Chú Ơi...Kết Hôn! - Phần 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1189


Chú Ơi...Kết Hôn!


Phần 8


CHÚ ƠI… KẾT HÔN!
#8_9

– Ui… ai đây? Đại ca và chị dâu tương lại hạ cố?

Hắn dẫn cô tới một biệt thự ở ngoại ô thành phố để gặp mẹ nuôi. Đúng lúc, vừa bước vào cổng. Một người đàn ông ra đứng chặn trước mặt hai người. Cô kinh ngạc bởi vì anh ta là người lai…

– Đại ca? Chị dâu? Anh nói ai vậy?

Cô ngơ ngác nhìn xung quanh. Người đàn ông lai kia nhếch miệng. Định chỉ vào cô mà nói thì bị ánh mắt sắc lạnh của hắn nhìn chằm lập tức im bặt.

Hắn bước lên, cầm tay cô kéo vào trong biệt thự. Tên đàn em người lai kia giật giật khóe môi… lúc nào cũng bị làm ngơ… người ta cũng muốn quan tâm với đại ca mà. Haiz… chỉ tiếc, đại ca đã có chị dâu.

Cô đi theo hắn vào biệt thự mà lòng thấp thỏm không yên. Trước khi đến đây, hắn đã cho người thu xếp ổn thỏa mọi thứ. Chỉ để cô biết về thực ra người mẹ nuôi cô tin tưởng bao lâu nay luôn lừa dối cô như thế nào.

Hắn dắt cô vào một căn phòng có một màn hình to. Cô ngơ ngác ngồi xuống cho tới khi thấy mẹ nuôi xuất hiện trên màn hình. Nhưng, mẹ nuôi cô đang nói chuyện với ai đó có vẻ như đang giao dịch.

– Chú… đưa cháu vào đây làm gì? Tại sao???

Hắn nhìn cô không nói gì. Chỉ biết lúc đó, hắn đưa tay ấn công tắc, âm thanh từ phòng vang lên rõ rệt.

– Bà cầm lấy số tiền này rồi biến đi. Coi như đã bán con gái bà cho tôi…

Trên màn hình, mẹ nuôi cô há hốc mồm khi thấy một vali đầy tiền đặt trên bàn. Bà ta ngay lập tức ôm đống tiền vào lòng mình cười to.

– Được… được… tôi sẽ biến. Dù gì tôi nhặt nó ở cô nhi viện, tốn bao nhiêu tiền cho nó đi học… cuối cùng cũng lấy lại được giá hời…

Đến đây, màn hình vụt tắt. Cô không hiểu sao nước mắt mình lại rơi nhiều đến vậy. Mẹ nuôi của cô sao lại là một người tham lam đến thế? Vậy mà lúc trước.. cô cứ tưởng… bất giác, hắn đặt tay lên vai cô ý an ủi.

Không kìm nén được cô òa khóc rồi ôm chầm lấy hắn.

– Chú… chú.. bà ta…

– Tôi biết rồi! Bà ta không xứng làm mẹ em.

– Vậy thì… trên đời này… cháu chẳng còn người thân nữa.

– Còn tôi! -Hắn khẳng định

Vậy là cô cứ ôm chầm lấy hắn mà khóc. Còn người nào đó tuy tức tối thay cho cô nhưng trong lòng lại đầy thỏa mãn muốn ôm mãi thế này.
______________

Hắn đợi tâm tình cô bình tĩnh lại rồi đưa cô trở ra. Mới đi được mấy bước lại đụng gặp tên thuộc hạ người lai khi nãy.

– Chị dâu!

– Sao anh lại gọi tôi là chị dâu?

Cô khó hiểu. Mà nhắc mới nhớ, lần nào gặp hắn thì thuộc hạ đi bên cạnh cũng gọi cô là chị dâu? Là sao?

– Chị dâu, chị mới về nước chưa quen nên để em dẫn chị đi chơi!

Người đàn ông lai tươi cười lộ ra đôi má núm đồng tiền rất duyên.

Bỗng chốc, xung quanh cảm giác như nhiệt độ đang giảm xuống trầm trọng. Bàn tay hắn bất giác nắm chặt,trầm giọng.

– Lão tam! Chú có vẻ đang rảnh? Hiện tại… lập tức sang Nam Cực với lão tứ làm lao công cho tôi!

– “…”

Hắn mặc kệ tên nào đó đang ấm ức, cầm lấy tay của cô kéo lên xe rồi nhấn ga phóng đi. Tên thuộc gạ lúc này mới lấy lại tinh thần gào to…

– Đại… ca, em có làm gì đâu… sao đối xử với em như vậy? Chỉ muốn cùng chị dâu đi chơi thôi mà…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN