Chuyện tình của gió - Chương 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
83


Chuyện tình của gió


Chương 3


Từ hôm đó, cuộc sống của Linh Ngọc đã đổi khác. Cô thấy mình trở nên đặc biệt hơn, đi đến đâu mọi người cũng đều quan tâm đến. Nhưng điều đó dần dần khiến cho Linh Ngọc trở nên chán nản. Mọi thứ xung quanh cô đều bị đảo lộn, cô không còn có nhiều thời gian để đi khắp nơi. Trái lại với Linh Ngọc, Giai Nghi lúc nào cũng cũng vui vẻ và yêu đời, cô luôn hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ được giao. Linh Ngọc không hiểu lắm tại sao Giai Nghi có thể vui vẻ như vậy trong khi mọi thứ quá áp lực. Linh Ngọc dần dần cảm thấy mệt mỏi. Cô không còn muốn làm bất cứ việc gì nữa.
– Em sao vậy, trông em mệt mỏi quá! – Giai Nghi hỏi Linh Ngọc khi bước lại gần cô.
– Em không sao hết, chị đừng lo lắng.
– Không sao thì tốt, ngày mai trường chúng ta sẽ có buổi giao lưu với trường Liên Hoa, em hãy chuẩn bị đi.
– Vâng ạ! – Linh Ngọc đáp lại với bộ dạng mệt mỏi. Giai Nghi ái ngại nhìn cô rồi lặng lẽ bước ra khỏi phòng.
Ngày hôm sau, Linh Ngọc đến trường để chuẩn bị cho buổi giao lưu. Cô vừa đi đến cửa phòng họp thì thấy Hàn Tuyên đang đứng ở đó.
– Em là Linh Ngọc phải không?
– Vâng ạ!
– Anh là Hàn Tuyên, có việc gì không hiểu thì cứ hỏi.
– Em biết rồi ạ!
Hàn Tuyên đi về góc phòng, vớ lấy chiếc máy tính để tính toán. Linh Ngọc thoáng nhìn: “Thật là đẹp!”. Linh Ngọc thầm nghĩ như thế. Quả thật, những đường nét thanh tú trên gương mặt hơi gầy, đôi mắt ấm áp và sắc bén ẩn sau mái tóc đen tuyền dài gần đến vai, trông Hàn Tuyên giống như một nam thần. Dường như có linh tính, Hàn Tuyên chợt nhìn về phía Linh Ngọc hỏi:
– Có chuyện gì sao?
– Không… Không có gì đâu ạ! – Linh Ngọc bối rối trả lời.
– Vậy sao? – Hàn Tuyên mỉm cười rồi quay trở lại với công việc của mình mà không hề để ý đến Linh Ngọc đang đỏ bừng mặt lên vì xấu hổ. Lúc Linh Ngọc không biết làm gì để thoát khỏi tình cảnh này thì Tử Hà bước vào.
– Linh Ngọc, em đã chuẩn bị xong chưa, chúng ta đi thôi. – Quay sang Hàn Tuyên – Đi thôi!
– Ừ! – Quay sang Linh Ngọc, nở một nụ cười tươi ấm áp – Chúng ta đi!
Linh Ngọc đi theo sau lưng hai người, cúi gằm mặt xuống. Thỉnh thoảng cô lại ngước lên nhìn Hàn Tuyên một lúc rồi lại cúi xuống vì sợ bị phát hiện mình đang lén nhìn anh ấy. Linh Ngọc cứ đi như thế cho đến khi ra tới cổng trường.
– Ê nè, sao chậm chạp vậy?
Một giọng nói quen thuộc vang lên, Linh Ngọc giật mình ngước lên, thì ra là Kha Cảnh Đằng, cậu ấy đang đứng kế Giai Nghi. Gần đó còn có nhiều người khác như Đường Lưu Tinh, Ngô Gia Hạo. Lưu Kỳ từ xa tiến lại.
– Chúng ta lên xe đi thôi!
Mọi người từ từ bước lên xe, Linh Ngọc ngồi cạnh Đường Lưu Tinh, anh chàng công tử nhà quyền quý. Mái tóc vuốt ngược cùng với gương mặt dửng dưng, trông anh ta hơi xấc láo. Xe chạy suốt một tiếng đồng hồ nhưng không ai nói chuyện với ai. Linh Ngọc không thể chịu nổi cảnh này nên quay qua bắt chuyện với Lưu Tinh.
– Cậu là Đường Lưu Tinh à?
– Đúng vậy! – Lưu Tinh trả lời nhưng không hề nhìn Linh Ngọc.
– Từ đây đến trường Liên Hoa còn xa hay không?
– Đi thì sẽ biết thôi, cậu này hỏi nhiều thật! – Lưu Tinh lên tiếng, có phần hơi gắt gỏng.
Linh Ngọc không nói chuyện với Lưu Tinh nữa, cô không quen biết những người ở đây, do đó thật khó để nói chuyện với họ. Linh Ngọc tìm kiếm Giai Nghi trên xe, cô ấy đang ở hàng ghế phía trước, nói chuyện với Lưu Kỳ, Cảnh Đằng và Tử Hà. Linh Ngọc biết mình không phù hợp với thế giới này, cô không giống như bọn họ, ai cũng bỏ mặc cô, cả Giai Nghi cũng vậy.
Linh Ngọc định lấy một quyển sách ra đọc trong lúc chờ đợi, nhưng cô lại làm rơi cây bút. Cô vội đứng dậy chạy theo để nhặt cây bút, tình cờ lúc đó xe lại thắng gấp khiến cho cô bị ngã. Ai ngờ, cô lại ngã vào Hàn Tuyên đang ngồi ở phía sau. Hàn Tuyên nhanh chóng đỡ lấy cô, sau đó hỏi:
– Em có sao hay không? Đi đứng phải cẩn thận chứ!
– Vâng ạ! – Linh Ngọc vô cùng xấu hổ nên dáng điệu lúng túng vô cùng.
Giai Nghi cũng chạy lại.
– Em không sao chứ?
– Nhờ có anh Hàn Tuyên mà em không sao hết! – Quay sang Hàn Tuyên – Em cảm ơn anh!
– Thôi, không sao là tốt rồi!
Tiếng nói của Lưu Kỳ cắt ngang cuộc nói chuyện:
– Mọi người xuống xe đi, chúng ta đến nơi rồi!
Mọi người nhanh chóng bước xuống xe, Linh Ngọc lấy vội quyển sách rồi cũng bước xuống. Đợi mọi người xuống đông đủ, Lưu Kỳ bắt đầu triển khai kế hoạch:
– Bây giờ chúng ta đã đến trường Liên Hoa, mọi người hãy làm theo những gì đã thỏa thuận để giữ gìn danh tiếng của trường chúng ta. Bây giờ Linh Ngọc và Cảnh Đằng sẽ đi vào trong trường để thông báo với Hội Liên Hoa. Tôi, Giai Nghi, Tử Hà và Hàn Tuyên sẽ đi vào bàn bạc với Hội trưởng Hội Liên Hoa để thống nhất một số vấn đề. Lưu Tinh và Gia Hạo sẽ chuẩn bị mọi thứ để giao lưu với trường Liên Hoa. Mọi người đã rõ hết chưa?
– Hiểu rồi! Mọi người mau làm nhiệm vụ của mình đi! – Tiếng của Cảnh Đằng vang lên. Còn có cả tiếng thùm thụp do ai đó đấm vào lưng cậu ta. Thì ra là Giai Nghi: “Cậu thật là, tính nết vẫn không thay đổi!” kèm theo tiếng la oai oái của Cảnh Đằng: “Ui da!”.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN