Chúng Tôi Là Đội Cơ Động Số 6! - #27. Sự Thật Tàn Nhẫn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Chúng Tôi Là Đội Cơ Động Số 6!


#27. Sự Thật Tàn Nhẫn


\”Khục……khục…..khụ…..khụ…\” Ngụm máu đỏ au chói mắt tương phản với nền đá cẩm thạch xanh ngọc sáng sủa, Precia ngồi trên chiếc ghế cao quí như Nữ hoàng, cây quyền trượng run run không giữ nổi ném ngã lăn lóc trên sàn. Bà trừng to mắt kinh dị không ngớt: \”Thằng nhóc đó là thứ quái thai gì vậy!? Vũ khí duy nhất có thể bẻ gãy không gian của TSAB là Arc-en-ciel mà!? Không thể tiếp tục được nữa rồi! Chi bằng kết thúc mọi chuyện ngay bây giờ!!!\”

Bà ta nhìn vào 9 viên Jewel Seed may mắn cướp được khi nãy, ánh mắt tàn nhẫn dần hóa rồ dại. Nhà khoa học này có lẽ……….đang chuẩn bị làm trò gì điên cuồng rồi!

Chiến hạm Athra.

Amy mừng rỡ tự tin nhanh tay lẹ mắt thao tác bàn phím: \”Tuyệt vời! Nhờ Finest Cannon của Chrono-kun, chúng ta đã định vị được Precia rồi! Cậu ấy cũng đã đưa Fate-chan về.\”

Lindy nghiêm khắc ra lệnh: \”Gửi một đội pháp sư xuống đó điều tra, phòng y tế chuẩn bị chữa trị cho hai đứa nó!\”

\”Roger!!!\”

Vết thương của Fate không quá nặng, được chữa một lát đã có thể ổn định tinh thần. Lờ mờ mở đôi mắt nhập nhèm ra, thứ cô thấy đầu tiên là trần phòng kim loại xanh xám, bên tai đủ loại âm thanh vọng lên. Có tiếng tít tít của các thiết bị y tế, tiếng loạt xoạt keng keng của dao kéo, còn có tiếng rất nhiều người. Cô không rõ lắm, chỉ biết hình như họ là bác sĩ, đang chữa trị cho ai đó thôi.

Người nào bị thương sao? Vì quá tò mò, Fate gắng gượng quay đầu, bỗng chốc đồng tử huyết sắc co rụt vô cùng bất ngờ. Là cậu ta?

Tình trạng của Chrono thảm hơn Fate nhiều, ma lực hoàn toàn bị rút sạch, từ trường AMF chiếm quyền chủ động nên không thể dùng ma pháp trị thương lên người cậu, đành phải sử dụng những biện pháp kỹ thuật thông thường. Nhọ một chuyện là……Chrono mắc chứng máu khó đông. Với pháp sư trong thời đại ma pháp tiên tiến, thì đây chả là vấn đề nữa. Nhưng theo tình trạng bây giờ, cậu và cả những bác sĩ hoàn toàn trở thành người bình thường, ma pháp vô dụng không thể giúp được, chỉ còn cách áp dụng một số công nghệ kỹ thuật cực kỳ rối rắm và mất thời gian.

Chuyên môn của Mia rất xuất sắc, nếu gặp phải chuyện này các bác sĩ khác sẽ mất những 3h mới ổn định được, còn cô chỉ cần 1h đã xong, thậm chí ý thức của Chrono đã dần hồi phục và có thể mở mắt ra, nói nhỏ được vài câu ngắn.

Mia kiểm tra lại một chút cho Fate rồi dặn dò cả hai nghỉ ngơi, cô không làm phiền nữa nên đi ra ngoài.

Căn phòng yên tĩnh đến mức cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy. Fate kìm không được hỏi: \”Cậu bị sao vậy? Tôi thấy cậu……..không bình thường lắm?\”

\”Ai biết đâu!\” Chrono nhếch miệng cười cười giả ngây: \”Thế giới này còn nhiều điều vui thú lắm, tôi muốn nhìn thấy chúng, không phải cứ vướng bận chỉ vì cơ thể ích kỷ này.\”, quay sang Fate, cậu ôn hòa từ tốn bảo: \”Hãy sống vì chính mình đi, câu chuyện của cậu………vẫn chưa bắt đầu đâu.\”

\”……….\” Fate trầm ngâm im lặng. Rốt cuộc cô sống vì điều gì? Vì mẹ sao? Liệu đó có phải là………mong muốn thực sự của mình không?

Chrono mệt mỏi thiếp đi một lúc, đồng thời giấc ngủ này cũng khiến ma lực của cậu phục hồi hơn một nửa, tốc độ nhanh hơn pháp sư bình thường rất nhiều.

Nhưng Lindy hận a! Mụ Precia kia! Có giấc ngủ cũng không để con zai người ta an lành nữa hả!!!???

Không gian thứ nguyên chấn động điên cuồng, đèn báo đỏ chói kêu ầm ĩ không một cái toilet của chiến hạm, đương nhiên Chrono phải bị đánh thức thôi. Như có phản xạ tự nhiên, cậu bật ngay dậy, đập đập hai má cho tỉnh táo lại rồi nhanh chóng chạy về phòng điều khiển, Fate cũng tò mò chạy theo xem tình hình. Cô có trực giác mẹ mình đang gây ra chuyện gì rồi!

Lindy dự phòng trước nên đã xin phép cấp trên giải giới hạn cho mình, cô tạo một kết giới cấp S quanh bảo vệ hạm không bị ảnh hưởng của chấn động thứ nguyên.

Chrono và Fate cũng vừa lúc đến, cậu chạy hơi gấp nên khi thắng lại phải giữ ghế của mẹ mới ổn định lại người, đôi chân trần chưa kịp mang giày nhảy vài cái lò cò trông rất buồn cười: \”Mẹ à nhầm……Hạm trưởng, có chuyện gì vậy!?\”

\”Chrono! Chưa khỏe ra đây làm chi!?\” Lindy giận dỗi trách mắng: \”Chuyện bây giờ cứ để mẹ lo, mau đi nghỉ ngơi nhanh!\”

\”Có chuyện thì làm sao con nghỉ được!\” Cậu bướng bỉnh nhất quyết chôn chân ngay đó: \”Không đi là không đi! Nhất quyết không đi!\”

\”Thằng nhóc cứng đầu này!!!\”

\”Hừm!!\” Hai mẹ con đấu mắt kịch liệt không ai chịu nhường ai, cuối cùng Lindy đành phải nhường: \”Xung chấn từ nơi ẩn nấu của Precia truyền tới. Đội pháp sư bên dưới đang điều tra, vẫn chưa biết tình hình thế nào.\”

\”Tsk! Lại trò gì nữa?\” Chrono và Lindy khoanh tay trầm ngâm suy nghĩ, động tác xoa cằm cùng vẻ mặt nghiêm trang giống nhau y như đúc. Mẹ con có khác!

Fate len lén nhìn cô Hạm trưởng trẻ đẹp với mái tóc dài thướt, thầm hâm mộ cảm thán. Đó là mẹ cậu ta sao? Cô ấy đẹp quá. Trông thật dịu dàng. Có chút…….ghen tỵ a!

Bỗng nhiên màn hình hiện lên quang cảnh bên trong Khu Vườn Thời Gian (nơi ở của Precia và Fate), đội pháp sư phá được một cảnh cửa sắt kì lạ, dẫn vào căn phòng với hành lang dài thăm thẳm, phía trước tối om không thấy đáy.

Fate kinh ngạc há hốc mồm. Đó là phòng nào? Mình chưa bao giờ thấy a!?

Đi mãi, đi mãi men theo con đường, những pháp sư bắt gặp hai bên xung quanh là những ống nghiệm khổng lồ chứa đầy dịch phát quang, rọi sáng hơn cảnh vật phía trước. Rồi một người bỗng dưng hoảng hốt: \”Đó! Đó là gì vậy!?\”

Những pháp sư khác và cả mọi người trong Athra đều tập trung nhìn về phía anh ta chỉ, người sốc nhất không ai khác là Fate: \”Không thể nào!? Là…..là…..mình mà!?\”

Người bình tĩnh trên hết phải kể đến Lindy và Amy, cô hạm trưởng chán ngán buồn rầu cúi đầu: \”Là cô bé đó…….Alicia Testarossa.\”

\”Ali…..cia?\” Fate hoang mang lặp đi lặp lại cái tên trong miệng: \”Alicia……Alicia…..là sao?\”

\”Xẹt! Xẹt! Rầm rầm!\” Trong lúc không cảnh giác, những pháp sư bị dòng sấm sét tấn công bất ngờ ngã oặt xuống. Precia hung tợn cầm roi quật bay họ: \”Đừng hòng đụng một ngón tay vào Alicia của ta!!???\”

Phía trước kia, một cô bé trông y hệt Fate nằm lơ lửng trong dịch thể của ống nghiệm. Bà ta nâng niu cách tầng kính đưa bàn tay gầy gò xoa mặt đứa nhỏ đó, giọng nhẹ nhàng dỗ dành: \”Không sao rồi Alicia, mẹ sẽ bảo vệ con.\”

\”Alicia!?\” Chrono nhướng mày khó hiểu truy vấn mẹ mình: \”Đó rốt cuộc là ai?\”

Amy chống cằm bình tĩnh giải thích: \”Trong vụ tai nạn thí nghiệm Hydra 26 năm trước, Precia đã mất đi cô con gái duy nhất của mình là Alicia Testarossa. Sau đó bà ta đã tìm tòi và thực hiện vô số thí nghiệm điên rồ khác nhau, nhưng điểm chung đều là……..Tái tạo con người, bao gồm cả nhân bản vô tính và sao chép kí ức. Có lẽ…….Fate-chan là…..\”

\”…….một thực thể con người nhân tạo do bà ta tạo ra.\” Lindy lạnh giọng tiếp lời: \”Có ký ức của Alicia-san, nhưng chung quy lại……vẫn không phải là Alicia-san. Cái tên Fate cũng lấy từ dự án thí nghiệm mất nhân tính đó-Project F.A.T.E\”

\”Hahaha! Các người biết cũng nhiều đấy. Không hổ là TSAB! Hahaha!\” Precia ôm mặt cười đầy chế giễu điên cuồng: \”Nhưng thì đã sao? Tuy với 4 mảnh Jewel Seed này không đủ để đến Al-hazard……….nhưng quá đủ……..ĐỂ TA KẾT THÚC TẤT CẢ!!!\”

Chấn động càng thêm mãnh liệt hơn nữa, toàn bộ phi hành đoàn cố thao tác giữ hạm ổn định. Amy lo lắng hỏi ý kiến hạm trưởng: \”Bà ta đã kích hoạt cả 9 viên Jewel Seed và lò phản ứng hạt nhân bên trong Khu Vườn để bù vào phần năng lượng còn thiếu. Đây rõ ràng là muốn gây Xung Động Thứ Nguyên a!!!\”

\”Chết tiệt!\” Lindy đập bàn tức giận: \”Điên rồi! Bà ta điên rồi!\”

\”Khoan đã Precia!\” Chrono ngăn lại giọng cười hả hê của bà ta: \”Vậy rốt cuộc Fate là gì của bà!? Cho dù không phải là Alicia-san! Con bé vẫn là con gái bà!!!\”

\”NÓ KHÔNG PHẢI CON TA!!!\” Precia gầm lên dữ tợn: \”Nụ cười của Alicia tươi tắn hơn nhiều, tuy con bé hơi bướng bỉnh nhưng con bé luôn nghe lời ta. Alicia rất dịu dàng với ta. CÒN NÓ!!! Nó chỉ là một con búp bê để ta chơi trò mẹ con thôi. Nó là một thực thể thất bại! Ta chỉ cần Alicia! Nhưng nó cho dù suốt đời cũng không thể trở thành Alicia được!!! Mày mau biến đi cho khuất mắt ta, Fate!!!\”

Ánh sáng trong đôi mắt Fate mờ dần, mờ dần rồi cuối cùng sáo rỗng không một sức sống, chân cô bé loạng choạng ngã oạch xuống, còn may Chrono đỡ kịp thời, cho dù cậu lay, gọi như thế nào đi nữa, Fate vẫn vô hồn không đáp ứng. Sự thật trở thành cú sốc lớn cho một cô bé còn quá nhỏ!

Người lớn, thật khó hiểu. Người lớn, thật điên rồ. Người lớn………thật tàn nhẫn!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN