lạnh tanh đi vào cùng hoàng hậu và phía sau là cô công chúa từ dao …cô công chúa xinh đẹp được mọi người chú ý…Từ dao nhìn thấy tôi rồi cười nhẹ,tôi cũng cười lại…

Thiên đế: cám ơn tất cả mọi người đã tới dự sinh thần con của ta,hy vọng hôm nay cũng là ngày mà ta có thể kén rể cho con của mình…

Mọi người xôn xao tranh giành tiến cử con trai mình…Vua ma giới ngồi nhấc ly rượu rồi cười nhẹ …

Thiên đế: mặc nhiệm ngươi cười gì

-ta cười cũng phải hỏi xin ý kiến ngươi sao

hai người nhìn nhau ánh mắt nảy lửa…Thiên đế nắm chặt tay,Hoàng hậu kéo tay áo

HH: Thiên đế,nay là ngày vui mà ngài đừng làm vậy

Thiên đế: Nghe nói vua của ma giới lừng lẫy đất trời vẫn chưa kết hôn

-vậy ngươi muốn ta cầu hôn con gái ngươi sao

-ngươi đừng nằm mơ

-vậy ngươi nhắc chuyện ta chưa kết hôn để làm gì

-ta thấy ngươi thích người của xứ hoa nên hôm nay có Vua xứ hoa ở đây lại còn đem theo con gái nên ta ngỏ ý mai mối công chúa xứ hoa cho ngươi

Mọi người xôn xao vì thiên đế vẫn thù hằn chuyện cũ…Mặc nhiệm cười nhạt

-Ta nghĩ ta thích con gái của người hơn đấy Thiên mạnh

Hoàng hậu: hỗn láo ai cho phép ngươi gọi tên của thiên đế

-ta và hắn ngang hàng nhau hắn gọi tên của ta được thì cớ gì ta k gọi tên của hắn được

-ngươi…

Tôi thấy không khí căng thẳng,cha của tôi nắm chặt tay tôi …

Thừa tướng: hôm nay là ngày vui ạ nên xin các đức vua hãy nói chuyện hôm nay mà bỏ qua chuyện cũ…kẻo làm hỏng ngày sinh thần của công chúa…

Tôi nhìn thấy vua ma giới đang nhìn mình,tôi sợ cúi đầu…

Cha của Xuân nhìn thẳng vào mặc nhiệm,mặc nhiệm nâng ly cười nhẹ…

Lát sau bên ngoài sảnh Vua xứ hoa và Vua ma giới đứng nói chuyện riêng

-Đối vs ta một đứa con gái đã là quá đủ rồi…

-ngươi nghĩ ta đang chú ý đến con gái ngươi

Mặc nhiệm cười lớn rồi thở ra một làn khói đen vẻ khó chịu…

-ta nhìn thấy ánh mắt của ngươi nhìn con gái của ta,đinh hương của ta vì ngươi mà chết ,người quên sao

-ta chưa bh ép con của ngươi chết là tự cô ta kết liễu cuộc đời mình

-đúng là ma giới vẫn là ma giới tâm địa ngươi tàn độc như chính ngươi vậy,nó đúng là đã quen và nhìn lầm người…

-cô ta nếu thật sự yêu ta đã không ném đứa trẻ đó xuống biển đoạn vong 500 năm trước

-đứa trẻ ý ngươi là?

-ngươi là cha mà k hề biết chuyện con của mình sinh con à,cô ta đã sinh ra một đứa trẻ nhưng rồi lại nhẫn tâm ném nó để nó chết

-k nó k phải đứa như vậy,chắc chắn nó chỉ dọa ngươi thôi

-dọa ta sao,ngươi nghĩ trong tam giới này có kẻ nào dọa được ta…

-mặc nhiệm…tại sao ngươi k muốn cưới nó còn làm nó có thai ,tại sao

-bởi vì cô ta là người thiên đế thích mà ta thì cực k ưa thiên đế

Vua xứ hoa lặng lẽ nhìn Mặc nhiệm quay đi trong nụ cười mỉa mai

-hóa ra đứa con gái ngu ngốc đó của ta lại chỉ là vật để hắn trêu đùa ,lại chỉ là vật để hắn trêu ngươi Thiên đế…

Vua xứ hoa trong tay xuất hiện thanh kiếm bằng hoa đầu sắc nhọn lao tới phía sau lưng mặc nhiệm…ông ta dơ kiếm đâm thì mặc nhiệm tóm lấy đầu thanh kiếm máu chảy ròng ròng ở bàn tay

-Ngươi điên rồi sao hoa viện

-ta nhất định phải chém chết ngươi trả thù cho đinh hương

-vậy nếu người chết không phải ta mà là ngươi thì ai sẽ bảo vệ cô con gái còn lại của người đây

Mặc nhiệm vung tay vua xứ hoa văng ra xa miệng ộc máu nhưng vẫn vụt tới đâm xuyên vào bụng mặc nhiệm …ông ta dùng hết sức mình đâm mặc nhiệm …Vua ma giới dẫm chân khựng lại

-mặc nhiệm ngươi nhất định phải chết,kẻ như ngươi k nên sống để làm hại chúng sinh tam giới

-có chắc ta chết thì tam giới bình yên…

mặc nhiệm cầm tay hoa viện và từ từ rút thanh kiếm ra khỏi bụng trên miệng vẫn nở nụ cười

-Ngươi

-Hoa viện ,ngươi k phải đối thủ của ta ,hôm nay ta giết ngươi thì sẽ vi phạm hiệp ước nhưng nếu là ngươi chủ động sát hại ta thì kể cả ta có giết ngươi đó cũng là cách phòng vệ bản thân …

-giết ta đi…

-đừng chết,hãy sống bảo vệ đứa con gái của ngươi vì biết đâu có ngày ta sẽ đón cô ta về làm cô dâu của mình,con bé rất xinh đẹp…ta rất thích

Mặc nhiệm dùng tay đẩy mạnh vào người hoa viện ông ta mặt mũi tím tái chồng thanh kiếm xuống cúi đầu máu chảy đầy miệng

-mãi mãi ngươi không bao giờ có thể đến gần con của ta một lần nào nữa,có chết ta cũng đem nó tránh xa ngươi…

Hoa viện thấy mặc nhiệm biến mất còn ông ta gục xuống nền mây…trước mặt hoa viện đột nhiên xuất hiện thiên đế

Thiên đế: hãy hi sinh vì đại cục,ta cần một lý do để giết chết Mặc nhiệm,con gái ngươi ta nhất định sẽ chăm sóc thật tốt

-ý ngài là

Thiên đế dơ tay đấm thẳng một trưởng vào trán hoa viện…Hoa viện bật người ngã ngửa ra nhìn những chú chim bay bên trên …

-đi thanh thản hoa viện…

Tôi chạy đi tìm cha mình khắp nơi vẫn k thấy,chợt thấy cô công chúa vẫy tay tôi

Từ dao: này công chúa xứ hoa lại đây

-chào công chúa

-nhìn chạc tuổi nhau thôi ,cậu có đôi môi thật đẹp

-cám ơn công chúa đã khen ,công chúa còn đẹp hoàn hảo mọi góc cạnh

-hi hi ,thi thoảng lên đây chơi vs tớ nhé

-uk nếu có dịp thì nhất định tớ sẽ lên ,tớ là Thanh xuân

-còn tớ là Từ dao

Trên trời sấm chớp lóe lên báo hiệu cho một tình bạn ngang trái…

Mọi người chạy loạn lên rồi hô lớn ” Vua ma giới đã đánh chết vua xứ hoa rồi”…

Tôi nghe thấy họ nói liền chạy vội vã theo sau tới chỗ cha tôi đang nằm bất động đầy máu me…tôi vội vã ôm cha mình …

-cha ơi cha sao vậy,cha ơi

vẻ mặt hoảng loạn của Thanh xuân thể hiện rõ trên mặt …cô gái 18 tuổi khóc lớn khi thấy cha nằm bất động…

Thiên đế: Mặc nhiệm đã cố tình giết vua xứ hoa ,hắn đã vi phạm hiệp ước,người đâu…chuẩn bị khởi binh ta phải san bằng ma giới…

thừa tướng: vâng thưa điện hạ…

Tại xứ hoa …những bông hoa trắng tang thương nở rộ…tiếng khóc của hoàng hậu và mẹ của Xuân bao trùm cả vùng xứ hoa…

Tôi không tin vào mắt mình khi người cha chăm sóc tôi từ bé đã ra đi mãi mãi …nhìn cha nằm trên giường hoa băng như đang ngủ …nước mắt tôi rơi xuống …tôi nắm lấy tay cha mình thì thấy lòng bàn tay cha tôi ghi chữ thiên đế…nó là gì …rốt cuộc nó có ý nghĩa là gì….

Sau khi cha tôi qua đời tôi lên làm Vua xứ hoa thay cho cha mình …

Hầu: điện hạ ma giới và thiên giới đang cpi khởi tranh tình hình rất gay go

-ma giới,chính hắn …

Tôi vụt biến mất tới bờ biển đoạn vong và gọi lớn…

-mặc nhiệm ông ra đây tại sao ông lại giết cha của ta ,mặc nhiệm …

Vua ma giới vụt xuất hiện trước mặt tôi làm tôi suýt ngã xuống bờ biển,ông ta dùng 1 tay đỡ eo tôi

-em nghĩ gì khi đến tìm ta

-ta muốn ông nói tại sao lại giết cha ta,hôm nay ta nhất định giết chết ông

-em có khả năng đó không?

-tại sao lại giết cha của ta ông làm ơn trả lại ông ấy cho tôi đi ,làm ơn

Tôi khóc gục xuống chân mặc nhiệm,ông ta ngồi xuống lấy tay mình lau nước mắt cho tôi…

-em can đảm lắm thế nhưng ta có thể trả lời em là ta k giết cha em,ta k có lý do gì để giết hắn …

-ông nói dối

-tùy em có tin hay là không,trong tâm hồn em có mang chút linh khí của con gái ta vậy nên hôm nay ta sẽ bỏ qua cho sự hỗn láo của em mà về đi

-linh khí ,ông nói gì vậy

-em nghĩ tại sao em dc sinh ra từ người mẹ là con người lại có thể có thần lực như hiện tại ,em phát triển thần lực nhanh hơn những đứa trẻ bình thường bởi vì kiếp trước em đã dc hưởng linh khí của con gái ta…

-vậy ý ông là sao?

-ta nhất định sẽ cưới em vậy nên em hãy về chờ ngày đó đi

-ta k bh kết hôn vs kẻ giết cha mình,ta thà chết còn hơn…

Thanh xuân vụt biến mất mặc nhiệm thở dài…

Tôi về kể cho mẹ tôi nghe về chuyện gặp mặc nhiệm

-con có biết là quá nguy hiểm không hả,con thật ngốc

-con k còn cách nào khác mẹ ạ,con muốn biết tại sao hắn giết cha mình và hắn lại kể cho con nghe điều con vừa nói vs mẹ

-mẹ nghe nói con người có tâm đức khi chết sẽ dc tu tiên,có lẽ con của kiếp trước là người hắn chọn gửi linh khí vào thân thể con nhưng tại sao hắn lại đòi lấy con

-có lẽ hắn chỉ nói vậy thôi mẹ

-hắn là người nói là sẽ làm …rốt cuộc là ai giết cha của con

-là mặc nhiệm mà mẹ

-con nói trong tay cha con ghi chữ thiên đế bằng máu vậy là ý gì

-con cũng nghĩ mãi nhưng k ra mẹ ạ ,nếu k vì hoa giới con đã sống chết vs hắn rồi

-con từng nói năm 12 tuổi con từng gặp một người mà cha con rất sợ đúng k

-chuyện đó con đã hứa vs cha là k nhắc đến

Hoàng hậu đột nhiên xuất hiện

HH: mau trốn đi xung quanh hoa giới người của ma giới đã bao quanh ,mặc nhiệm chắc chắn sẽ bắt con về làm dâu như lời hắn nói

mẹ: nó có thể chạy đi đâu được bây giờ

-tìm đến người đàn ông con gặp năm 12 tuổi,người đó sẽ cho con câu trả lời về tất cả và chỉ có nơi đó mới có thể giúp con an toàn

-còn hoàng hậu và mẹ,con k thể bỏ hai người được

-đi đi ta và mẹ con sẽ biết cách ứng phó,hắn sẽ k dám làm gì chúng ta đâu,đi đi tới chín tầng mây nơi mà người nắm trong tay chúng sinh tam giới đang sống,nơi mà người cao cao tại thượng tôn quý nhất đang sống …

-nắm trong tay chúng sinh …

Tôi rời hoa giới và ra đi nhưng dù có thế nào cũng k thể tới tầng mây thứ chín…đến tầng thứ 8 là tôi đã cố hết sức nhưng vẫn k thấy tầng thứ chín…hỏi người cai quản tầng mây thứ 8

lão: tôi đây chưa bh dc lên tầng chín thưa đức vua xứ hoa

-vậy thật sự k có cách nào lên tầng thứ chín sao ạ

-nơi đó là nơi ngài thiên tôn sinh sống,chúng thần nhỏ bé nên thật sự chưa bh dám mơ đến ạ…

Tôi còn chẳng nhớ khi còn nhỏ tại sao mình chạy được lên đó…ngồi dưới khu rừng cha hay đưa tôi đi săn,tôi thở dài nhìn lên trời…tầng mây thứ chín ,làm sao để lên đó…

chợt có một con rắn trắng bò tới chỗ chân tôi rồi nói ” đức vua xứ hoa cô muốn lên tầng mây thứ chín đúng không nào”

-phải rồi,bạch xà chỉ cho tôi với

-k có cách nào lên đó đâu,tôi nói thật đấy

-thế mà làm tôi tưởng bở…

-nhưng tôi nghe nói ngài Thiên tôn có thể nghe thấy lời nói của vạn vật,cô thử nhắm mắt lại và nghĩ đến ngài ấy bằng tâm niệm xem sao?

-vậy để ta thử nhé

Tôi chợt nhớ tới gương mặt đầu lâu ghê rợn của ông ta rồi rùng mình …” thiên tôn ơi ngài nhớ tôi không ,tôi từng nói khi nào đủ 18 tuổi sẽ tới gặp ngài đưa ngài về làm chú rể đó”…

Tại chín tầng mây…

Bên vườn hoa người đàn ông vs khuôn mặt đầu lâu đang ngồi gẩy đàn,bàn tay nhanh thanh thoát gẩy càng lúc càng nhanh,chợt có người bước tới ông ta dừng gẩy…

Hạ mây: ngài thiên tôn ,thiên đế muốn gặp người

-cho hắn vào…

Thiên đế đi tới cúi chào kính cẩn nghiêm trang

-thần xin cúi chào thiên tôn

-k cần đa lễ,ngồi đi

-thần muốn tới hỏi người về chuyện giữa thiên giới và ma giới chuẩn bị giao tranh

-chẳng phải ta để đất trời này cho ngươi nắm giữ thì ngươi k cần phải báo cáo cho ta làm gì

-dạ thần vẫn phải báo cáo cho phải đạo ạ,mặc nhiệm ngang nhiên giết chết hoa viện khiến thần k thể để hắn yên

-vậy à

Thiên tôn nhìn thẳng vào thiên đế,thiên đế biết k thể giấu gì qua mặt thiên tôn nên lặng lẽ cúi chào ra về…

Hạ mây: ngài thiên tôn hắn cố tình làm ra chiến tranh tại sao lại có thể độc ác như vậy,thiên đế sao có thể ác hơn cả ma vương vậy

-đó là chuyện thường tình của đất trời,có kẻ xấu ắt phải có kẻ ác mới gọi là thế giới

-học trò hiểu nhưng vẫn ấm ức lắm ạ,hoa viện chết k nhắm mắt,con gái chỉ mới 18 tuổi đã lên làm vua …cô ấy còn nhỏ thần lực lại vô cùng ít sao có thể chống chọi được đây

Thiên tôn vừa nhấp ly trà lên thì nghe thấy tiếng Xuân gọi ,ông ta nghẹn nước khi nghe câu ” ông nói 18 tuổi gặp lại sẽ biết là ai mà tại sao ông k dám xuất hiện trước mặt tôi”

Tôi nghĩ mãi rồi thở dài đứng dậy ,có lẽ mình nên quay về ,thật lãng phí thời gian…tôi vừa quay lại thì thấy mặc nhiệm

-em định trốn sao

-tôi tại sao phải trốn (ấp úng)

-thiên đế là kẻ giết cha em,ta sẽ giúp em trả thù,chỉ cần em chấp nhận làm vợ ta,hoa giới và ma giới kết hợp thì tam giới này đều nằm trong tay chúng ta…

-thiên đế giết cha tôi,vì sao

-hắn muốn có chiến tranh và lý do cha em chết vì ta là quá đẹp để hắn hô hào binh lực…nắm lấy tay ta,ta sẽ giúp em mọi thứ…

tôi như bị cơn mê hoặc định đặt tay lên bàn tay mặc nhiệm thì thấy những bông đinh hương rơi lả tả xung quanh,tôi như bị kéo lùi lại…tôi ngã ra sau, người đàn ông tôi gặp năm 12 tuổi đang đỡ tôi bằng 1 tay

-ngài…đúng là ngài rồi…

mặc nhiệm: Ngài thiên tôn…( sợ hãi cúi chào)

-đứa trẻ này là của ta

-dạ vâng…thần hiểu ạ

Người đàn ông vs gương mặt đầu lâu nói giọng vang trời đất,xung quanh luôn có hoa rơi quanh khiến tôi cứ mải nhìn như đang đắm chìm vào một giấc mơ nhưng k còn là giấc mơ của cô bé 12 tuổi mà là của thiếu nữ 18 tuổi….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN