Chư Thiên Đỉnh Phong (Dịch) - Tứ đại thần công!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
157


Chư Thiên Đỉnh Phong (Dịch)


Tứ đại thần công!



“Bắt đầu từ hôm nay, các ngươi đều là một phần tử của Thánh Giáo rồi. Các ngươi sẽ hưởng thụ vinh quang với tư cách là đệ tử của Thánh Giáo, trở thành một thần dân chân chính. Đồng thời, tất cả mọi thứ của các ngươi cũng sẽ thuộc về Thánh Giáo.”

Trong đại điện rộng lớn, từng hàng từng hàng nến bốc cháy, chiếu sáng cả một không gian sáng rực.

Một lão già cả người áo bào xám, xương gò má cao ngất, thần sắc khỏe mạnh đứng chắp tay, nhìn lom lom từng hàng bọn trẻ bên dưới, tiến hành dạy bảo.

Nghiêm Thiệp ở phía dưới đang cẩn thận lắng nghe.

Một tháng trước hắn bị cô gái tên là Nhuế Ngọc kia tự đem hắn từ nơi tuyết phủ đầy trời kia mang đến nơi này.

Nơi này là Ma Giáo, còn Nhuế Ngọc chính là một trong bốn đại công chúa hiện này của Ma Giáo.

Trong tiểu thuyết Cổ Long, Ma Giáo là một giáo phái vô cùng thần bí, đã được nói đến trong rất nhiều tác phẩm.

Nó lớn mạnh vô cùng.

Nói đến lịch sử, gốc gác lâu đời của nó sẽ không thua kém Thiếu Lâm Võ Đang này, có trên ngàn năm lưu truyền và kế thừa.

Nói đến thế lực, nó là số ít vài tổ chức có thế lực cường mạnh nhất có thể cùng một cổ hệ khác của Thanh Long Hội thần bí nhất kia.

Một thế lực khổng lồ, giáo phái gốc gác lâu đời như vậy, thì Nghiêm Thiệp rất cam tâm tình nguyện gia nhập, trở thành một trong số những phần tử đó.

Tuy thanh danh của Ma Giáo không tốt, nhưng hắn chỉ cần sức mạnh, nên hắn sẽ không để ý nhiều như thế.

Thời đại này có thể đủ sống đã không dễ dàng gì rồi.

Chỉ có điều, Nghiêm Thiệp lại cảm thấy Nhuế Ngọc tuyệt đối không phải chỉ là một công chúa Ma Giáo đơn giản như vậy. Nàng ấy giúp đỡ hắn cũng là có mục đích khác. Hắn nhớ mang máng, hôm đó khi nàng ấy nhìn thấy hắn, vẻ mặt của nàng ấy rất vui mừng.

Nhưng Nghiêm Thiệp chẳng hề cảm thấy sợ hãi, bởi vì điều này chứng tỏ bản thân hắn có giá trị rất lớn.

Con người sợ hãi nhất chính là không có chút giá trị nào.

“Bây giờ lão phu sẽ truyền thụ nội công tâm pháp ‘Vạn Diệu Đại Pháp’ trong giáo phái của ta cho các ngươi.”Lão già kia cao giọng nói, thanh âm của ông ta kèm theo chân khí, lập tức truyền vào tai của mỗi một đứa bé trong điện.

Nghiêm Thiệp vội vàng tập trung tinh thần lắng nghe.

Vạn Diệu Tâm Pháp chính là nội công tâm pháp cơ bản nhất của Ma Giáo. Khẩu hiệu của Ma Giáo chính là “Thiên Ma bất tương, vạn diệu bất phương, thượng thiên nhập địa, duy ta độc tôn!”

Quả nhiên là thứ cơ bản, độ dài còn không tới mấy trăm chữ. Nghiêm Thiệp chỉ mất một lát thì đã nhớ rồi. Trong khi đó, những đứa bé khác còn đang ghi nhớ.

Không biết tại sao, sau khi đến thế giới này, trí nhớ của Nghiêm Thiệp trở nên đặc biệt tốt. Trước kia bận rộn để mưu sinh nên hắn không phát hiện ra điều này.

Nhưng trong một tháng đến Ma Giáo này, hắn chỉ mất không đến mười ngày, thì đã học được văn tự của thế giới này rồi. Phát hiện này đã khiến hắn vô cùng ngạc nhiên.

Tuy chữ ở đây giống rất nhiều chữ giản thể sau này, nhưng cũng không nên nhanh như thế đã có thể nắm vững được.

Có lẽ hắn chính là thiên tài.

Nghiêm Thiệp không biết xấu hổ tự khen chính mình, đáy lòng lại có chút hoài nghi, chuyện này không biết có liên quan đến xuyên không hay không.

Hắn đem tâm pháp ghi nhớ lại một cách cẩn thận, sau khi xác định không có sai sót gì liền bắt đầu tu luyện thử.

Sau một nén hương, hắn mơ hồ cảm thấy trong cơ thể đang có một luồng nhiệt không cố định, vô cùng thoải mái.

“Chẳng lẽ đây chính là thứ gọi là nội công sao?”Hắn có chút kích động.

Hắn vội vàng vận công theo “Vạn Diệu Tâm Pháp”để di chuyển luồng khí kia. Sau khi đã di chuyển đi khắp nơi, hắn cảm thấy luồng khí kia bỗng chốc mạnh lên không ít. Nhưng đồng thời, hắn cũng cảm thấy bụng mình trong phút chốc liền trống rỗng.

Hắn bỗng thấy không vui.

Đối với một người suýt chút nữa đã bị đói chết mà nói thì không có điều gì đáng sợ hơn đói bụng cả.

Song dường như hắn cũng hiểu ra: “Đây chính là thứ gọi là Luyện tinh hóa khí sao?”

Lúc này, lão già phía trên nói rằng: “Các ngươi chắc đều đã nhớ tâm pháp rồi, sau khi trở về phải tu luyện thật tốt. Thông thường mà nói, chỉ cần chịu chăm chỉ tu luyện, thì bảy ngày có thể luyện được nội công, thiên tư hơn người thì chỉ cần một hai ngày là được.”

“Thiên tư hơn người……một hai ngày! Vậy ta đây chưa đến nửa canh giờ, thì có được xem là thiên tư không?”Nghiêm Thiệp mở to mắt, líu lưỡi, đột nhiên hắn hiểu ra tại sao Nhuế Ngọc nhìn trúng hắn rồi.

Nghiêm Thiệp có chút ngẩn ngơ trở về phòng của mình, suốt đường đi hắn đều đang suy tư.

Khoảnh khắc bước vào cửa, hắn bỗng ngửi thấy một hương thơm mê người. Ngay lập tức, bụng của hắn không chịu thua kém liền kêu lên.

“Thơm quá!”

Hai mắt Nghiêm Thiệp phát sáng, đôi mắt nhìn trân trân vào thức ăn nóng hổi đang bày trên bàn.

Còn cô gái xinh đẹp có nụ cười dịu dàng, ngọt ngào bên cạnh chiếc bàn thì đã bị hắn đơn giản lờ đi.

Suy cho cùng hắn vẫn chỉ là một đứa trẻ, sức hấp dẫn của thức ăn ngon mãi mãi lớn hơn mỹ nhân.

Dùng bộ dạng gió cuốn mây tan, một bàn thức ăn nhanh chóng đều bị hắn càn quét sạch sẽ. Nghiêm Thiệp mới hả hê nhìn sắc mặt không chút thay đổi của cô gái bên cạnh, đang dùng ánh mắt trìu mến nhìn hắn.

“Có ngon không?”Người phía sau tiến lên hỏi.

“Tay nghề của Nhuế tỷ tỷ đệ nhất thiên hạ, sau này ai cưới được tỷ, nhất định có phúc nha.”Nghiêm Thiệp cười nói.

“Đệ chỉ biết nói ngọt thôi.”Nhuế Ngọc liếc hắn một cái, sờ đầu hắn hỏi, “Hôm nay Quan trưởng lão truyền thụ “Vạn Diệu Đại Pháp”cho các đệ, đệ luyện thế nào rồi?”

Trong lòng Nghiêm Thiệp liền khẩn trương, nhưng trên mặt lại chẳng có tí khác thường gì, đắc ý nói: “Quan trưởng lão kia nói cái gì cần bảy ngày mới có thể luyện thành, rõ ràng là lừa gạt trẻ con mà, đệ mất có 3 canh giờ thì đã luyện được rồi này.”

Con ngươi của Nhuế Ngọc co rút lại, âm thầm gật đầu nói: “Quả nhiên là thiên tư thượng đẳng nhất, dù cho là tên đàn ông phụ bạc kia, lúc trước cũng phải mất đủ năm canh rưỡi mới luyện thành luồng nội lực đầu tiên, còn hắn chỉ mất có 3 canh giờ thôi.”

Nghĩ như thế, nàng lạnh lùng nói trong lòng: “Không phải ngươi tự xưng mình là đương thời có một không hai sao, vậy ta càng phải bồi dưỡng một người giỏi hơn cả ngươi, để hắn giẫm đạp lên tôn nghiêm của ngươi, khiến ngươi biết hậu quả của việc phản bội ta.”

Nghĩ đến đây, nàng ta lấy ra một quyển sách cổ đưa cho Nghiêm Thiệp.

“Tiểu Thiệp, công pháp giảng dạy trong Giáo quá bình thường, chỉ biết chôn vùi thiên tư tuyệt đỉnh này của đệ, môn võ công này mới có thể làm cho đệ trở thành một người thiên hạ vô địch.

Nghiêm Thiệp hiếu kì nhận lấy, nhìn thấy phía trên có bốn chữ lớn cứng cáp, mạnh mẽ “Tứ Chiếu Thần Công”

Trong lòng hắn liền biến động.

Nhuế Ngọc ở bên cạnh nghiêm túc căn dặn nói: “Đây là võ thuật gia truyền của tỷ tỷ, không phải võ công trong Giáo, một mình đệ được tu luyện thôi, tuyệt đối không thể tiết lộ ra bên ngoài, có biết không?”

Nghiêm Thiệp lanh trí gật đầu, trong lòng lại dậy sóng.

Tuy hắn không phải cấp VIP mê võ hiệp, nhưng tứ đại thần công của thế giới Cổ Long thì cũng biết chút chút.

Tứ Chiếu Thần Công xuất hiện trong >, chính là cùng với Minh Ngọc Công, Giá Y Thần Công còn gọi là tuyệt đỉnh võ học, Võ Đạo Phật Thiền. Cái còn lại ra chính là Vô Tướng Thần Công.

Bốn môn võ học này cùng với năm tuyệt thần công, Tỏa Cốt Tiêu Hồn Thiên Phật Quyển, Thiên Địa Giao Chinh m Dương Đại Bi Phú. Điểm khác nhau của mấy luồng võ học cao siêu này chính là chúng đều là nội công đơn thuần, không có chiêu thức gì. Nhưng sau khi luyện thành, giơ tay nhấc chân thì hủy diệt tất cả, vô địch khắp thiên hạ.

Tứ Chiếu Thần Công vốn là tuyệt học đời đời tương truyền, chia thành bốn phần, “Phổ Chiếu”, “Phản Chiếu”, “Thời Chiếu”, “Nội Chiếu”. Mỗi phần lại chia làm ba giai đoạn, tổng cộng 12 cấp độ. Sau khi luyện thành Tả thủ ngân bạch, Hữu thủ kim hoàng, bên ngoài giống như được phủ một lớp hình lưới dệt cùng màu với kim loại không biết tạo thành từ vật liệu gì, che phủ cả trên bàn tay, đến cả khuỷu tay.

Đến khi đó, chỉ cần giơ tay nhấc chân thì có thể mở núi phá đá, bay lên trời cao, không cần học bất cứ chiêu thức gì, cũng có thể phá hết võ công của thiên hạ, làm thánh nhân trong võ học, thiên hạ vô địch.

Chỉ có điều môn võ công này không phải dễ luyện như vậy. Nó có hai điều kiện:

Đầu tiên, nhất định phải là người thiên tư tuyệt đỉnh. Còn lại chính là, nhất định phải là cơ thể đồng tử bắt đầu tu luyện.

Chỉ có cơ thể đồng tử sau khi luyện xong toàn bộ 12 cấp độ, mới có thể xưng là vô địch thiên hạ. Nếu không thì chỉ có hiệu quả khinh thân ích khí. Nói chung có thể giúp cho khinh công nhanh một chút.

Nhân vật chính Nhuế Vĩ trong Kiếm Huyền Lục lúc bắt đầu chính là dùng cơ thể không phải đồng tử để luyện, kết quả không có bất kì hiệu quả gì. Về sau, vẫn là một trong số hồng nhan của hắn ta, khi còn nhỏ để tiện bắt đầu tu luyện môn võ công này mà Cao Mạc Tịnh đã hi sinh công lực của bản thân, rồi dùng võ thuật của Khô Mộc Thiền giúp hắn ta luyện thành, Cao Mạc Tịnh cũng vì vậy mà tàn phế.

“Đợi đã, Nhuế Vĩ, Nhuế Ngọc, gia truyền……”Trong lòng Nghiêm Thiệp như đóng băng, liền suy đoán lai lịch của Nhuế Ngọc.

Nhưng hậu nhân của danh hiệp một thời tại sao bị bỏ rơi đến nỗi phải gia nhập Ma Giáo nhỉ? Tỷ ấy đã có Tứ Chiếu Thần Công tuyệt học có một hai này rồi, vì cái gì mà không tự luyện, trái lại muốn mượn tay người khác chứ?

Trừ phi trong nhà tỷ ấy đã xảy ra biến cố lớn, tỷ ấy lại còn thất thân xử nữ, đến nỗi không đủ tư chất tu luyện. Chuyện này không có khả năng, Nghiêm Thiệp vô cùng hiểu rõ, võ công của Nhuế Ngọc thâm sâu khó lường, tư chất không thể kém được.

Một cô gái đáng thương gia đình gặp biến cố, không nơi nương tựa. Cô ấy gánh vác mối thù lớn, lại còn thất thân bởi kẻ bạc tình. Mặc dù thần công trong tay, nhưng không cách nào tu luyện được……

Câu chuyện này tuy cẩu huyết, nhưng Nghiêm Thiệp cảm thấy bản thân đã chạm tới chân tướng rồi.

Quả nhiên, Nhuế Ngọc thấy Nghiêm Thiệp đang lật quyển sách trong tay thì đau buồn than thở: “Lúc trước cả nhà của tỷ tỷ là vì quyển thần công này mới bị người ta tàn sát. Chỉ tiếc tỷ tỷ bị người khác lừa dối, luyện không thành thần công này, không cách nào vì người nhà báo thù rửa hận được…… Tiểu Thiệp, tỷ sẽ đối xử với đệ như đệ đệ ruột. Sau này, đệ luyện thành tuyệt thế thần công này, nhất định phải giúp tỷ tỷ báo thù rửa hận!”

Nghiêm Thiệp chắc như đinh đóng cột, không chút do dự nói: “Nhuế tỷ tỷ, người nhà của tỷ cũng chính là người nhà của Thiệp Nhi, bọn chúng giết cả nhà của tỷ, đệ sẽ giết cả nhà của bọn chúng!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN