Chúng Tôi Là Đội Cơ Động Số 6!
#12. Huấn Luyện Buổi Sớm
\”Hộc hộc hộc! Thở hông nổi luôn!\” Yuu là yếu nhất, nằm bò dưới đất không nhích nổi người đứng dậy.
Na đỡ hơn, nhưng cũng không lê nổi mấy bước đã quì rạp chịu thua: \”St….op….Stop…….Nii-sama…. em hông……chạy nổi nữa……..\”
Chrono chỉ hơi ướt trán một chút, mồ hôi còn chưa nhễ nhại bằng hai đứa nhóc kia, cậu lắc lắc đầu không vừa lòng bảo: \”Mới có 5 vòng đã gục, còn đòi học chiến đấu cái gì!?\”
Na tối sầm mặt méo hết cả miệng: \”5 vòng quanh công viên này vị chi là 7km rồi đó Nii-sama! Anh đừng cuxsux như vậy chớ!!??\”
Cậu nhún vai thở dài bất đắc dĩ: \”Haiz. Thôi được, nghỉ đi rồi học tiếp!\”
\”Còn nữa hả!!!???\”
\”Học lý thuyết ma pháp! Đừng có than nữa!\”
Phù, hết hồn chim én hà!
—–Ranh giới nghỉ ngơi đáng iu—–
Ở công viên xuất hiện một cảnh tượng rất chi quái dị, một cậu bé ngồi trên lan can giảng bài, hai đứa còn lại chồm hổm dưới nền đất chăm chú nghe. Pháp sư quả là……..loài sinh vật quái đản!
\”Với tình trạng bây giờ, Yuuno nên nâng cao tố chất vật lý của cơ thể để học thể thuật (hay còn gọi là võ), mục đích đảm bảo an toàn cho bản thân……à thêm vài phép tấn công tầm xa nữa. Còn cơ bản thì nhóc đã làm rất tốt vị trí hỗ trợ rồi!\”
\”Vâng!\” Yuu trịnh trọng gật đầu thầm tạc sâu trong lòng.
Chrono quay sang nhìn cái mặt hứng khởi của Na, thầm đổ mồ hôi ớn lạnh. Sao con nhỏ này y như cún chờ chủ khen vậy? Cậu ho khan: \”Tố chất của Shiroha khá tốt.\”
\”Yes!!!\” Cô bé tự đắc giơ tay chữ V.
Nhưng cũng nhanh bị ai kia đánh gãy: \”Nhóc cứ chỉa súng beam loạn xạ thế kia thì cũng có ngày chết do hết đạn!\”
\”E he he! Dạ…..\” Na lí nhí cười khổ, gãi đầu ngượng ngùng.
\”Anh sẽ tiếp tục dạy nhóc cách sử dụng súng và dùng trượng cận chiến. Nhưng tốt nhất vẫn nên học cách kéo giãn khoảng cách với đối thủ thì hơn. Còn khống chế ma lực thì phải do nhóc tự mình tìm hiểu! Mỗi pháp sư có mỗi tố chất ma lực khác nhau, anh không thể giúp nhóc nhiều đâu!\”
\”Vâng!….À mà….\” Nanoha chần chừ rồi cũng giơ tay: \”Có câu hỏi thưa boss!\”
\”Mời!\”
\”Lỡ nghen. Lỡ thôi nghen boss!\” Nanoha nhấn mạnh, nghiêm trọng khua tay múa chân diễn tả: \”Lỡ mà hết ma lực rồi í. Mà gặp đối thủ cứng không cho mình một chút cơ hội thoát thân thì phải……..làm sao?\”
\”Dễ mà!\” Chrono thong dong chống cằm, đùi rung rung thản nhiên, phán một câu như thần: \”Tự tạo cơ hội thoát thân, vậy thôi!\”
\”Rầm!!!\” Hai đứa nhóc lại một phen lê mặt lau sàn công viên. Tụi nhỏ bất mãn la thét: \”Anh nghiêm túc đi có được hông hả!!!??\”
Chrono chau mày bày mặt trầm trọng: \”Lúc nào anh mày chả nghiêm túc! Cơ hội hay không là tự mình tạo ra. Chứ đối thủ nào mà cho? Không chém tươi mình thì thôi ở đó mà tha! Nghĩ có thấy lời nói mình vô lí không?\”
Tụi nó sực tỉnh nhìn nhau trầm trồ gật đầu: \”Ờ ha!\”
Cậu búng tay hài lòng tán thưởng: \”Nhưng câu hỏi đặt rất hay. Có triển vọng đấy Shiroha!\”
Cô bé gãi đầu cười khiêm tốn (có lẽ vậy): \”Dạ cũng thường hoy!\”
Cái câu nói đó rước ngay ánh mắt lườm cháy da của Yuu: \”Hừ! Để rồi xem bà đắc ý bao lâu!\”
Na không nao núng sợ hãi hất cằm lại thách thức: \”Coi ông làm gì được tui!\”
\”E hèm!\” Thầy Chrono ho khan, liếc mắt với cả 2: \”Có nghe không đây?\”
\”Dạ có!!!\” Tài lật mặt nhanh chóng thành học sinh ngoan làm chàng sĩ quan thấy hơi nhợn nhợn. Từ khi nào căn bệnh made in Harlaown Family đã lây qua 2 đứa này vậy!? (từ khi tụi nó gọi anh là Nii-sama)
Cậu bình tĩnh trở lại, từ tốn cầm luôn cái bảng đen nhỏ giải thích (tại đang ở nơi công cộng nên không thể sử dụng màn hình 3d): \”Ma lực mà chúng ta tiêu tốn khi thi triển ma pháp không bị mất đi ngay, chúng sẽ còn đọng lại trong không khí dưới dạng những hạt bụi ánh sáng cực cực cực cực nhỏ. Nên có thể hoàn toàn gọi chúng lại, tuy nhiên không phải để tự do sử dụng mà chỉ trở thành đòn tất sát cuối cùng.\” Nói tới đây cậu dừng lại, để mấy đứa nhóc tự suy tư.
Yuu, Na xoa cằm nghĩ ngợi, rồi như hẹn trước đến nơi, đồng thời òa to lên: \”NÉN CHÚNG LẠI!\”
\”Tách!\” Chrono búng tay, hài lòng cười: \”Chính xác! Nén chúng lại thành quả cầu năng lượng cực lớn và…….\”
\”OANH TẠC TẤT SÁT!!!\”
\”Ừm, thông minh lên rồi đấy!\” Chàng sĩ quan vui vẻ gật đầu, nhảy xuống khỏi lan can đưa tay vò vò tóc hai đứa nhóc, rồi nhanh chân chạy đi để lại câu nói: \”Ai về trễ nhất bị phạt sáng mai chạy thêm 2 vòng!\”
\”Gyaaa!!! Nii-sama chơi xấu!!!\”
\”Còn lâu em mới chịu thua! Tiến lên nào Shiroha!!!\”
\”Sao bây giờ ngay cả ông cũng gọi sai tên tui hả!!??\”
\”Quân tử đừng để ý tiểu tiết! Lo chạy đi coi chừng ngày mai thêm 2 vòng!!!\”
\”Rõ ràng ông trả thù vụ hồi nãy! Xem ai mới là người đắc ý cuối cùng!!!\”
\”HAHAHAHA!\”
Sáng hôm nay lại là một ngày nắng đẹp, và những nụ cười ấy vẫn tràn trề năng lượng như vậy!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!