Chồng Trước Tổng Tài Anh Cút Đi - Hạ Nhiễm Tuyết
Q1 Chương 4: Anh kể cho cô một câu chuyện
* Ý ở đây là đường may á :v đọc sao dịch vậy :3 thông cảm cho P nha vì lần đầu edit :3
Nước mắt rơi xuống một tiếng tách, đồng thời là tiếng rách, thanh tú, bi thương nhưng chẳng một ai biết.
Cô lúc nào cũng nhìn đồng hồ trên tường, và cô chỉ ngồi đợi, ngồi đợi anh cả một đêm, cô giữ lời hứa của cô, và anh cũng hứa với cô, nhưng không biết đã bao lâu rồi nó chưa được hoàn thành.
Đêm khuya, đèn ngủ cạnh giường lóe lên ánh sáng ấm áp, mặc kệ bên ngoài là gió hay mưa, thì bên trong phòng là một mùa xuân ấm áp, Bạch Tiểu Thiển ngủ trên chiếc giường đôi lớn, cơ thể nho nhỏ co lại thành một khối, cũng giống như cô, Tiểu Thiển, Tiểu Thiển…, một tiểu mỹ nhân xinh đẹp tinh tế.
. . . .
Giang Sở Hạo đi đến bên giường, anh đặt điện thoại xuống, nhìn vợ đang nằm trên giường, đôi mắt đen chứa đầy phức tạp cũng lập tức có thể khiến anh chết đuối, anh tự cởi bộ vest của mình, đi vào trong chăn, trong đó tràn đầy ấm áp đó là hơi ấm của cô.
“Tiểu Thiển,… Hôm nay…” Anh khẽ liếm môi…
“Ừ…” Bạch Tiểu Thiển quay lưng về phía anh khẽ đáp, lộ ra bộ dáng mê ngủ.
“Hôm nay…” Anh mở miệng mấy lần, vẫn không thể nói được lời nào. Anh hít một hơi: “Tiểu Thiển, hôm nay anh gặp được một người bạn, là bạn tốt lúc trước của anh, cậu ta, nói với anh một câu chuyện…” Giang Sở Hạo nhìn mái tóc đen dịu dàng của vợ, môi đắng ngắt, nhưng vẫn lựa chọn mở miệng.
“Cậu ta và vợ cậu ta kết hôn đã bốn năm rồi, cậu ta rất yêu và thương vợ mình, nhưng mà, vào hai năm trước, có một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp xuất hiện bên người cậu ta, cậu ta phát hiện, thế nhưng cậu ta vẫn có thể yêu một cô gái khác, cô gái đó rất tốt, rất hiểu chuyện, cho nên, cả hai liền quen nhau, tuy là lén lút nhưng họ yêu rất nồng nhiệt, cô gái đó cho cậu tất cả những cảm giác mới mẽ mà trước đây cậu chưa từng có. Nhưng cậu ta lại không nỡ làm tổn thương vợ mình, bởi vì vợ của cậu ta là một người phụ nữ tốt, ngoài cậu ta ra, thì cô ấy không còn người thân nào nữa, cậu ta không có quyền và cũng không có bất cứ lí do gì để mà tổn thương người phụ nữ tốt như vậy. Nhưng, cô gái kia đã mang thai, cô gái kia trao hết tất thẩy những gì tốt nhất của người con gái cho cậu ta. Vậy mà cậu ta không nỡ bỏ rơi vợ. Em nói xem, cậu ta nên làm thế nào?”
Anh hỏi Bạch Tiểu Thiển, với một giọng nói khàn khàn, và anh có thể nghe được tiếng thở của cô nhưng lại chẳng thể nghe thấy bất cứ âm thanh nào khác.
Anh cũng không thể thở một cách nhẹ nhõm, chính là cũng không biết tại sao…
Hóa ra, cô đã ngủ rồi…
Anh nằm xuống, trong bóng tối, người đàn ông thở đều đều cũng đầy mạnh mẽ, nhưng Bạch Tiểu Thiển ngay bên cạnh từ từ mở đôi mắt ra, đôi mắt ngập nước cứ thế từng giọt từng giọt rơi xuống gối, cô dùng sức cắn chặt tay mình, cô sợ cô sẽ khóc ra tiếng…
Sở Hạo, anh có biết không? Đồng tình không phải là yêu…thật sự không phải…
Cô vùi mặt trong chăn, khóc thành tiếng…
__________________________________________________
Giang Sở Hạo vừa trở lại…, anh mở cửa dáng vẻ lộ ra sự mệt mỏi không cách nào diễn tả được,…
“Sở Hạo.” Bóng dán của một người phụ nữa chạy ra, anh mặc dép lê vào, chỉ có điều đôi mắt anh càng ngày càng tối đi..
“Về sau, em không cần phải làm những việc này nữa, em là vợ anh chứ không phải người hầu.” Anh dịu dàng xoa đầu của Bạch Tiểu Thiển, ánh mắt lúc nào cũng có thể nhìn xuyên thấu con người cô.
“Anh là chồng của em, vợ chăm sóc cho chồng là lẽ đương nhiên mà.” Bạch Tiểu Thiển mỉm cười, trong mắt chứa đầy dịu dàng yêu thương.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!