Chồng Trước Tổng Tài Anh Cút Đi - Hạ Nhiễm Tuyết
Q1: Chương 3: Chỉ yêu ai?
Anh nghe thấy em như thế này
Sở hữu sự trầm lặng hoa lệ
Giống như một vì sao
Giữa màn đêm cô đơn
Bài hát Đêm nán lại trong trái tim anh
Rất muốn chính miệng nói với em
Em là người duy nhất trong trái tim anh
Chỉ yêu em
Giọng nói của em là động lực của hạnh phúc
Chỉ yêu em
Nghĩ đến em, trái tim anh liền tươi sáng hơn
Chỉ yêu em
Giang Sở Hạo đột ngột đứng dậy, giống như bị một cú sốc lớn
“Anh đi nghe điện thoại.” Anh hướng đến cô cười một cái, rồi anh cầm lấy di động của mình đi ra bên ngoài ban công, Bạch Tiểu Thiển nhìn anh cười, khi anh vừa ra đến bên công rất nhanh nụ cười của cô có chút chế giễu và cay đắng.
Đây quả thật là số phận sao…? Người mà anh yêu nhất là ai..?
Anh nói một chút liền quay lại, nhưng đã qua nửa giờ đồng hồ rồi, anh vẫn chưa trở lại, những món ăn trên bàn cũng dần nguội lạnh.
Giang Sở Hạo khẽ nhíu mày vì khi quay lại anh phát hiện rằng cô vẫn còn ngồi ở bàn ăn.
“Tiểu Thiển.” Anh bước đến bên cô, tưởng rằng cô tức giận: “xin lỗi em, Tiểu Thiển, trong công ty xảy ra chuyện, rất quan trọng.” Bàn tay anh đặt trên vai cô, anh nhận lỗi một cách rất chân thành.
“Em biết rồi.” Bạch Tiểu Thiển gật đầu, dịu dàng cười với anh: “Em biết rồi, giờ em đi hâm nóng lại thức ăn rất nhanh liền có thể ăn….”
Anh khẽ động, buông tay xuống, “không cần đâu, Tiểu Thiển, anh còn phải đến họp, tối nay sẽ không về, hôm nay em tự mình ngủ nhé, được không?” Anh phát hiện được môi mình đắng ngắt và khô đi, giống như bị thiếu nước, cổ họng như bị cái gì đó chặn lại rất là khó chịu.
“Ừ…, em biết rồi, anh không cần phải lo cho em.” Bạch Tiểu Thiển khẽ lắt đầu, đáp anh, cô đi đến bên anh giúp anh chỉnh lại bộ vest, khẽ nhón chân, hôn lên mặt anh.
“Em đợi anh…”
“Ừ…” Anh khẽ gật đầu, cảm giác như là má mình bị phỏng, anh nhìn dáng vẻ cô đơn của vợ, đột nhiên có một loại xúc động không thể kiềm nén, trong ngôi nhà này, một mình cô quả thật rất cô đơn, nếu như anh không phải là chồng của cô thì cô chỉ có một mình…
Nhưng, anh chỉ nắm chặt tay, thân hình có chút cứng ngắt, nhưng vẫn quay đi, từng bước từng bước một đi ra khỏi nơi này.
Bạch Tiểu Thiển vẫy tay tạm biệt anh cho đến khi không thấy bóng dáng anh nữa, tay cô đột ngột buông xuống, ngay mí mắt xinh đẹp một giọt nước mắt rơi xuống trên khuôn mặt tái nhợt của cô.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!