Chuyên Sủng Đồ Nhi - Chap 5 Cứu Người Rời Đi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
91


Chuyên Sủng Đồ Nhi


Chap 5 Cứu Người Rời Đi


“Muốn mang hắn đi?trừ khi để lại một vị cho chúng ta hảo hảo chơi đùa”một người trong nhóm người Mã Ô Tất nói,xem ra là rất không chịu nổi rồi.

“Ta nói là không giao ra,càng không để các ngươi toại nguyện”Nhu Mị phất tay,một con điểu tước to màu đỏ bay lượn ngoài cửa sổ,đó là sủng vật của nàng,nàng nuôi nó mười năm rồi.không ngờ nó còn to hơn nàng gấp mấy chục lần nàng.cũng nhờ nó nàng mới ra khỏi cốc.

“Ngươi dám ngang nhiên cướp người của bổn thiếu gia ta,chưa muốn chết thì ngoan ngoãn hậu hạ ta đêm nay”Mã Ô Tất cười khục khục,đắc ý nhìn hạ nhân vây quanh nhóm người Nhu Mị.

“Ta cho ngươi từ giờ chỉ là một cái tiểu công công”A Lu tay phóng ra đạo linh lực,linh lực khổng lồ khiến Mã Ô Tất không đỡ được,phía dưới hạ thân hắn máu chảy đầm đìa,hắn vì đau đớn mà ngã vật ra.

“Bắt tiện nhân lại cho ta”Mã Ô Tất gào lên,hắn chưa bao giờ bị người ta nhục mạ như này,tiên nhân đáng chết,hắn đã để ý,là phúc phận của nàng ta,mà dám đả thương hắn,xem hắn chỉnh chết nàng trên giường.

Từng đạo linh lực bay tới trói thân hình A Lu lại,không cho phép A Lu động đậy,A Lu căm tức nhìn Mã Ô Tất,hắn bị như vậy là nhẹ cho hắn rồi,nàng phải mạnh tay hơn nữa.

‘Giải’Nhu Mị khẽ mấp máy môi,chỉ thấy từng đạo trói buộc trên A Lu thối lui cấp tốc.

“Đi thôi Lu muội muội”Nhu Mị đã ở trên thân lưng điểu tước từ bao giờ,khẽ gọi A Lu còn trong kia.chỉ thấy một đạo hồng bay tới trên lưng điểu tước,sau đó biến thành A Lu.Điểu tước đập mạnh cánh,gió bụi bay đầy trời,tất cả cố gắng mở mắt nhìn,nhưng chẳng còn lại gì cả,không biết các nàng là đã đi vè hướng nào.Mã Ô Tất căm tức đánh mấy người.hậm hực không thôi.

Phía bên ngoài Ô Trấn.

‘Khụ khụ’tiếng ho khan kịch liệt,xem ra là bị nội thương nghiêm trọng.

“Nhu Mị tỷ tỷ,sao lại cứu hắn a”A Lu dựa vào gốc cây,nhìn Nhu Mị nhẹ nhàng băng bó vết thương cho hắn.

“Ta từ lâu là muốn xông pha giang hồ,cứu giúp những người bị nạt nộ”Nhu Mị đưa tay lau mồ hôi trên chán,vỗ vỗ tay nhìn thành quả mình vừa làm song.

“Nhưng giờ cứu hắn,sau này hắn không thể quay về Mã gia rồi,chẳng lẽ cứu hắn song lại bỏ hắn à”A Lu lắc lắc đầu,chán nản không thôi,chưa ra khỏi Băng Lãnh cốc bao lâu,thế mà đã vướng phải chuyện gì không đâu rồi.

“Đến Oa Thành,ở đó sẽ có nhà dân tốt nhận hắn làm con,đi thôi,gọi Thánh thú của muội ra đi,ta muốn đi đường bộ”Nhu Mị cười với A Lu,nàng ta vẫn là rất cáu kính a,rất là vô tình với người ngoài,nàng lúc đầu gặp nàng ta cũng vậy,mãi về sau mới trở thành tỷ muội tốt.

“Còn không phải lo tiểu tước của tỷ mệt nhọc sao”A Lu hậm hực triệu hồi thánh thú,đây là thánh thú một sừng có hai đầu,sức khỏe có thể kéo lạ ba trăm người trai tráng cơ bắp.phía sau là một cỗ kiệu xa hoa.do A Lu tự mình làm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN