Chúng Tôi Là Đội Cơ Động Số 6! - #30. CHIẾN (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
91


Chúng Tôi Là Đội Cơ Động Số 6!


#30. CHIẾN (2)


Yuuno vừa lúc bắt được tín hiệu của lò phản ứng hạt nhân, cả hai người bay vào sâu trong trung tâm Khu Vườn, càng vào trong, nhiệt độ càng tăng, tuy đã dùng ma lực bảo vệ, nhưng mồ hôi không khỏi ròng ròng nhỏ giọt. Sức nóng của lò này đủ để khiến mọi kim loại đất đá tan chảy thành nước, tạo thành bãi nham thạch sôi ùng ục bên dưới.

Cuối cùng cũng đã đến. Một cái lò lớn trông như hai cái bát ụp lại, khí nóng nghi ngút phun như con quái vật thở phì phò giận dữ đối mặt kẻ thù.

\”Tui sẽ lập kết giới cá nhân cho bà với hỗ trợ nhỡ nó có nổi loạn. Xin lỗi…….\” Yuuno áy náy tự trách mình không thể chiến đấu: \”Tui chỉ làm được…….vậy thôi…..\”

Nanoha hơi trầm vài giây, song thong dong mỉm cười: \”Vẫn như cũ nhỉ!\”

\”?\”

Bàn tay cầm quyền trượng càng chặt chẽ, Nanoha vừa hoài niệm lại vừa kiên định vào lí tưởng của mình: \”Nii-sama mở đường, Yuuno-kun luôn ở bên hỗ trợ, chỉ cần bấy nhiêu thôi………Chính là lí do để tui cố gắng hết mình!!!\”

Chồn con chợt nhận ra cô bé lơ ngơ ngày nào nay đã trưởng thành rồi, và cả cậu cũng có những biến động rất lớn trong suy nghĩ của mình. Ban đầu là khó chịu vì Nanoha MƯỢN DEVICE DÀI HẠN, sau dần chuyển biến tốt hơn, oan gia đấu võ mồm, rồi đôi lúc hợp nhau cùng chiến tuyến gài bẫy Chrono (mặc dù kết cục chơi ngu là bị quật sml), bỗng dưng…….có chút ngượng nghịu khi ở gần Na. Nhưng mỗi lúc chiến đấu là quãng thời gian ăn ý tự nhiên nhất, không cần biết thế nào, không cần biết mình có thiên phú hay không, những gì mình cần làm là……..ĐÁNH VỚI TOÀN BỘ SỨC LỰC!

\”Nanoha!\” Yuuno mỉm cười thâm trường: \”Làm nó đi! Với toàn bộ sức mạnh của chúng ta!!!\”

\”Tui chờ câu này lâu rồi!!!\”

Ma pháp trận lục sắc triển khai dưới chân, Yuuno nhắm hai mắt, tay kết ấn: \”Sphere Protection!!!\”

Luồng ánh sáng bao thành quả cầu bảo vệ Nanoha, đồng thời ma pháp trận của cậu càng mở rộng hơn, những sợi xích đột ngột tuôn ra theo lời triệu hồi: \”Alchemic Chain!!!\”

Dây xích xuyên thủng buộc chặt lò phản ứng, nó như con thú dữ bị chọc giận, phì khói mãnh liệt nóng hổi che khuất tầm mắt người ta.

\”Tìm thấy rồi!!!\” Yuuno mở to mắt, vội hối thúc: \”Lõi ở ngay trên đầu! Mau bắn đi!!!\”

Nanoha bay cao lên, chỉa cây trượng súng về phía trước, ngón tay đặt lên cò: \”Không cần ông phải nói! Raising Heart!!!\”

\”All right, my master! Starlight Breaker!!!\”

Trong làn khói trắng mù mịt bỗng ánh lên những tia sáng cực nhỏ hồng sắc, chúng nhẹ bay lên, rồi tăng dần vận tốc, trông như sao băng xẹt qua bầu trời, nhưng không bị cháy rồi tan biến, mà tất cả hội tụ thành một cầu pháo khổng lồ trước mũi trượng Raising Heart.

Nanoha cắn răng, ngón tay run run nhưng vẫn quyết tâm muốn kìm giữ cò súng. Cô bé nhớ lại, nhớ lại tất cả…..

Lần đầu gặp gỡ, Yuuno bảo vệ mình, Chrono Nii-sama dạy mình ma pháp.

Cùng huấn luyện buổi sớm, cùng học tập chung trong một ô cửa sổ, đôi lúc lại cùng ăn trưa dưới gốc cây công viên, hay thưởng trà điểm tâm tại quán cà phê của gia đình Nanoha.

Tuy đôi lúc bị thương đau đớn, nhưng vui lắm……..quãng thời gian mọi người ở cùng nhau ấy…..

Khoảng trống trong tim mình đã được lấp đầy rồi, lấp đầy bởi nguyện ước từ những vì sao, điều mình muốn là……..BẢO VỆ TẤT CẢ! HIỆN TẠI VÀ CẢ TƯƠNG LAI!

Có lần……Nii-sama ngước lên bầu trời đêm và bảo với Nanoha: \”Nếu một ngày nào đó em có thể tỏa sáng như ánh sao kia, hãy để lại một minh chứng khẳng định bản thân mình, để không ai có thể coi thường em, để trở nên xứng đáng với kì vọng của những người thân yêu, để một lần nữa………Vẽ Nên Trang Sách Xinh Đẹp Cho Câu Chuyện Của Mình!\”

\”Em nhớ mà…….\” Nanoha cười gằn trừng to đồng tử tím than, tuy mệt mỏi nhưng vẻ tự tin lại càng sâu đậm không hề biến mất: \”Vì vậy nên đây mới là con át chủ bài cuối cùng của em! Toàn bộ ma lực! STARLIGHT………BREAKER!!!\”

OANH! OANH! RẦM RẦM!!! ẦM ẦM!!!

Không chỉ bắn nát lò phản ứng, pháo kích của Nanoha còn xuyên thủng cả một vùng đất của Khu Vườn, đòn tấn công này còn mạnh hơn nhiều so với dự liệu của mọi người! Là do thiên phú hay quyết tâm? Không quan trọng, chỉ cần cố gắng hết mình…….mọi sự sẽ không sao cả!

\”Hoe…..hoee….\” Sau khi nả pháo xong…..Nanoha cực kỳ bi thảm!!! Còn đâu hình tượng cool girl mấy giây trước? Bả như con cá mắc cạn thậm chí còn không có sức giãy dụa, tay chân cứng ngắt muốn nhúc nhích còn khó, mắt hoa lên quay đều, quay đều vòng tròn.

\”Ahaha….Lại mất kiểm soát rồi….\” Yuuno cười khổ bất đắc dĩ, song vẫn bế ngang Nanoha lên, kiểu công túa ấy, bay lên cao ra khỏi khu vực này. Khẽ nhìn xuống cô bé đang khò khò ngủ như heo chết trong ngực mình, cậu cười híp mắt, ôn nhu dịu dàng: \”Nanoha, làm tốt lắm, cảm ơn vì đã vất vả. Giờ thì……..chúng ta chuẩn bị về thôi!\”

Phi hành đoàn trên Athra ngoác mồm sợ hãi, kinh dị không ngớt, Amy run run khóe miệng rất muốn khóc tới nơi: \”Vượt cấp……AAA+……chỉ còn chút xíu là……đạt tới ngưỡng S rồi……QUÁI VẬT A!!!\”

Lindy gãi đầu cười khổ: \”Quả thật rất mạnh…….cô bé này…..tiền đồ không thể đo trước được……\”

\”Là con trai cô……dạy cậu ấy?\” Fate bỗng nhiên tiến đến, nhẹ giọng hỏi, pháp bào phòng hộ của cô bé chỉnh tề, thần thái hoàn toàn sáng lớn lãnh lệ mạnh mẽ, không còn cô đơn, không còn yếu đuối lệ thuộc, có chăng là tự tin mà thôi.

Lindy gật đầu rồi rời dậy khỏi ghế, ưỡn vai lắc lắc cổ, tư thái chuẩn bị tham chiến: \”Ừm! Nếu con muốn, sau này thằng bé sẽ dạy con, giờ thì…….đi thôi nhỉ?\”

\”Vâng, Lindy-san!\”

Sau khi trút hết tất cả ủy khuất vào nước mắt như đê vỡ bờ, Fate tự nghiệm lại mình, tự nghiệm lại đường đời của mình, cô bé cầm lên cây trượng Bardiche sắp gãy nát, xót xa nhỏ nước mắt nhẹ nhàng hỏi: \”Bardiche, Chẳng lẽ…….câu chuyện của chúng ta………vẫn chưa bắt đầu thật sao?\”

\”YES SIR!!! RECOVERY!!!\” Bỗng dưng viên đá mắt mèo trên trượng lóe sáng, đánh vỡ toàn bộ lớp vỏ cũ hư hỏng, thay bằng một Bardiche mới hoàn toàn, mạnh mẽ hơn, tràn đầy sinh khí. Đây……mới chính là thần thái thực sự của Bardiche!

Nước mắt trong suốt cảm động càng nối tiếp thành dòng, Fate cười hạnh phúc nâng niu ôm ấp cây trượng đã theo mình từ thuở còn bé đến giờ: \”Cảm ơn ngươi…….thực sự……cảm ơn ngươi….nào…..ban cho ta pháp bào. Lần này, đến lượt ta!!!\”

\”Yes sir! Barrier Jacket!!!\”

Trở về thực tại, Lindy và Fate quyết định cùng tham chiến vào trận này, họ chia 2 hướng, Lindy hóa giải cơn Xung Động Thứ Nguyên, còn Fate hướng về phía Chrono, cũng là nơi của Precia và thi hài Alicia. Mâu thuẫn phải được giải quyết từ căn nguyên của nó, Fate sẽ không ngần ngại nữa, cô bé muốn chạy bằng chính đôi chân này, suy nghĩ bằng chính ý thức này, Fate muốn được làm chính mình, không phải là một bản sao của Alicia!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN