Chúng Ta Sẽ Hạnh Phúc - Chương 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


Chúng Ta Sẽ Hạnh Phúc


Chương 5


“ Anh rốt cuộc đã đi đâu ? ”.

Hình ảnh mờ nhạt của Viễn Cố Đông phản chiếu lên tấm gương, Bối Anh nhìn anh, bàn tay đang thu dọn bàn trang điểm khẽ khựng lại.

“ Giải quyết chút việc thôi ”.

Viễn Cố Đông không nhìn cô, bay thẳng lên giường. Chuyện anh được hai tiểu ma đầu đưa xuống Âm phủ gặp Diêm Vương có nói cô cũng không tin mà Viễn Cố Đông đương nhiên sẽ chẳng làm chuyện thừa thãi.

Thời gian trăng tròn chỉ còn nửa năm nữa, nếu như bị lệch thời gian anh e là sẽ phải đợi thêm hai năm. Tuy sống dưới thân phận của hồn ma có khá nhiều ưu điểm, muốn đi đâu có thể tuỳ ý bay, muốn món đồ gì thì có thể nhập vào người người khác để giải quyết. Nhưng chung quy anh vẫn không muốn sống như thế này.

Viễn Cố Đông khẽ nhìn Bối Anh. Nghi thức hồi hồn yêu cầu tưới máu của Bối Anh vào xác chết của anh, chính bản thân anh lúc này cũng cảm thấy có lỗi với cô, nhưng anh cũng đâu lấy hết máu của cô. Thời gian là một con ma anh đương nhiên sẽ cố gắng giúp đỡ Bối thị để trả những thứ anh nợ Bối Anh.

“ Đi ngủ thôi, tôi mệt rồi ”.

Viễn Cố Đông theo thói quen ngáp một cái, anh nằm gọn vào một góc giường để phía còn lại giành cho Bối Anh.

“ Anh ngủ trước đi, tôi cần xem tài liệu của Bối thị ”.

“ Được ”.

[ … ]

Mới sáng sớm đã xuất hiện tin tức động trời về cái chết kỳ lạ của Hạ Thời Nghiêm. Hạ Thời Nghiêm là cổ đông của Viễn thị cũng là người ngay lúc đầu luôn lên tiếng chèn ép Bối Anh trong cuộc họp cổ đông. Rạng sáng hôm nay, người nhà đột nhiên phát hiện Hạ Thời Nghiêm bị người ta sát hại, trên cổ hằn dấu tay đỏ chói, mắt ông ta trợn ngược, cả khuôn mặt bị thối rửa nhìn đáng sợ vô củng.

Bối Anh đang ăn sáng cũng thiếu chút nữa bị doạ ngất đi, chỉ có Viễn Cố Đông đang ngồi đối diện cô lại trầm lặng, không nói một câu gì dường như đang rơi vào chính suy nghĩ của bản thân.

Hạ Thời Nghiêm là người giữ cổ phần nhiều thứ hai sau Viễn Cố Đông. Hiện tại ông ta chết rời, người trong thương trường làm gì có chuyện quan tâm đến việc ông ta chết thế nào mà thứ họ nhắm tới trước sau đều là cổ phần trong tay Hạ Thời Nghiêm. Nhưng cái chết của ông ta ít nhiều cũng có tác động xấu đến sự vận hành của Viễn thị.

“ Viễn Cố Đông ”.

Bối Anh đưa tay trước mặt anh, gọi đến mấy lần cũng chẳng thấy phản ứng, cuối cùng Bối Anh hét lớn còn sợ anh nghe không thủng mà đập vào người anh một cái thật mạnh.

“ Viễn ! Cố ! Đông ”.

Viễn Cố Đông bị cô đánh, theo nguyên lý mà nói sẽ chẳng thấy đau nhưng lại không hề, lần nào Bối Anh đập vào người anh đều có cảm giác tê dại, tựa như anh không phải là một hồn ma, không phải một người đã chết.

“ Có chuyện gì ? ”.

Viễn Cố Đông nhíu mày, chất giọng không vui.

“ Hạ Thời Nghiêm chết rồi, anh định làm cái gì ? ”.

Bối Anh có chút lo lắng. Hiện tại Viễn thị là một trong những nơi cung cấp vốn của Bối thị, tình hình của Bối thị vẫn còn chưa ổn định cho lắm, nếu Viễn thị xảy ra chuyện thì đồng nghĩa với việc Bối thị xảy ra chuyện.

“ Dùng danh nghĩa tổng giám đốc của Viễn thị thu mua cổ phần trong tay Hạ Thời Nghiêm đi. Bối Anh cô nên nhớ hiện giờ trong tay cô quản lý hai tập đoàn, thế nên mọi việc cô làm đều phải là việc có lợi ích cho Bối thị và Viễn thị ”.

Viễn Cố Đông nhìn cô, khẽ nói. Sau đó anh ở bên cạnh Bối Anh hướng dẫn cô thu mua cổ phần.

Hạ Thời Nghiêm trong giới được nhiều người kính trọng vô cùng, hơn nữa gần như không có kẻ thù. Ông ta là cổ đông lâu năm của Viễn thị, nói tới cái chết này anh ít nhiều cũng có quan tâm.

Tin tức ngày một phát tán ra rộng hơn, cổ phiếu của Viễn thị cũng bắt đầu có chiều hướng đi xuống. Cũng may, trước khi cổ phần trong tay Hạ Thời Nghiêm bị gia đình ông ta bán tháo ra ngoài Bối Anh dưới sự chỉ dẫn của Viễn Cố Đông đã thu mua lại toàn bộ.

[ … ]

Âm phủ.

“ Có người chết rồi ? ”.

Diêm Vương khẽ cười, nhìn tới người mặc áo đen khẽ nói.

“ Phải ”.

“ Là ai ? ”.

“ Hạ Thời Nghiêm, người mà hôm qua đã gặp cậu ấy trong cuộc họp cổ đông tại Viễn thị ”.

‘Cậu ấy’ trong miệng người áo đen thân cận với Diêm Vương chính là Viễn Cố Đông. Đương nhiên Viễn Cố Đông không hề hay biết bản thân anh có thân phận đặc biệt thế nào, mà thân phận ấy khi sống trên trần thế sẽ hút đi linh hồn của những người đã từng ở bên cạnh anh trong khoảng cách nhất định trừ Bối Anh. Mà những người bị anh hút đi linh hồn là những người có sức khoẻ suy yếu, hồn phách không mấy ‘ổn định’

“ Chỉ có một người thôi sao ? ”.

“ Không phải, còn có vài người nữa, nguyên nhân vì cậu ấy nhập vào thể xác của họ để giúp người phụ nữ họ Bối kia ”.

“ Diêm Vương, ngài không sao chứ ? ”.

Người áo đen thấy sắc mặt Diêm Vương ngày một xấu đi, khẽ hỏi.

“ Không sao. Ta cố gắng cầm cự cho đến khi nó trở về. Đến thời kỳ, chuyện công lực suy giảm là bình thường ”.

“ Chuyện cậu ấy có thể hút đi linh hồn của người khác có cần sai thuộc hạ đi báo cáo không ? ”.

“ Không cần ”.

Diêm Vương nhanh chóng quát một tiếng. Nếu thật sự sai thuộc hạ đi nói với nó chuyện này nhất định sẽ ảnh hưởng đến việc gia tăng công lực. Hút nhiều một chút, để công lực ổn định cũng không có gì xấu. Việc nó sống trên nơi không dành cho nó đã khiến công lực giảm đi một phần, nếu còn không hút linh hồn người khác cái mạng này ắt sẽ giữ không nổi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN