Chuyên Sủng Đồ Nhi - Chap 4 Gây Sự,Náo Loạn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
84


Chuyên Sủng Đồ Nhi


Chap 4 Gây Sự,Náo Loạn


‘Rầm,Bang’một cái bóng bay vèo qua mặt Nhu Mị và A Lu,xô đổ hết tất cả bàn ăn,cũng may hai nàng đã ăn song rồi,nếu không sẽ bị tức chết,đi đến đâu cũng bị người ta ám mà.

“…”người nằm trên bàn ăn vì quá đau mà không thể đứng dậy,xem trang phục hắn mặc trên người ít nhất cũng là người có tiền,tại sao lại bị người ta đánh ra nông nỗi này.

“A,Ngũ đệ thật thảm a,bị đánh trông thật tội nghiệp..haha”người này nói song liền cười ha hả,kéo theo cả nhóm hạ nhân phía sau cười to.

“Công tử không sao chứ??”Nhu Mị tay trắng nõn nà dơ ra đỡ người kia ngồi xuống.sự xuất hiện của Nhu Mị khiến những người ở đây hít phải ngụm khí lạnh.tất cả đều điêu đứng trước vẻ đẹp yêu mị của nàng.

“Ta..ta..không..sao..!”vị công tử đó cố gắng giữ khoảng cách với Nhu Mị,hắn không cần sự thương hại.

“Sao các ngươi lại ra tay mạnh như vậy?!”Nhu Mị nhăn mi,mặt không vui quay lại hỏi những người kia,chỉ biết rằng bọn họ sửng sốt khi thấy giai nhân tức giận.

“Hắn là nghiệt chủng của Mã gia ta,mẫu thân hắn là kĩ nữ câu dẫn phụ thân ta,nên hắn mới được sinh ra,giờ mẫu thân hắn chết,chẳng ai thương hắn hết,chúng ta chỉ là dạy dỗ hắn một chút!”người này chính là Mã công tử,Mã Ô Tất,con trai trưởng của Mã gia,Mã gia là gia tộc đứng đầu trấn này.nên hắn vô cùng hống hách.luôn luôn áp bức những người yếu hơn,cưỡng bức nữ tử vô số,giờ nhìn thấy Nhu Mị ánh mắt tóe ra tia khát dục.

“Đã là huynh đệ một nhà,cớ sao phải hành hạ nhau như vậy”A Lu rốt cuộc không nhịn được,tức giận nói.cái gì mà đã là huynh đệ còn tương tàn.đúng là loài người nham hiểm,chỉ mình Nhu Mị là tốt thôi.

“Ha ha,ta chưa bao giờ xem hắn là đệ đệ,hắn chỉ là một cái nô trong phủ ta thôi”Mã Ô Tất cười khục khục,nhìn A Lu đói khát,không ngờ lại có hai tiểu yêu tinh ở đây,nhìn thế nào cũng rất xinh đẹp,chỉ kém nữ nhân kia một chút.nhưng bất quá hôm nay hắn phải có hai nữ tử này.

“Hừ,hắn nhỏ như vậy thì làm được gì,các ngươi là ức hiếp quá đáng”A Lu thực tức giận,tay suýt không khống chế nổi linh lực muốn bảo phát.

“A Lu,được rồi,ta với ngươi đưa hắn đi tìm đại phu”Nhu Mị nhẹ giọng nói,lông mày vẫn hơi nhíu,như là đang bất mãn với lời của Mã Ô Tất.

“Ha,ở Ô Trấn này làm gì có tiểu điếm nào dám bán dược cho hắn”Mã Ô Tất cười càng hưng phấn,hắn sớm đã không cho những người ở đây không được phép bán dược cho tiểu tử này rồi.
“Hừ!ta không cần dược liệu phế phẩm của các ngươi”A Lu xuất ra vài lọ dược liệu,đưa cho Nhu Mị.Nhu Mị nhẹ tay đón lấy,tay thật dịu dàng xoa lên vết thương.

“Mẫu thân…”tiểu công tử đó cảm nhận được sự dịu dàng,khẽ mấp máy môi nói.

“Ha ha,xem ra là sắp chết,đến cả mẫu thân còn không nhận ra”Mã Ô Tất cười khẩy,tay phe phẩy cây quạt,khẽ ngồi xuống ghế hạ nhân mang tới.

“Ta sẽ mang tiểu công tử này đi”Nhu Mị mặt vẫn hiền dịu như trước,sự giới hạn sắp phá vỡ mất rồi,nàng tuy rất hiền lương thục nữ,nhưng cũng là biết tức giận,cáu kỉnh.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN