{Chuyển Ver} [Yoonmin] Cô Hầu Nhỏ Của Tôi
Chương 45: Để em đi
– Dạ… Dạ… Có chứ… Lâu rồi không gặp mà… Hihi… Hihi.
– Hay chúng ta đi uống nước nói chuyện nha.
– Dạ… Thôi, anh Chanyeol đợi em ở nhà, thôi em về nha… Pye anh.
– Khoan đã Baekhyun
Hắn ta nắm tay Baekhyun lại, Baekhyun cố hất tay ra nhưng không được, Baekhyun sợ sắp khóc rồi… Hắn ta định kéo Baekhyun đi nhưng may mắn là Chanyeol chạy lại kéo Baekhyun ra khỏi tay hắn.
– Thả em ấy ra.
– Tôi chỉ mượn em ấy đi uống nước thôi mà.
– Em ấy bảo không muốn đi, khi ông nghe sao?
– Chỉ đi một lát có cần khó vậy không?
– Tôi bảo thả em ấy ra.
Hắn ta buông tay Baekhyun ra, Chanyeol với ánh mắt tức giận dẫn Baekhyun về. Hắn ta nhếch mép.
– Byun Baekhyun cuối cùng tôi cũng đã gặp lại em… Nhất định tôi không để em lọt vào tay Park Chanyeol nữa đâu.. Đợi đi
************
Chanyeol dẫn Baekhyun về nhà Baekhyun vẫn cứ run run sợ hãi, Chanyeol kéo Baek ôm vào lòng.
– Em vẫn còn sợ hả? Bình tĩnh lại nha.
– Dạ… Em chỉ hơi sợ thôi…
– Uk… Ổn rồi.
– Mà… Anh có gì dấu em đúng không? Anh, anh Yoongi và cả Bam Bam nữa
– Không có, em nghĩ nhiều rồi.
– Đừng dấu em, có phải hắn ta đang cố hại công ty của anh và anh Yoongi đúng không? Các anh đang tìm cách để lật mặt hắn, để Hongki thật về, và giao Him cho cảnh sát đúng không?
– Em… Nghe lén bọn anh?
– Em không cố ý đâu.
– Em đừng để ý đến, anh lo được mà.
– Dạ…
***********
– Haizzz mấy anh ấy lại lo công việc gì nữa rồi. Chúng ta đi ăn kem đi
Min nằm dài ra ghế than thở, Mina cười với độ mè nheo của Min.
– Được, đi thôi. Nhưng Lyo không ra ngoài được. Baek ở nhà với Lyo nha.
– Được…đi cẩn thận nha, Min lanh chanh lắm đó.
– Rồi rồi
Mina với Min dắt tay nhau đi mua kem ăn… Trên đường đi thì… “Xoạt…. ” cả Min và Mina bị chụp thuốc mê kéo đi. Bên trong xe đó…
– Lyo đợi cô ra tay thôi thì để tôi ra tay trước vậy. Không cần cô nữa.
Baekhyun và Lyo ngồi đợi Min với Mina mua kem về nhưng hai tiếng trôi qua vẫn không thấy ai về cả… Baek và Lyo bắt đầu sợ hãi… Tay Lyo run run gọi cho Him
– Anh… Anh bắt Min với Mina rồi đúng không hả?
– Thông minh đấy…
– Đồ khốn thả họ ra ngay.
– Được thôi…ở đây có hai mạng.. À không ba mạng… Đổi một mạng thôi…
– Anh muốn gì?
– Đổi lấy Baekhyun. Được chứ?
– Đồ khốn nạn…
– Ha ha ha… Hỏi xem Byun Baekhyun có chịu không?
Baekhyun giật điện thoại.
– Mau thả họ ra đi, xin Anh đừng làm hại họ…
– Vậy em đến đây với anh đi.
– Tôi… Tôi…
Lyo giật điện thoại tắt mất
– Gọi anh Yoongi đi… Gọi họ đi… Họ sẽ có cách tốt mà.
– Được.
Baekhyun run run gọi Yoongi về… Ba người… À không bốn người cả Hongki thật cũng chạy theo về. Lyo mới thấy Hongki vội sợ hãi né tránh.
– Sao… Sao… Mọi người lại đưa hắn về đây.. Hắn bắt mất Min với Mina rồi
– Không phải Lyo… là anh… Hongki thật không phải giả.
– Nói dối…
– Là anh… Tên kia là giả.
Hongki đi lại nắm lấy tay Lyo để lên mặt mình.
– Là anh thậy sao?
– Đúng là anh.
– Hongki.. Em nhớ anh lắm. Huhu
– Anh cũng vậy… Cứ tưởng sẽ không gặp em nữa rồi.
– Vậy người kia…
– Hắn ta là Him. Kẻ giả mạo… Lúc trước anh cứu hắn ta xong hắn ta muốn giết anh để cướp công ty… Đi hại Yoongi… Là do anh nên mới ra nông nỗi này…
– Min… Min với Mina… Anh Yoongi
Tất cả nhìn về phía Yoongi và Bam Bam… Cả hai đang im lặng, trầm mặc… Lạnh lẽo lắm. Baekhyun lên tiếng.
– Hắn… Hắn… Ta muốn em để đổi lấy hai người họ.. Hay để em đi đi.
– Không được.
Tất cả đều đồng thời phản đối.
– Nếu không thì làm sao để cứu họ đây… Mục tiêu của hắn là em. Min còn đang mang thai nữa… Em…
– Sẽ có cách khác.
Chanyeol nắm tay Baek an ủi. Điện thoại Yoongi reo lên. Là Him.
– Mày muốn gì hả?
“Có gì đâu… Muốn công ty của mày thôi… Tao thật ganh tị khi công ty của mày lên No.1 thế giới, còn tao mãi mãi không ngoi đầu lên được. Là do mày quá giỏi nên mới khiến tao ganh tị”
– Mày…
“Và cả Byun Baekhyun… Nếu không ba mạng này không bảo toàn được đâu, hãy suy nghĩ đi…”
– Mày…
Hắn ta cúp máy, Baekhyun khóc… Hai mắt đẫm lệ…
– Là do em… Để em đi đi… Min và Min có lẽ đang rất sợ hãi đó… Cho em đi đi.
– Không được.
Chanyeol nắm chặt tay Baek lại
– Là liên quan đến em đó… Là do em đó…
– Anh nói không là không.
– EM NÓI ĐỂ EM ĐI…
– THÔI ĐI.
Yoongi đập bàn cái ầm rồi đi lên lầu đóng cửa lại, nhốt mình trong đó. Anh cầm điện thoại lên gọi cho ai đó
– Mau điều tra xem tên Hongki giả đem Min với Mina đi đâu? Nhanh lên.
Anh gập điện thoại, hai mắt nhắm lại cố giữ bình tĩnh, vì bây giờ anh phải thật bình tĩnh để tìm cách cứu Min và Mina ra… Min và con cần anh cứu
– Min à.. Đợi anh…em hãy cố lên, mạnh mẽ lên.
Bên Bam Bam cũng chẳng mấy khả quan… Anh ta cũng đau lắm… Mina đã khổ rất nhiều, tại sao đến bây giờ Mina vẫn chưa được hạnh phúc sao? Đến bây giờ vẫn chưa được yên ổn
-Mina đợi anh.. Anh sẽ cứu em về…. Xong tất cả mọi thứ, anh nhất định đưa em đi khỏi nơi này… Mãi mãi không về nữa.
Ai nấy mỗi người một phòng tự nhốt mình để suy nghĩ làm thế nào để toàn vẹn đôi đường… Baekhyun nhìn vào phòng của Yoongi, nhìn phòng Bam Bam… “Là do mình nên vợ của họ mới bị bắt… Là do mình… Nên mình phải giải quyết thôi… Để lâu sẽ không an toàn cho Mina và Min… Với lại Min không như mọi người, rất dễ ốm…”
Baekhyun đứng dậy, đi phai ly nước cam… bỏ vào đó một ít thuốc mê liều nặng.
– Chanyeol anh đừng căng thẳng nữa… Anh uống nước đi.
– Cảm ơn em.
Chanyeol cầm ly nước uống một ngụm… Lát sau bỗng… Chanyeol chóng mặt.
– Baekhyun em… Làm gì với ly nước hả?
– Một ít thuốc mê thôi… Em xin lỗi…
– Em…
Chanyeol ngất đi, Baekhyun khóc. Hôn lên môi Chanyeol.
– Em xin lỗi… Nếu may mắn… Em có thể trở về… Đến lúc đó anh phạt gì em cũng được.
Baekhyun bỏ đi, nhìn lên phòng Yoongie ‘Min sẽ trở về thôi… Cả Mina nữa… Bam Bam…’
Chanyeol mơ hồ nghe Baekhyun nói, môi vẫn thì thầm. ‘Đừng đi Baekhyun’
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!