Chuyện tình của gió
Chương 2
Xế chiều, cả hai trở về trường. Hoàng hôn ở đây đẹp hơn ở những nơi khác, Giai Nghi không hiểu vì sao, nhưng mọi người trong trường đều thấy như vậy. Cô muốn ngắm nhìn nó, mỗi ngày.
Linh Ngọc đứng tựa vào lan can, nhìn lên bầu trời. Hôm nào cũng vậy, cô thường đứng từ lúc chiều cho đến khi trên bầu trời xuất hiện những ngôi sao. Hoàng hôn trải dài màu đỏ lên mặt đất, cả thế giới buổi chiều như nhuộm trong màu đỏ của nó, cả chiếc áo trắng của Linh Ngọc bây giờ cũng nhuộm thành màu đỏ. Linh Ngọc nhìn Giai Nghi, chợt thấy Giai Nghi đẹp hơn rất nhiều. Dưới nắng chiều đỏ rực rỡ, nhìn Giai Nghi như một nữ thần lửa, vô cùng nồng ấm. Linh Ngọc biết nếu không có Giai Nghi thì có lẽ cô sẽ mãi mãi cô đơn khi ở trong ngôi trường này.
– Này, cậu đang làm gì vậy?
Câu nói cắt ngang dòng suy nghĩ của Linh Ngọc, đưa cô trở về với thực tại. Cô quay lại, sau lưng cô là một chàng trai với vẻ mặt thân thiện, có chút gì đó rất quen thuộc.
– Cậu là ai? – Linh Ngọc thắc mắc.
– À, mình là…
– Kha Cảnh Đằng! – Giai Nghi chợt lên tiếng.
Linh Ngọc giật mình vì tiếng nói bất chợt của Giai Nghi, chút nữa là cô quên có cả Giai Nghi ở đây.
– Sao chị biết cậu ấy?
– Sao lại không biết được, gương mặt sáng giá cho vị trí Hội trưởng Hội Tinh Vân. – Quay sang chàng trai – Phải không?
– Cũng đại loại như thế, nhưng mà còn nhiều người giỏi hơn mà. – Cậu ấy đáp lại – Cậu chỉ giỏi trêu chọc mình!
– Cậu tên Kha Cảnh Đằng? – Linh Ngọc hỏi.
– Đúng vậy! Sao thế?
– Hình như trước đây mình cũng đã từng quen biết một người cũng tên Cảnh Đằng, liệu…có phải là cậu?
– Có thể lắm chứ! – Cảnh Đằng cười phá lên. Quay sang Giai Nghi. – Lát nữa có cuộc họp quan trọng của Hội, cậu nhất định phải đến đó.
– Biết rồi! Thôi, cậu đi trước đi!
Cảnh Đằng quay đi, Linh Ngọc nhìn theo, trong lòng đầy thắc mắc.
– Em sao vậy? Có chuyện gì à?
– Không ạ! À mà một lát nữa chị đến họp Hội Tinh Vân ư?
– Đúng vậy, em đi cùng không?
– Em đi được sao?
– Đương nhiên rồi, em đã thắng giải Tinh Vân năm ngoái mà.
– Thích quá, chúng ta mau đi ngay thôi!
– Ừ!
Giai Nghi và Linh Ngọc bước vào phòng họp, trong này đã chật kín người.
– Ồ, đến rồi à? – Giọng của Cảnh Đằng vang lên.
– Người ở phía sau em là ai vậy?
Một giọng nói khác vang lên, Cảnh Đằng quay lại, đó là Liên Tử Hà, chị họ của Giai Nghi.
– Đây là Linh Ngọc, người đã thắng giải Tinh Vân năm ngoái, hôm nay em dẫn cô ấy đến đây để học hỏi thêm.
– Vậy à? Hân hạnh được gặp em, chị là Tử Hà, phụ trách quản lí các thành viên trong Hội.
– Vâng, em cũng rất vui được gặp chị! – Linh Ngọc cười tươi đáp lại. Bây giờ đứng gần như thế, cô mới có thể nhìn thấy khuôn mặt của Tử Hà. Đúng là khá giống Giai Nghi, Tử Hà cũng rất xinh đẹp, hơn nữa còn là thành viên trong Hội Tinh Vân nữa chứ, đúng là một người tài năng.
– Nào, mọi người mau chóng ổn định chỗ ngồi, chúng ta bắt đầu cuộc họp!
Mọi người nhanh chóng ngồi vào chỗ. Bầu không khí nhộn nhịp lúc nãy bây giờ đã lắng xuống. Người ở phía trên cầm micro nói:
– Chào tất cả những thành viên của Hội Tinh Vân, tôi là Lưu Kỳ, Hội trưởng Hội Tinh Vân năm nay, tôi hi vọng mọi người sẽ giúp đỡ hết sức mình để cho Hội ngày càng phát triển.
Những tiếng vỗ tay từ bốn phía vang lên. Lưu Kỳ ngồi xuống trên chiếc ghế Hội trưởng và bắt đầu nói:
– Chắc đa số mọi người ở đây đều đã biết tôi, vậy không cần phải giới thiệu thêm. Mục đích chính của cuộc họp hôm nay là giới thiệu các thành viên trong Hội cùng với công việc của từng người. Sau đó là mục tiêu của hội trong năm nay. – Ngừng một lát, Lưu Kỳ nói tiếp – Đầu tiên xin giới thiệu Hội phó của Hội năm nay là Thẩm Giai Nghi. Chị Liên Tử Hà, người sẽ quản lí các thành viên trong Hội. Kha Cảnh Đằng, quản lí kế hoạch của Hội. Hàn Tuyên, phụ trách tài chính. Đường Lưu Tinh, phụ trách sắp xếp công việc và hướng dẫn cho mọi người thực hiện. Ngô Gia Hạo, phụ trách việc thu gom và chỉnh sửa các tài liệu của Hội. Nếu mọi người không có ý kiến có nghĩa là tán thành.
– Khoan đã, tôi có ý kiến!
– Giai Nghi, cậu cứ nói!
– Mình muốn đề cử Linh Ngọc vào Hội của chúng ta.
– Mình biết Linh Ngọc rất có tài, nhưng hiện trong Hội đã hết chỗ, có thể đợi năm sau cũng được mà.
– Không sao, nhà trường vừa thông báo sẽ tăng thêm một công việc cho Hội, đó là gặp gỡ và giao lưu với các Hội ở các trường khác. Vậy có thể cho Linh Ngọc phụ trách công việc đó.
– Ừm, cũng được, vậy thì cứ như vậy đi. Nếu được sự đồng ý của mọi người thì cứ thế mà làm.
Tiếng xì xào nổi lên khắp nơi. Sau 5 phút, một người đứng lên nói:
– Chúng tôi sẽ đồng ý, hi vọng Linh Ngọc sẽ làm tốt.
– Vậy từ bây giờ Linh Ngọc sẽ phụ trách việc giao lưu giữa các trường.
Mọi người vỗ tay chúc mừng Linh Ngọc. Cô hỏi Giai Nghi:
– Như thế liệu có sao không chị?
– Yên tâm đi, không sao đâu. – Giai Nghi mỉm cười.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!