Chú Thượng Quan Hạ Phàm - Phần 31
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


Chú Thượng Quan Hạ Phàm


Phần 31


Chú Thượng Quan hạ phàm 31
NỖI ĐAU CỦA KẺ SẮP LÌA ĐỜI
-Thượng Quan con bé mất tích rồi.
-Sao lại vậy?
Chàng bước lại nắm áo Tiểu quan.
-Không biết con bé đi đâu. Nhưng mọi người đang tìm kiếm.
-Có tin tức gì không?
-Không.
Chàng lo lắng lùi lại.
-Ngươi, đi khắp nơi thông báo cho các linh hồn tìm kiếm giúp đi.
-Vậy còn ngài.
-Ta sẽ có cách.
Tiểu quan biến vào hư không. Chàng bước lại phía thân xác đang nằm trên ghế. Giờ còn nghĩ được gì nữa ngoài sự an toàn của nàng. Nếu nàng bị người ta hại, chắc chắn lý do đều từ tên Hải Long này mà ra. Vậy thì chàng sẽ ở lại, để giải quyết dứt điểm vấn đề này.
Thân thể Hải Long lúc này còn ấm, việc tắt thở cũng chưa được bao lâu. Nên trong giây lát, lá bùa phát sáng, Hải Long choàng mở mắt, cố hít một hơi thật sâu để lấy lại không khí vào lồng ngực. Chàng ngồi dậy, suýt nữa thì hắn không thể tỉnh lại được nữa.
Đứng lên và đi ngay ra cửa. Tay cầm điện thoại và gọi.
-Alô.
Tiếng anh Tám ở đầu dây còn ngái ngủ.
-Con bé mất tích rồi. Giờ anh đến đây đón ta. Chúng ta cần tìm người.
-Vâng. Cậu chờ tôi một lúc.
Chàng bước xuống sảnh. Liên tục gọi điện tìm kiếm sự giúp đỡ. Cuối cùng, sau khi anh Tám dẫn chàng đến cửa nhà con bé, mọi người cũng đang nháo nhác bàn tán.
-Là cậu ta, cậu ta còn ở đây.
-Thế nào, mọi người tìm thấy con bé chưa?
Chàng vội vàng hỏi.
-Lúc đầu tôi tưởng con bé đi với cậu. Nhưng không phải, nó bị hai người đàn ông đưa đi rồi.
-Là kẻ nào. Cô biết không?
-Tôi không biết.
-Chúng tôi báo công an rồi.
-Được. Vậy giờ ta sẽ đi tìm.
Chàng quay đi ngày..
-Nhưng giờ biết tìm ở đâu ạ?
Anh Tám cũng sốt ruột theo.
-Ta đang chờ tin tức của Tiểu quan. Ngươi hãy đưa ta đi khỏi đây đã.
Chàng thở dài lo lắng.
-Bình thường người ta bắt người vì mục đích gì?
-Kẻ bắt cóc thường có thù hằn cá nhân, buôn bán người hoặc nghiêm trọng là…
-Là gì?
Chàng sốt sắng.
-Cưỡng hiếp và giết người thủ tiêu.
-Cưỡng hiếp…?
Chàng sững sờ.
-Vậy phải làm sao? … Kẻ nào có thể làm những chuyện này?
-Tôi cũng không biết nữa. Giờ phải tìm con bé. Càng nhanh càng tốt.
-Ta… Không thể tìm thấy con bé nếu như no không mắc tội. Vả lại nếu cầu xin Bề trên giúp đỡ, mọi chuyện sẽ…
Chàng thở dài.
-Đỗ xe lại.
Chàng bước xuống khỏi xe. Tay giữ lá bùa Triệu hồi các linh hồn.
Trong giây phút, họ đã tìm đến.
-Nhờ các người, tìm giúp ta cô gái này.
Chàng giơ điện thoại với tấm hình nàng.
-Kẻ nào tìm thấy, ta sẽ giúp trở lại làm người.
Vừa nói khỏi thì Tiểu quan xuất hiện.
-Ta thấy con bé rồi.
-Ở đâu. ?
-Kho hàng cạnh bờ sông.
-Con bé sao rồi. ?
-Bị chói tay, và… Không tỉnh táo.
-Ngươi hãy đưa tay đến đó. Mà không.
Chàng nắm tay tiểu quan để theo dõi đường đi của hắn.
-Giờ ngươi tới đó. Nếu bọn chúng định hại con bé hãy dùng linh lực ngăn cản lại.
-Được.
Chàng bước lên xe. Chỉ đường cho anh Tám đi tới nơi đó.
-Ở bên trong này ạ?
-Đúng thế.
-Nhưng cổng đóng thế này.
-Ngươi ngồi im ở đây. Ta xuống xem sao.
-Cậu cẩn thận đấy nhé.
Chàng bước xuống, tiến lại gần cánh cổng đóng kín. Nó được khóa từ bên trong. Xung quanh là tường bao được xây cao. Giờ không có cách nào khác để vào, ngoài mở được cổng.
Chàng quay lại, đi vào trong xe.
-Cánh cửa này khá chắc chắn. Giờ chúng ta chỉ có thể, phá cửa.
-Phá cửa sao?
-Đúng.
-Tôi đã gọi công an rồi. Một lúc nữa sẽ tới.
-Không thể chờ.
-Vậy chúng ta cũng không còn cách nào để vào đó. Lối vào duy nhất là cánh cửa kia.
-Đâm sập nó đi.
-Đâm sập cửa ạ.
-Đúng vậy.
-Nhưng tôi…
-Anh xuống đi. Việc này để ta.
-Cậu, không được.
-Ta nói anh xuống.
Chàng quát.
-Ta sẽ không chết được đâu. Anh biết mà.
Chàng kéo anh Tám xuống rồi leo lên xe. Chiếc xe này thật sự rất có giá trị. Nhưng so với nàng, thì nó không là gì cả.
Chàng leo lên, lùi xe lại. Rồi nhấn ga thật mạnh. Chiếc xe phóng với tốc độ cao đâm đổ cánh cổng của nhà này. Âm thanh lớn đến mức khiến người ta rợn người. Mấy tên đàn ông chạy từ bên trong ra. Tay cầm theo gậy và dao.
Chàng còn ngồi trong xe vì choáng váng. Đầu xe đã méo mó biến dạng. Khói bốc lên từ đó.
-Thượng Quan , ngài không sao chứ?
Tiểu quan ngồi bên cạnh gọi chàng.
-Nó ở trong xe.
Mấy người đàn ông tiến lại. Mở cửa xe kéo chàng ra. Chàng loạng choạng.
-Thằng này là thằng nào.?
-Không biết.
Một tên tóm cổ áo hắn lôi lại.
-Mày là thằng nào?
-Không cần biết. Hạ nó đi rồi chuồn. Chỗ này lộ rồi.
-Giết chúng nó đi. Rồi cút. Không mang theo chúng nó được.
-Nhưng tên này.
-Nó đến thì nộp mạng. Không ai ép nó cả.
Tên sau lưng cầm con dao tiến lại phía chàng, hắn giơ con dao lên.
-Thượng Quan.
Tiểu quan bước qua chàng. Nhập vào thân xác hắn. Hắn tự nhiên buông dao ra rồi ngã xuống. Chàng đứng thẳng lên. Tóm cổ áo tên trước mặt.
-Con bé đâu?
-Mày…
Mấy tên đứng ngoài cầm gậy xông vào đánh. Chàng lùi lại. Đưa tay đỡ gậy rồi tóm chặt lấy. Tay cướp gậy dù đã bị trúng một gậy đau điếng. Lúc này anh Tám cũng chạy vào.
-Cậu có sao không?
-Chúng có dao ,anh lùi lại.
Chàng cầm gậy đứng phòng thủ.
-Cậu đừng lo. Tôi có thể đánh được bọn này.
Cả hai xông vào giáp lá cà với bọn chúng. Thân là Thượng Quan, hàng trăm năm luyện võ, giờ mới thật sự dùng đến.
-Cậu đánh hay đấy.
Chàng cầm gậy. Đánh những cú dứt khoát và hiểm hóc. Một lúc sau, đám đàn ông đã nằm bò dưới đất.
-Con bé ở đâu?
-Trong này.
Tiểu quan đưa chàng vào bên trong. Cô bé của chàng bị chói lại, miệng buộc miếng vải. Nằm dưới đất. Quằn quại như con sâu. Chàng chạy lại kéo cái dây từ miệng nàng.
-Chú ơi.
-Cháu sao không.?
-Cháu…
Nàng khóc vì sợ.
-Có ta đây. Cháu đừng lo.
Chàng vội vàng tháo dây cho nàng. Tay bế bổng nàng lên.
-Chú. Mặt chú chảy máu kìa.
-Không sao.
-Cháu không đau ở đâu chứ.
Tiểu quan cũng sốt sắng.
-Cháu không sao.
Chàng bế cô bé, đi như chạy ra cửa.
-Anh Tám. Ra xem xe có đi được nữa không?
Anh Tám chạy lại leo lên xe nổ máy thử.
-Chú, cháu không sao đâu. Chú bỏ cháu xuống. Xem chú có sao không?
-Ta không sao. Cháu yên tâm. Ta sẽ bảo vệ cháu.
Chàng và nàng nhìn nhau, nàng khẽ mỉm cười an tâm.
-Thượng Quan…
Tiếng gọi bất ngờ của Tiểu quan. Chàng còn chưa kịp nhận ra. Con dao đã đâm vào lưng mình. Một cảm giác nhói lên tận óc.
-Thượng Quan…
Tiếng gọi thứ hai của Tiểu quan.
Chàng quay lại nhìn. Tên đàn ông vừa đâm sau lưng chàng cũng run rẩy lùi lại. Trước mặt hắn, vô số linh hồn hiện lên. Chàng cố gắng từ từ đặt nàng xuống.
-Chú…
Cô bé giữ lấy chàng. Đỡ chàng ngồi xuống. Hai mắt đầy nước, khuôn mặt hoảng sợ.
-Cậu Long.
Anh Tám chạy tới. Tay giữ lấy con dao trên lưng chàng.
-Cậu Long.
-Chú, chú ơi.
-Ta… Không sao.
Chàng thuề thào.
-Chú, đừng bỏ cháu.
-Ta không sao.
-Công an sắp đến rồi. Cậu cố gắng, đừng ngủ.
Anh Tám đỡ chàng nằm nghiêng. Cởi áo quấn lấy con dao.
-Cậu nằm im. Đừng sợ. Có tôi đây.
Anh Tám đứng dậy, cầm gậy tiến về phía tên đàn ông kia. Cô bé ngồi phệt xuống giữ tay vào chỗ con dao.
-Chú ơi.. Chú sẽ không sao đâu. Chú phải sống để bảo vệ cháu.
-Ta sẽ không sao.
-Chú hứa đi. Dù thế nào chú cũng không được bỏ đi nữa.
-Ta… Sẽ không đi.
Chàng giữ lấy cổ chân của nàng. Cơn đau bắt đầu xâm chiếm lấy cơ thể trần tục này. Đau… Rất đau. Chàng co mình lại
-Chú. Chú sao thế.
Giờ mọi thứ bắt đầu mơ hồ dần. Đôi mắt chàng trĩu nặng.
-Chú ơi. Đừng bỏ cháu. Đừng bỏ cháu mà.
Tiếng cô bé cứ văng vẳng bên tai, bàn tay nàng không ngừng vuốt ve lên khuôn mặt chàng. Miệng không ngừng gọi.
-Chú ơi. Chú đừng ngủ. Cháu xin chú, mở mắt ra được không?
-Chú ơi. Không có chú, cháu biết sống thế nào bây giờ.
Chàng bắt đầu chìm dần vào cơn mơ. Dù đôi môi mềm mại kia không ngừng thổi không khí vào miệng chàng. Giờ thì chàng, thật sự cảm nhận được cái chết đang ở rất gần.
Giờ thì chàng đã hiểu được cảm giác của một kẻ sắp lìa đời. Đau đớn và sợ hãi.
-Cầu xin bề trên, xin người hãy ban phước cho những người bạn của con.
-Xin người hãy để cho người con gái này được bình an.
-Vì nàng, ta sẵn sàng đánh đổi tất cả.
-Ta yêu em.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN