Chú Kim Trọng - Gieo mình chuộc tội
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
227


Chú Kim Trọng


Gieo mình chuộc tội



Minh nằm trên giường bệnh mở mắt ra thấy một màu trắng xóa của bệnh viện. Bích đang đứng gần đó, cô nói chuyện điện thoại trên tay cầm một chai nước biển. Minh đưa mắt tìm Ngân nhưng không thấy đâu cả, Minh thở phào rồi rê tay tìm thành giường. Cô y tá ấn vai y xuống giường bảo:

– nằm xuống đi, chưa gì mà đã định đi rồi à

Bích nhìn thấy Minh tỉnh dậy đã reo lên:

– tỉnh rồi kìa chị đem máy cho em nói chuyện nha. Bích tiến lại gần Minh, bàn tay còn lại của cô xoay tròn, đó là ký hiệu: sẽ không có gì xảy ra cả

– ừ anh đây, chút xíu nữa anh xuất viện về rồi. Ừ anh biết rồi

Minh vào vai rất ngọt, y cầm điện thoại tám một hồi với Tâm Anh rồi đưa trả lại Bích

Bích trề môi :

– chút xíu nữa là anh đi chầu diêm vương thì có. Bày đặt chút xíu anh xuất viện, ớn lạnh mấy ông con trai phường mình quá

Minh không nói gì, hẳn nhắm mắt lại, một tay đặt lên trán tay kia buông xuôi theo cạnh giường. Trong đầu hắn hoàn toàn trống rỗng, giờ thì mọi người đều có thể đặt lại tên cho hắn:

Kẻ hiếp dâm xui xẻo nhất địa cầu

Từ kẻ săn con hàng rồi trở thành con hàng trong chớp mắt. Minh thấy mình hóa thân vào mọi đồ vật xung quanh căn phòng màu hồng dâm dục ấy. Anh có thể là một cái bàn hay cái giường thậm chí là cái quần lót của Ngân, anh có trốn ở đâu trong căn phòng đó đều không thoát được sự sở hữu của cô ấy, cô ấy là boss, đại boss

Minh thấy ghen tị với Trọng vì Trọng có được một người yêu quá tuyệt vời, Bích có thể là một cô bảo mẫu tận tình, một cô giáo nghiêm khắc và một người tình đúng nghĩa khi lên giường

Bích tiến sát Minh nói nhỏ:

-chỉ mình tôi biết chuyện này thôi ngay cả Trọng cũng không biết, bây giờ ông lo mà sống sao cho phải đạo với Tâm Anh. Nếu lén phéng là tui cắt chim ông cho cá vồ ăn đó

Minh cười gượng gạo:

– biết rồi, cám ơn vợ thằng bạn

– chưa chừa cái tật, hở ra là vợ với chồng. Kêu chị ngọt sớt rồi đòi hãm người ta hà. Tui như bà Ngân là cắn sứt chim ông rồi. Ông cứ xạo là bị choáng do lần trước cứu người còn di chứng nha

Minh gật đầu, môi định thốt ra một điều gì đó nhưng rồi lại thôi

Bích đưa cho Minh xem bệnh án. Nó ghi vỏn vẹn có dòng chữ: rung tâm thất do di chứng ngạt nước trước đây ( cách đây 2 tuần)

Bất chợt Tâm Anh bước vào, cô ăn mặc giản dị và không son phấn, cô cũng làm như Bích trước kia, lao vào hôn môi người yêu cuồng nhiệt vì tưởng sẽ không có cơ hội gặp lại Minh

Giờ Tâm Anh trở thành nạn nhân của màn kịch dối gian do Bích và Minh dựng lên, người thanh niên dũng cảm ngày nào đang bị trụy tim vì di chứng về tim mạch sau khi cứu hộ 18 người trên sông Sài Gòn

Người hùng: rồi anh sẽ trở lại. Một tờ báo mạng lá cải đưa dòng tít tin vào lúc trưa, trước khi Minh làm thủ tục xuất viện

Minh vẫn còn là người hùng, trước lúc anh có ý định phạm một tội hình sự mà xã hội lên án gay gắt là hiếp dâm

Sau đó anh vẫn là người hùng, nhưng trong một vai diễn hay của màn kịch đời ô trọc người đời. Nó lắm quỷ nhiều ma, mà ai cũng muốn làm cha thiên hạ

Ngân đã đo lường được mức độ rủi ro, cô đã phủ sóng tất cả để đưa câu chuyện theo ý mình. Tay bác sĩ trực cấp cứu lại vô tình cuốn theo dòng xoáy ốc vừa mới bắt đầu của vở kịch

Lúc Minh gục xuống, Ngân vội vàng khoát lên người chiếc áo khoác to tướng, rồi moi bóp tìm mọi card visit có in tên bác sĩ. Cô phóng nhanh ra đầu đường, tìm đại một người đàn ông hỏi xin mượn điện thoại. Một cú phone, xe cấp cứu đến theo yêu cầu, tay bác sĩ bước vào nhà trước, y trao đổi rất nhanh với Ngân, rồi vẫy tay cho y tá ùa vào. 30 giây sau xe lăn bánh, Ngân trở lại phòng thay đồ rồi bắt taxi đến bệnh viện sau

Chỉ có tay bác sĩ là được chứng kiến cái hiện trường sự việc, và chỉ cần y phê vào bệnh án theo ý Ngân là tất cả bị phủ một màu hư cấu

Cái hay của Ngân là cô đã nhập vai khi điện thoại cầu cứu Bích, Bích đã xiêu lòng giúp đỡ khi nghe tiếng Ngân nghẹn ngào trong điện thoại. Bích đâu biết cũng tiếng khóc kia là nguyên nhân đẩy Minh sa hố đen dục vọng

Nên cuối cùng Bích và Minh cũng là nạn nhân của trò chơi đắc nhân tâm vừa mới bắt đầu mà người viết nên là nàng Ngân xinh đẹp

Minh cầm tay người yêu bước chân lên taxi ra về với một tâm trạng của một người đầy tội lỗi, ánh đèn flag nháy lên làm tim Minh như thót lại, Minh sợ một ngày nào đó tất cả sẽ đổ vỡ, chỉ còn lại một sự thật trần trụi và đắng lòng. Nó bóp nghẹt mọi cố gắng mà Minh vun vén bấy lâu nay

Khi xe chạy vào đoạn đường vắng trên đại lộ mới mở, Minh yêu cầu tài xế dừng xe lại, nắm tay Tâm Anh cùng bước xuống xe. Minh dắt Tâm Anh lên giữa nhịp cầu, rồi anh chỉ xuống dòng nước đục ngầu đang chảy xiết:

– hãy tha thứ cho anh, anh không còn gì để biện minh cho tội lỗi mình gây ra, kẻ chịu nhiều đau khổ và mất mát chính là em. Nếu thật sự thứ tha hãy khóc vì anh như người vợ. Minh gieo mình xuống nước rồi đi mãi không về

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN