Chúng Tôi Là Đội Cơ Động Số 6! - #2. Đội Trưởng Lên Sàn (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
123


Chúng Tôi Là Đội Cơ Động Số 6!


#2. Đội Trưởng Lên Sàn (2)


1 tuần nay Chrono suốt ngày nhảy nhót ngoài đường điều tra về cái thế giới này. Tuy vẫn còn lạc hậu so với Midchilda quê nhà cậu, nhưng cũng khá là thú vị a.

Một thành phố phát triển mau chóng rực rỡ không kém gì Tokyo, Uminari dĩ nhiên có cơ sở vật chất hạ tầng, mọi thứ đều vào hàng tốt nhất. Thành phố lại cạnh biển, cạnh rừng, không khí trong lành mát mẻ không ô nhiễm. Hưm, quả thật không có gì để chê!

Nói nãy giờ có ai tự hỏi Chrono ở đâu không? Ổng đang ngồi trên lan can công viên, ngay dưới chân là dòng biển xiết, xơ xẩy một tẹo ngã xuống là ôi thôi rồi tạch.

Người qua đường đều nhắc nhở nhưng ổng vẫn ngồi đó. Để làm gì sao? Đơn giản là……….hóng gió! Tụi bây có biết cái cảm giác đứng vùng an toàn hóng gió với ngồi vùng nguy hiểm hóng khác nhau chỗ nào không? Thứ nhất đương nhiên là……….đỡ mỏi chân. Thứ hai, rất kích thích. Mặc dù ông thần này cũng chả thấy gì lạ cho lắm. Đơn giản là thích thôi, ai cấm gì được ổng?

Đợi viên kẹo mút trong miệng tan hết Chrono mới chịu về nhà, không ít người thở phào nhẹ nhõm vì hành động này.

Vì tài năng thiên bẩm vào bếp là đốt nhà, nên số cậu chỉ có thể ăn chực người ta hay mua lương khô, mì ăn liền gì đó thôi.

Và hôm nay cũng như mọi ngày, cậu ngồi thừ người canh đồng hồ đúng 3ph cho tô mì nở, rồi cầm đũa xì xụp mà ăn. Ah, thật chán mà! Quá rảnh rỗi rồi! Cậu ghét cái cảm giác trống rỗng không có việc gì làm này!

Mẹ cậu đã từng bảo: \”Hay con thử đi học ở thế giới này đi?\”
Nói thì dễ nhưng bảo một sĩ quan tiền tuyến đi học thì………có chút ảo diệu.
Thà người có tính cách hào sảng dễ gần thì tốt, còn cậu vừa cầu toàn, vừa bắt bẻ, vừa gắt gỏng, đi học chắc cũng như không! Và cậu cũng không muốn diễn kịch, bất đắc dĩ lắm mới làm ấy chứ, cảm giác đeo một lớp mặt nạ chả dễ thở gì đâu. Sống với chíng bản thân mình vẫn tốt hơn.

Trong lúc đang nhai mì như nhai cỏ tự than vãn nhân sinh,một cơn xung chấn đột ngột nổi lên làm đổ hết mịa hết tô mì, bình bông bình hoa rơi loảng xoảng kèm theo đó là tiếng hét của người dân xung quanh. Tức rồi nha! Tức lắm rồi nha!

Chrono còn định xắn tay áo ngó ra cửa sổ xem tình hình, nhưng giống như bị một luồng sóng vô hình quét qua, cậu co rụt mắt, món hàng Pile Smasher vô thức xuất hiện trên tay, ánh mắt đề phòng quan sát xung quanh: \”Kết giới? Không mạnh lắm nhưng khí tức này………..giống mình!\”

Cửa sổ xoạc mở ra, cả vùng đất cạnh biển Uminari tối sầm đến lạ, không hề có dấu vết người sống, không rực rỡ ánh đèn, trông cứ như bị bỏ hoang vậy. Nhưng Chrono không hề thấy lạ, đây là kết giới phổ biến tránh thiệt hại về người và tài sản khi chiến đấu. Theo như mức độ làn sóng lúc nãy thì cách đây một khoảng khá xa, người nào đó không phải nhắm vào mình. Mà cũng chả ai dám động tới Cục Quản Lí Thời-Không, khéo mà ngồi tù ăn hành cả lũ. Nhưng rốt cuộc thì……..đây là vì mục đích gì?

\”Ầm ầm!\” Tiếng nổ cũng bụi đất mịt mù bỗng dưng bốc lên trong rừng cây, thêm vào đó còn có luồng ánh sáng màu lục thoắt ẩn thoắt hiện, sáng rồi tắt, sáng rồi lại tắt thay phiên nhau, kèm theo mỗi lần đó là hàng tá cây cối ngã đổ, bụi đất cuồn cuộn nổi lên.

Chrono không nhìn nổi nữa, đang run lên háo hức đây! Có công việc rồi, bớt nhàm chán hẳn ra. Cậu đạp lên thành cửa sổ nhảy ra ngoài, thân hình lơ lửng trong không trung lướt gió bay về phía hiện trường kia.

Cuộc gặp gỡ tối hôm nay của Chrono với cậu ta sẽ là bước đầu khởi động cho RF6 sau này, người đã đưa sợi dây liên kết định mệnh cho các thành viên. Đoán xem là ai?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN