Chuyện của Tâm. - Chương VI - Bạn bè
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
85


Chuyện của Tâm.


Chương VI - Bạn bè


Tôi có một người bạn gái thân, người mà tôi biết lúc hoạn nạn chúng tôi sẽ giúp đỡ nhau. Nhưng bạn bè nhiều lúc đều có công việc và cuộc sống riêng của họ, không thể giận hờn họ khi họ không bên cạnh. Trên bước đường tôi đi, bạn bè là một phần giúp tôi vượt qua những khó khăn của mình.

Người bạn gái này, anh Hùng, anh Khỉ là những người có thể khiến tôi tâm sự những sâu thẳm trong lòng, không phán xét sai hay đúng mà gỡ bỏ giúp tôi những điều xấu ra khỏi lòng mình, định hướng khi tôi rối bờ và cho tôi lời chỉ dẫn khi tôi đi sai đường.

Và còn nhiều người khác nữa, thật sự cảm ơn vì tôi đã gặp dược những lương duyên tốt. Mọi người đã đồng hành cùng tôi, rất chân thành, rất đáng yêu.

Nếu bạn gặp một người hay nói những lời “Em chẳng làm được điều đó đâu” “Em mà làm được cái gì” xin mạnh dạn “mời” người đó lập tức bước ra khỏi cuộc đời bạn. Tôi nhận câu nói đó từ một vài người và tôi chỉ đơn giản không tiếp xúc với họ nữa. Tôi cần giao lưu với người khác lắm, nhưng không có nghĩa rằng tôi sẽ cần những người cản bước tiến của mình.

Cuộc đời của tôi, tôi có thể thử nhiều việc. Có khi sẽ thất bại, có khi gặp cả những điều không tốt, nhưng tại sao tôi không thử nhỉ?

Tôi đã nói với một người “Cuộc đời em giờ không có đúng, sai. Bây giờ chỉ có là em có thích hay không?”

Thật vậy, tôi đã đi được nửa đoạn đời người, sự sợ hãi phân tích đúng sai cũng nhiều, rồi tôi đã có được gì? Bây giờ cứ ngồi phân tích quá nhiều thì có gì hay, nửa đời còn lại, tôi muốn được sống vui vẻ hơn, thế thôi.

Tôi có thể làm được nhiều thứ mà, và bạn cũng vậy!

Tôi nhớ có một chuyến đi rừng, anh Huy dừng lại hai lần giúp đỡ người khác bị hư xe, trong túi anh có rất nhiều đồ nghề sửa xe. Anh hay mang theo một túi nặng, thật mệt khi mang nhiều thứ vậy bên mình… vậy mà anh cứ xách theo suốt, anh đề phòng khi xe mình có chuyện và cả khi xe người khác gặp vấn đề. Trời nắng chang chang, anh khoác chiếc áo jean to đùng, anh không đẹp nhưng trong mắt tôi lúc ấy anh như một người hùng: tập trung hết mình sửa xe cho người khác.

Tôi đã nghĩ thầm “Người như vậy thì không phải là người xấu đâu” nhiều lúc anh sẵn sàng giúp đỡ người khác mà không màng đến sự an toàn của mình. Với một con bé sống chỉ biết bản thân mình như tôi: Anh là một sự vô lý giữa đời này. Vì những lý do như vậy nên tôi rất thích gặp anh . Anh là một người bạn kỳ lạ của tôi…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN