Chuyện của Tâm. - Chương I - Em phải nghĩ mình là người mạnh mẽ!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
70


Chuyện của Tâm.


Chương I - Em phải nghĩ mình là người mạnh mẽ!


Tôi muốn viết về những ngày tôi ở tuổi 30, tuổi mà người khác đã dần ổn định cuộc sống tôi lại cứ suy nghĩ về công việc và làm cách nào để mình bình yên…

Lúc đó tôi đang yêu thương một người, tôi sẽ nhắc về người đàn ông này suốt – vì anh là người đã ảnh hưởng đến tôi rất nhiều…và tên anh ta là Huy.

Có một lần anh lên thành phố dự đám cưới của người thân, tôi thì cứ mong ngóng anh xong việc sẽ gặp tôi, sẽ sửa bóng đèn nhà tắm cho tôi (vì bóng đèn hư đã lâu và tôi không biết làm sao để sửa) …nhưng chờ hoài rất lâu mà anh chưa qua. Và tôi giận dỗi, khóc, rất đau lòng. (Tôi vẫn còn lưu tấm hình lúc này của mình)

Khi bạn mong ngóng người khác quá nhiều lúc sự việc không xảy ra như ý muốn bạn sẽ càng thất vọng, hụt hẫng cũng nhiều như vậy. Những ngày sau này tôi vẫn vấp phải tình trạng như thế với anh, tôi buồn lòng vô cớ, còn anh thì vẫn bình thản. Anh trong tôi lúc nào cũng tuyệt như thế.

Rồi anh cũng gọi. Tôi như con thiêu thân lao đầu ra đường không suy nghĩ, tôi muốn gặp anh…rất nhiều. Vì không có địa chỉ rõ ràng nên chúng tôi không tìm thấy nhau, tôi cứ chạy xe, chạy mải miết, vì không xác định được điểm đến nên cảm giác rất là lâu. Tôi nhớ đã gắt lên với anh “Anh lúc nào cũng nói dối em” nếu gặp người khác, chắc họ sẽ gắt lên với tôi, cãi nhau và kết thúc sẽ là đường ai nấy đi.

Trong hơn một năm biết nhau anh chưa lần nào gay gắt với tôi, những gì có thể chiều được anh đều chiều lòng để tôi vui. Đây là người đàn ông mà bạn không thể đánh mất, đúng không?

Lúc gặp nhau, tôi rất hờn anh. Anh kể rằng gia đình có chuyện và chuyện đó rất quan trọng anh phải sắp xếp yên ổn anh mới đi được. Tôi tin anh! Nhưng vẫn hờn và nói:
”Anh xếp em sau những cuộc vui của anh, những bận rộn của anh. Em lúc nào cũng là người chịu đựng, phải thông cảm cho anh”

Tôi đã trầm trọng hóa vấn đề của mình, thật ngốc nghếch đúng không, rồi tôi nói trong yếu ớt “Em yếu đuối lắm!”

Và những lời nói của anh, tôi khắc sâu trong lòng “Em hãy nghĩ mình là người mạnh mẽ, không nên nghĩ em yếu đuối”

Tôi đã nghĩ người con gái ở bên anh sẽ là một người mạnh mẽ, có năng lực ở một mình, đủ bận để không làm phiền anh khi anh làm việc nhưng thỉnh thoảng cũng có thời gian đi cùng anh những chuyến đi xa, hướng ngoại vì anh cũng là người giao lưu rất nhiều, mềm mỏng nhưng cũng phải cứng cỏi khi cần thiết. Tôi đã nghĩ làm sao mình có thể là cô gái ấy được?!

Tôi đã gặp một vài cô gái mắc bệnh trầm cảm, họ vượt qua được mọi thứ một phần là có một người đàn ông ở bên cạnh. Người đàn ông này sẽ giải đáp những thắc mắc vu vơ của cô gái, sẽ là người cho họ dựa vào khi lòng không vững và là người định hướng cho đường đi họ. Vậy là tôi cũng khá may mắn vì có thêm điểm tựa cho mình, đúng không?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN