[Chương I] THANH XUÂN CỦA TỚ LÀ THEO ĐUỔI CẬU - #4: Thi Violympic cùng cậu ấy… ~ (P2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
88


[Chương I] THANH XUÂN CỦA TỚ LÀ THEO ĐUỔI CẬU


#4: Thi Violympic cùng cậu ấy… ~ (P2)


Sau vụ chọc tức Vương Hàn, cả buổi sáng Hân ão não chả nói chuyện với ai cả, đến chiều chả đỡ là bao, y như người trên mây
Hết tiết 2, cô cất sách vào cặp thì Thư gọi
– “MÌnh đi”
– “Ừ”
– “Tề, đừng buồn nữa, cậu ta sẽ hết giận thôi” – Thư vỗ vai an ủi Hân
Hân và Thư đến quán net gần nhà thì gặp Vương Hàn đang ngồi trong đó, cô đã né rồi mà Thư cứ kéo lại gần, bật hai máy tính bên phải và bên trái Vương Hàn, Thư kéo Hân qua bên trái ngồi rồi vẫy tay tạm biệt cô qua bàn bên phải ngồi, Hân đập tay lên trán, ngã người ra sau, nói thầm “Tớ hận cậu, Lục Hoàng Thư”
Bắt đầu vào vòng 1, bài làm đầu tiên khiến Hân hoa mắt, “Mạ ơi!”, Toán thường đã ngu rồi giờ toán nâng cao thì thi sao nổi, đường đến điểm cộng khốn nạn thiệt… Thư ơi là Thư, hứa là giúp cô giải bài mà giờ nhảy tót vót qua bên kia rồi sao hỏi, Hân cắn bút, xoay bút, ghi ghi rồi xóa vẫn chưa ra được cái dãy số hoa mắt trên màn hình
– “5,8” – Một giọng nói vang lên, Hân ngơ ngơ cái mặt nhìn quanh, có ai đâu, ai nấy đều chăm chú chơi game, facebook rồi mà, nhìn qua cậu thấy cậu đang thi IOE, đang giận cô sao nói được
Thử xem sao? Cô gõ 5,8 và đúng rồi, Hân cười tươi nói nhỏ
– “Trời phù hộ đứa nhắc tôi”
Qua câu một những câu sau thấy cũng tạm ổn và cô an toàn
Ngồi cày suốt 3 tiếng mới qua được 4 vòng, coi như chăm chỉ nghe và may mắn nên qua đi. Nhưng chắc do Hân dùng hết cơ hội may mắn rồi đến vòng 5 đen mặt, loay hoay làm cô vô tình đụng tay Vương Hàn, cậu nhìn Hân
– “Chuyện gì?”
– “Hả?” – Nhắc thời giật mình, Hân lúng túng – “K…hông có gì” – Hân cười nói, Vương Hàn tiếp tục làm bài của mình
Thư thi xong chạy qua chỗ Hân
– “Sao rồi?”
– “Bí ngô” – Hân tiu nghỉu
– “Để tớ bày cho cho” – Thư lấy bút trên tay Hân
Đúng là khó thật, lúc nãy Thư chỉ thi IOE với Vật lý thôi nên chưa biết Toán kinh khủng như vậy
– “Cậu mà làm được tớ đãi cậu 1 năm trà sữa” – Thư nói với ngữ điệu đùa cợt
– “Cảm ơn nhưng tớ biết khó rồi nên mới nói vậy chứ ngu gì ha?” – Hân nheo mắt nhìn Thư
Thư chăm chỉ làm, suy ra Hân rảnh rỗi tay chân ngó Đông nhìn Tây và từ đâu cơn gió mang theo cơn buồn ngủ đến, mắt cô lim dim rồi… Cô không được ngủ vì nếu ngủ là đố mà dậy được mà dậy được rồi thì tối cô cũng chẳng ngủ được phải mở to mắt ra… Trụ được 30 phút, cô ngủ luôn, đung đưa người qua lại, rồi vô tình Hân ngả người qua vai Vương Hàn. Cậu giật mình, nhìn qua cái con người đang tự nhiện dựa vai người khác, gọi hoài chẳng dậy đành ngừng thi
– “Tắt máy dùm cậu ta” – Vương Hàn nói Thư
– “Ừ” – Thư tắt máy tính của Hân, Vương Hàn cũng tắt máy tính của mình
Gọi không dậy thì đèo cô về chứ sao giờ, cõng cô không ai khác là cậu. Đau khổ, người bé con mà nặng kinh khủng
Đến gần nhà Thư, cô chào Vương Hàn. Giờ đi về nhà hơi xa đấy nhưng đi xe buýt sẽ bất tiện vì giờ này tăng ca, công nhân ra rất nhiều. Đang cõng thì nghe Hân lẩm bẩm, chưa nghe rõ nên cậu hỏi
– “Hửm”
– “Xin lỗi Vương Hàn, xin lỗi mà” – Giọng nói mơ màng khiến cậu cười
Sáng ngày mai, Hân chạy qua gõ cửa rầm rầm nhà cậu
– “Chuyện gì?” – Cậu mở cửa, nhăn mày
– “Trả ơn cậu” – Hân đưa cái bánh bao cho cậu
– “Cậu nên bớt ăn lại” – Vương Hàn lấy rồi đóng cửa lại
– “Không đi học à”
– “Mới 5h00 đi đâu” – Cậu trong nhà nói vọng ra ngoài
– “Gì chứ? 6h00 rồi mà” – Hân nhìn đồng hồ đeo tay, cái kim giây nó tạch luôn rồi và suy ra nhầm giờ và dậy sớm, giờ ngủ lại cũng không được cô vào nhà xem lại bài, hôm nay làm cháu ngoan một bữa :)))))
#Mắm
#Cảm_ơn
#Còn_tiếp
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN