Chúng Tôi Là Đội Cơ Động Số 6! - #31. Kết Thúc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
61


Chúng Tôi Là Đội Cơ Động Số 6!


#31. Kết Thúc


Cơn xung động tuy đã bị ngăn chặn, nhưng những vết nứt thứ nguyên gây ra vẫn chưa thể lành lặn ngay lập tức, và ngay tại bờ vực dẫn xuống vực thẳm không đáy ấy, Precia và Chrono đang đối diện nghiêm túc nhìn nhau.

Bà ta nhẹ mỉm cười, cằm nâng lên cao ngạo khinh miệt: \”Đừng giấu nữa. Ta thấy cả rồi!\”

\”Keng!\” Con lắc kim loại hình mũi tên sắc nhọn rơi xuống, va chạm vào nền đá cứng cáp, nối với nó là sợi dây xích thật dài, cuộn gọn trong lòng bàn tay Chrono. Cậu nghi ngờ lườm bà ta: \”Bà đã biết bao nhiêu rồi?\”

\”Hờ! Có thể dùng một phát bắn để bẻ cong không gian thứ nguyên………ngoài Arc-en-ciel, ta nhớ lại một người, một huyền thoại của TSAB……..\” Precia lên giọng khoa trương giả vờ khâm phục kính nể, song chế giễu có thừa: \”……..CỰU Tổng tư lệnh Hải quân-Clyde Harlaown, hay còn gọi là…….Xiềng Xích Ác Ma!\”

\”Tsk!\” Cậu chặc lưỡi, căm căm lạnh lùng lườm bà ta, hàn ý chán ghét tỏa rõ cả ra: \”Biết nhiều đấy. Không hổ là Đại pháp sư, vậy nên…….bà nghĩ mình đã tìm được con đường đến đó rồi phải không? Cấm thành bị lãng quên, Al-hazard?\”

\”Đúng! Đúng! Thiên đường! Đó chính là thiên đường của ta và Alicia!!!\”

Ầm! Ầm! Ầm!

Tiếng cười điên cuồng càng khiến mặt đất rung chuyển dữ dội hơn. Precia nói trong sự hưng phấn tột độ: \”Nơi đó, những cấm thuật vĩ đại! Và ta sẽ thay đổi tất cả!!! Lấy lại những thứ mà ta vốn có!!! Quá khứ, và tương lai của Alicia và ta!!!\”

\”NGU XUẨN!\”

\”Xiết!!!\” Không khí rung lên như bị một lưỡi dao xé toạc, quả thật, sợi xích ánh lên sắc lam, nhanh như cắt quật tới Precia. Nhưng bị bà ta thong thả bắt lại, dù sao cũng là Đại pháp sư, lẽ nào không thể chống nổi trước một thằng bé cạn gần hết ma lực?

Hai đầu dây căng chặt như dây đàn, không bên nào chịu nhường nhau, phần đất dưới chân Chrono lún dần, trượt tới. Cậu cố mở một con mắt còn lại đã nhập nhòe do mất sức, khẩn thiết nói: \”Bà nghĩ Alicia-san sẽ vui sao? Hay cô ấy sẽ thất vọng vì có một người mẹ tồi tệ như bà!?\”

\”Im ngay! Im ngay! Ta làm tất cả vì Alicia! Con bé sẽ hiểu cho ta!!! Ta sẽ lấy lại tất cả sai lầm của cái thế giới này!!!\” Precia ngang bướng bảo thủ.

\”Ai thèm hiểu chứ!!!\” Cậu cười khẩy chế giễu, thực chất một chân đã lén đạp lên phần xích thả dưới đất, cân bằng lại thế giữa 2 bên. Mục đích của cậu chỉ có một thôi. Đúng! Là kéo dài thời gian!: \”Thế giới này vốn chẳng có gì là đúng cả! Nếu như tất cả đều công bằng, còn có TSAB ngăn chặn bà sao!? Mà chỉ có lựa chọn đối diện, hay trốn chạy! Điều đó phụ thuộc vào con người. Và bà, Precia! Chính bà đang trốn khỏi cái hiện tại bất công này!!!\”

\”Ngươi…….\”

\”Rầm!!!\” Tường đá bất ngờ bị chọc thủng, sau đám khói bụi mịt mù kia, hai thân ảnh dần hiện rõ ra, đó là Fate và Arf.

\”Chrono! Mẹ đây!\” Giọng lindy truyền đến trong ý thức mệt mỏi của cậu, cô lo lắng hỏi han: \”Con sao rồi?\”

\”Ma lực trong Arrested Chain cũng sắp hết rồi, con không chống nổi lâu đâu!\”

\”Mẹ xin lỗi, nhưng nếu con dùng Device, ma lực sẽ càng hao kiệt hơn nữa, một tình trạng lặp lại liên tiếp 2 lần trong ngày sẽ gây di chứng lên người con mất!\” Cô áy náy động viên: \”Khu Vườn này cũng sắp sập rồi, mẹ cũng giữ được một khoảng thời gian thôi, Fate-san…….con bé muốn đối diện với Precia, nên con cũng ráng chút nhé!\”

Chrono chán nản cúi đầu: \”Miễn mẹ đừng vặn gãy xương sườn con là được.\”

\”Ok ok, biết mà!\”

Nhìn thấy Fate, Precia bình tâm đến kì lạ, bà trầm tĩnh lạnh giọng: \”Ngươi đến đây làm gì?\”

Cô bé nhỏ chân thành ngước mắt: \”Có thể……..con chỉ là một thực thể thất bại. Con xin lỗi……vì khôn thể trở thành Alicia như mẹ muốn.\”

\”Nhưng kể từ khi được mẹ trao sự sống này, có một điều, vẫn mãi không thay đổi.\”

\”Con muốn mẹ được cười, con muốn thấy mẹ hạnh phúc.\”

\”Đó là cảm xúc thật sự của bản thân con, của Fate, thưa mẹ.\”

Bàn tay nhỏ đưa ra khát vọng muốn với tới người phụ nữ, thiết tha mà cảm động: \”Nếu mẹ bảo con đi, con sẽ đi. Nhưng mẹ à……..con thực sự……chỉ muốn mẹ vui vẻ như ngày xưa mà thôi. Con có kí ức của Alicia, và con biết, cô ấy cũng muốn như vậy.\”

Ánh mắt người phụ nữ xao động, bà mệt mỏi cười nhạt, song vẫn bướng bỉnh: \”Ta đã nói là ghét người rồi mà. Đã trễ rồi, ta phải đi, ta sẽ đi cùng Alicia!\”

Cây trượng gõ mạnh xuống nền đất, đồng thời Precia cũng đột ngột thả sợi xích, khiến Chrono suýt ngã ra sau.

Bờ vực sụp đổ, Precia và cỗ quan tài của Alicia dần dần chìm xuống vết nứt không gian vô tận, Fate gào khóc gọi theo, chới với muốn nắm lấy, nhưng chỉ toàn bắt được khoảng không vô định, vì Arf đã giữ cô lại: \”Mẹ! Alicia!!!\”

\”Tên ngươi…….là gì?\”

Hả!? Chrono trừng mắt kinh dị, là giọng của Precia? Bà vẫn đang chầm chậm rơi xuống nhưng ánh nhìn sâu thẳm ấy quả nhiên đang liên lạc cùng cậu, tín hiệu truyền âm càng ngày càng yếu dần, cậu nhanh chóng trả lời: \”Chrono, Chrono Harlaown!\”

\”Chrono……à……Ta…..thật thảm hại……ta…..vẫn trốn chạy…..còn ngươi…..một đứa bé sáng suốt…….vậy nên đừng bao giờ…….để mình phải hối hận……giống…..như….như….ta.\”

Không gian đen ngòm hoàn toàn che khuất bị bóng người phụ nữ kia, cậu cũng không còn nghe thấy gì nữa, đành lặng lẽ biến ra một đóa diên vĩ màu tím, đặt xuống nền vực rồi âm thầm cầu nguyện.

Chỉ khi mọi thứ đã quá muộn, con người ta mới nhận ra, và tại thời điểm đó………chẳng thể lấy lại những gì đã mất rồi!

Khu Vườn dần dần sụp đổ, ma pháp trận dịch chuyển lục sắc của Lindy khai triển và dịch chuyển tất cả pháp sư trong nơi này về chiến hạm. Một hòn đảo đã từng xinh đẹp, đổ nát, hoang tàn, chia năm xẻ bảy trở thành một phần thiên thạch lang thang trôi lững thững trong không gian thứ nguyên.

Số phận của nó cũng giống như Precia lúc này, lọt vào vết nứt thứ nguyên, không biết liệu sẽ tới đâu? Hay là mãi mãi…….vô định không nơi cập bến.

Precia nhớ chứ, Fate, con bé này, luôn luôn cố gắng hết sức, luôn luôn nghe mình sai bảo. Những thứ nó làm, chỉ vì muốn đem lại nụ cười cho mình. Nhưng rốt cuộc mình vẫn không thể coi nó là Alicia. Đơn giản vì cảm giác cho mình không hề giống, bởi một con người là một sinh vật kì diệu độc nhất vô nhị, không ai……giống ai. Nó là Fate, nó có câu chuyện của riêng nó.

Mẹ tệ thật nhỉ, Alicia?

Nhưng mẹ sẽ luôn bên cạnh con, cho dù có chuyện gì xảy ra.

Tiếp tục thôi, cuộc hành trình bất tận không có hồi kết của chúng ta.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN