[Cổ Đại] Nàng là hoàng hậu của trẫm - Chap 6: Chăm sóc Lâm Tiệp Dư
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
119


[Cổ Đại] Nàng là hoàng hậu của trẫm


Chap 6: Chăm sóc Lâm Tiệp Dư


Uống một ngụm xuống, dòng nước nhanh chóng làm dịu đi cơn khát. Họa Ảnh cuối cùng đã tỉnh táo hơn, nàng hỏi “Tiểu Hoa, ta nằm đây mấy ngày rồi? Ai là người đã cứu ta? Còn nữa, Lâm Tiệp dư thế nào rồi?”

Nghe mấy câu hỏi liên tiếp của nàng, Tiểu Hoa ngập ngừng, nàng cứ lắp ba lắp bắp ” Nương nương….đã…ngủ….mất….3…ngày….rồi! Là…là….Võ….tướng….quân…đã…..cứu…..người ạ!”

“Còn Lâm Tiệp dư?”

“Là….do….”

“Tiểu Hoa! Sao ngươi cứ ấp úng mãi thế? Mau nói đi!” Nàng có chút mất kiên nhẫn, khẽ mắng.

“Là Hoàng thượng cứu”

Họa Ảnh nghe rõ từng chữ, thì ra ý muốn của Lâm Tiệp dư là vậy! Ngay từ đầu, nàng ấy đã có đáp án sẵn, chỉ muốn cho nàng hiểu rõ mà thôi!

Bên ngoài, một cung nữ váy xanh chạy tới “Nương nương, Đức Phúc công công đến!”

“Đức Phúc thỉnh an Hoàng hậu!”

“Bình thân! Không biết hôm nay ngài đến đây có việc gì?”

“Thưa Hoàng hậu, Hoàng thượng muốn mời ngài đến Thái Hòa điện có việc cần hỏi?”

Bỗng, một cảm giác không lành trong lòng dâng lên. Tuy vậy, nàng vẫn bước theo Đức Phúc công công đến Thái Hòa điện.

“Thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng!”

Nàng thi hành lễ nghi xong vẫn chưa nghe thấy tiếng Hoàng thượng. Khẽ liếc trộm lên, nàng thấy Dạ Trạch đang chăm chú xem tấu chương, rõ ràng là có ý định khiến nàng đứng quỳ. Xung quanh có tiếng cười khẽ của mấy vị phi tần.

Có một nô tài tiến tới thì thầm vào tai Dạ Trạch nói gì đó khiến hắn vô cùng tức giận, đập mạch tấu chương xuống bàn “Rầm” khiến ai nấy đều giật nảy mình.

“Hoàng hậu, tại sao nàng lại hạ độc Lâm Tiệp dư?”

Trong mắt nàng hiện lên sự ngạc nhiên rồi chuyển sang đau lòng, hắn…..không tin nàng!

“Hoàng thượng, thần thiếp không hề làm vậy!”

“Nàng còn dám chối! Sau khi nàng ấy ăn bánh, nàng còn đẩy nàng ấy xuống hồ! Nàng có biết, nàng ấy thân thể yếu đuối như vậy, khi được cứu lên có bộ dạng như thế nào? Sau khi được Thái y kiểm tra còn phát hiện kịch độc trong người?”

Từng câu, từng chữ như mũi dao găm đâm vào trong tim nàng. Tại sao? Tại sao hắn lại không tin nàng?

“Hoàng thượng, thần thiếp thực sự không hạ độc? Thần thiếp cũng không đẩy nàng ấy xuống nước? Thần thiếp không làm!”

“Hoàng thượng, Nương nương thực sự không làm vậy! Nô tì có thể làm chứng!” Không chịu được nữa, Tiểu Hoa bước lên phía trước, nói.

“Tiểu Hoa, đừng….”

“Người đâu, đem nô tì này ra đánh 20 trượng cho ta!”

“Không….Hoàng thượng…….Không thể như vậy!”

“Lập tức trừ hết tháng lương của Hoàng hậu trong 3 tháng liên tiếp, giao lại quyền quản lí hậu cung cho Đức Phi! Tiếp tục cấm cung Hoàng hậu trong 5 tháng!”

Những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má “Hoàng thượng, thần thiếp không làm mà! Tại sao lại không tin thiếp, tại sao chứ?”

“Nương nương, người quỳ lâu như vậy mà Hoàng thượng cũng không chịu đến, đúng thật là vô tình!” Tiểu Hoa đắp cho Họa Ảnh một chiếc áo khoác bằng lông rồi quỳ xuống bên cạnh nàng.

Từng bông tuyết trắng lạnh lẽo rơi xuống, biến cả một vùng trời thành màu trắng xóa. Nữ nhân mặt tái nhợt đứng quỳ gối trước của điện, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào khoảng không vô định.

“Tiểu Hoa, ngươi đừng nói như vậy! Hoàng thượng hẳn là bận chuyện triều chính thôi!”

“Nương nương, người….mau vào bên trong đi! Tuyết đã bắt đầu rơi rồi!” Nghe nàng nói vậy, Tiểu Hoa càng thêm đau lòng, Nương nương của người thật là ngốc, rõ ràng đã biết Hoàng thượng sẽ không đến mà vẫn…

“Hoàng thượng, Hoàng hậu đã quỳ ở đó suốt ba canh giờ rồi, nếu còn quỳ nữa sẽ….” Đức Phúc công công bên cạnh nhẹ nhàng nói. Dạ Trạch đứng sau bức tường trầm ngâm nhìn nàng rồi phất tay bỏ đi.

Thái Hòa Điện…..

“Hoàng thượng….”

“Lâm Tiệp Dư thế nào rồi?”

“Bẩm, Lâm Tiệp Dư vẫn còn hôn mê chưa tỉnh!”

“Ngươi mau đi nói với đám Thái y đó nếu trong hôm nay nàng ấy chưa tỉnh thì các ngươi hãy chuẩn bị rơi đầu đi là vừa!”

“Nô tài đi ngay!” Đức Phúc công công nghe xong, vội chạy đi thì bị hắn gọi giật lại “Khoan đã….Bỏ lệnh cấm túc Hoàng hậu…Để nàng đến chăm Lâm Tiệp Dư đi!”

“Hoàng thượng,….” Đức Phúc công công khựng lại, như vậy chẳng phải là vứt bỏ đi tôn nghiêm của Hoàng hậu sao? Ai đời lại để Hoàng hậu chăm sóc một phi tần nho nhỏ…

“Ngươi có ý kiến gì?” Ánh mắt băng lãnh của Dạ Trạch ngước lên nhìn hắn, Đức Phúc liền cảm thấy lạnh hết sống lưng, hắn, hôm nay đúng là ăn phải gan hùm rồi!

“Dạ không! Nô tài tuân chỉ!”

__________________

“Nương nương, Hoàng thượng thật quá đáng!” Tiểu Hoa hậm hực bước vào, nhìn Hoàng hậu của nàng nằm trong chiếc giường kia. Sau khi quỳ một lúc, Nương nương liền ngất đi, Thái y đến kiểm tra thì nói là bệnh phong hàn vậy mà giờ Hoàng thượng còn….

“Tiểu Hoa, ngươi sao vậy? Hoàng thượng làm sao?”

“Hoàng thượng….sai người đi chăm sóc Lâm Tiệp Dư!”

“Choang!” Tiếng đổ vỡ vang lên “Nương nương, người có sao không?” Tiểu Hoa chạy vội về phía màn che, lo lắng hỏi.

“Ta không sao! Tiểu Hoa, ngươi để ta yên tĩnh một mình được không?”

“Nương Nương” Tiểu hoa ngập ngừng, nàng muốn đế gần Họa Ảnh nhưng không dám “Ta không sao đâu! Chỉ một chút thôi, có được không?” Từ trong màn vọng ra, vẫn giọng nói dịu dàng ấy. Tiểu Hoa nghĩ ngợi một lúc rồi lui ra ngoài.

“Kẹt” Cánh của gỗ được mở ra, bóng hình Họa Ảnh xuất hiện. Tiểu hoa nhanh hóng đưa ô lên che cho nàng, Họa Ảnh mỉm cười nhìn nàng.

“Nương Nương….”

“Đi thôi!” Nói xong, Họa Ảnh liền từng bước chậm rãi hướng về cung của Lâm Tiệp Dư.

Lúc này Lâm Dung Y đang nằm thiêm thiếp trên giường, xung quanh là bao nhiêu vị Thái Y nổi tiếng khắp kinh thành.

————————————————————————————–

Hoàn thành ngày: 21/02/2019

~Ps~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN