{Chuyển Ver} [Yoonmin] Cô Hầu Nhỏ Của Tôi - Chương 6: Lợi dụng Cưỡng Hôn Mèo
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
825


{Chuyển Ver} [Yoonmin] Cô Hầu Nhỏ Của Tôi


Chương 6: Lợi dụng Cưỡng Hôn Mèo


“Cố lên Min, lại đây… Lại đây…” Cậu chủ đứng phía xa đang cố tập đi cho Min ở ngoài vườn, chân Min đã đỡ hơn rồi, bỗng Min vấp ngã oạch xuống khóc oa oa. Cậu chủ vội chạy lại. “Có sao không?”

Jimin “Đau… Đau…”

Yoongi “Rồi rồi, anh bế vào cho kẹo đừng khóc nữa… Min ngoan.”

Jimin “Dạ.”

Min im bặt… Nhoẻn miệng cười tươi ngay, anh phì cười, sao mà trở mặt nhanh thế. Anh bế Min vào đến nhà, Min đòi xuống để Min đi… Min chập chững đi vào, giờ thì đã đi khá hơn rồi… Min thấy mùi thơm trong bếp lần mò vào bếp thì bị quản gia đuổi ra “Con mau ra kia đi, dơ lắm, đây ta có mua vải cho con, đem ra kia con ăn với cậu chủ đi”

Jimin “Dạ” Min lủng lẳng đem bị vải ra ghế ngồi ăn với cậu chủ. Nói vậy chứ cậu chủ ngồi lột cho Min ăn thôi… Cậu ăn ba quả mà Min mới xong có một quả… Min ăn không kịp cậu, với lại vải là quả mà Min thích nhất nên Min bĩu môi la cậu ham ăn. Min giành túi vải lại “Không cho cậu ăn nữa… Cậu ham ăn, ăn hết của Min rồi.”

Yoongi “Tại em ăn chậm đấy chứ!”

Jimin “Kệ cậu, em không cho cậu ăn nữa.”

“Ha ha…” Anh cười không ra nước mắt… Cái con người này thật là… “Đưa đây anh lột cho em ăn, anh không ăn nữa”

Jimin “Hứa đấy?”

Yoongi “Ừ”

Thế là anh ngột lột vải cho Min ăn, Min cứ việc ngồi ăn lột vải đã có cậu lo… Min ăn mà nước vải cứ chảy tèm lèm… Min nhay hai quả một lần vào miệng, cái miệng bé tí phồng lên, loáng thoáng lại thấy có giọt nước chảy từ miệng Min ra… Min quay qua anh “Cho cậu ăn một quả nè”

Anh nhìn Min… Bé con này… Cố tình câu dẫn anh dúng không? “ Anh không ăn trái đó, anh ăn trái kia”

Anh cúi xuống hôn môi Min… Bé con bất ngờ đứng hình… Anh luồn lưỡi mình vào miệng Min, cướp hết vải bên miệng Min qua miệng mình, cắn môi Min một cái rồi mới chịu tách ra… “Vải ngọt thật!”

Min đơ hình, không biết việc gì mới xảy ra cả “Cậu… Cậu cướp vải của em. Còn cắn em… Cậu xấu, không cho cậu ăn nữa!”

Bé con tức giận, đem túi vải đi vào bếp… Anh ngồi nhìn theo Min mà cười, cái mông tròn cứ lủng lẳng đi…. Anh chỉ muốn chạy lại tét vào cái mông đó vài cái cho hả mà thôi. Min giận anh, chả thèm nói chuyện với anh cả buổi chiều…

Haizzz thôi thì anh đành bỏ chức Cậu chủ xuống mà đi năn nỉ con mèo xù lông kia thôi… À mà hồi giờ anh có làm cậu chủ con mèo đó bao giờ đâu mà bỏ chức chứ??? Hay là anh làm nam tì cho con mèo đó mới đúng chứ?

**********
Anh trên tay cầm mấy viên kẹo đi qua phòng Min, gõ cửa rồi đi vào… Thấy con mèo đó đang vẽ cái gì đó? Vẽ gì vậy ta? Anh đi lại “Em vẽ con chó đẹp thật đó nha”

Min ngước lên ngạc nhiên “Chó? Em vẽ con bò mà….huhu sao cậu chủ bảo là con chó chứ? Cậu quá đáng lắm… Huhu…”

Anh bế Min lên đi lại giường “Thôi nín anh xin lỗi.”

Jimin “Tạm tha lỗi cho cậu. Mà cậu qua phòng em làm gì ạ?”

yoongi “À… Qua xin lỗi em chuyện hồi chiều… Còn giận anh không?”

Jimin “Chuyện gì ạ?”

Yoongi “Chuyện…. Em không nhớ hả?”

Jimin “Dạ chuyện gì?”

Anh nhận ra là Min đã quên rồi… Anh nhớ lời bác sĩ nói là sau phẫu thuật trí nhớ Min sẽ giảm, có chuyện Min sẽ quên hoặc là tạm thời quên đi… Anh buồn vì chuyện này lắm… Anh ngồi ngẩn ra buồn bã. Min thấy lạ “Cậu ơi… Chuyện gì mà em giận cậu vậy ạ? Cậu…”

Yoongi “À không có gì đâu… Anh đem kẹo qua cho em, ăn ít thôi kẻo sún răng xấu đó.”

Jimin “Cảm ơn cậu nha, hôm nay cậu tốt lạ, mọi khi là em đòi.”

Yoongi “Ừ, chỉ khi nào cho kẹo mới tốt, còn lại là xấu hết!”

Jimin “Hihi…”

Yoongi “Thôi em ăn đi, ăn rồi vẽ con chó tiếp… Lộn con bò”

Jimin “Cậu chủ… Ghét cậu rồi.. Cậu xấu lắm… Cậu đi về phòng cậu đi”

Min đuổi cậu chủ ra, đẩy cậu ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại.. Anh phì cười, người gì trở mặt nhanh quá.. Mới khen tốt xong giờ la ta xấu rồi… Anh đi về phòng, ngồi ngẫm nghĩ… Min cứ quên như vậy làm sao mà học đây… Bỗng anh phát hiện, lúc nãy bé con không nhớ anh đã hôn bé con. Vậy là đồng nghĩa với việc anh có thể hôn bé con thoải mái mà bé con sẽ không nhớ mà giận anh… anh nở nụ cười ma mãnh…

**********
Thế là số phận bé con từ đó cứ bị anh cưỡng hôn từ năm 10 tuổi bắt đầu… Nhưng không phải là lúc nào bé con cũng quên đâu nha, đôi lúc quên thôi đó… Cậu chủ đã suy luận sai bét rồi… Có lần bé con đang ngồi dóng mỏ cải với cậu về chuyện là ai đã dậm cây hoa bé Min mới trồng… Min bảo là anh, anh bảo là con mèo nhỏ dậm…

Bé mèo cứ chu cái mỏ lên cải, anh tức quá bế mèo nhỏ lên tét cái mông rồi đè mèo nhỏ ra mà hôn cái mỏ rồi cắn cho chừa cái tội cải anh.

Bé Min khóc nức nở… Giận cậu rồi… Đã đánh mà còn cắn người ta, bé Min giận không thèm nhìn cậu ba ngày trời… Anh phải đi năn nỉ mẹ, kêu mẹ khuyên dùm mèo nhỏ làm hoà với anh đi. Mẹ anh thừa thời cơ nắm thóp anh “Ai có người trong lòng rồi bỏ mẹ già này rồi giờ người ta giận mới chịu đi năn nỉ ta”

Yoongi “Mẹ….”

Mẹ cười cái thằng con trai không tiền đồ của mình… Mẹ anh cưng mèo nhỏ lắm, sau vụ tai nạn bà càng cưng hơn nữa cơ, nhờ mèo nhỏ mà khoảng cách giữa hai mẹ con mới mất đi… Min bây giờ được cưng còn hơn anh… Min trở thành bé chủ nhỏ nhà anh luôn rồi.

Mẹ anh trêu con trai xong mới đi lên khuyên mèo nhỏ, khuyên xong mèo nhỏ mới làm hoà với anh, anh vui mừng bế mèo nhỏ lên dẫn đi ăn kem, bỏ mặc mẹ già. Bà lắc đầu “Thằng con trời đánh, đồ phản bội!!!”

Yêu thích: 3.7 / 5 từ (7 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN