Cô Gái Mang Sứ Mệnh Sao Chổi
Chương 21
-Mày đúng là sao chổi mà,từ ngày mày chuyển đến đây bọn tao không lúc nào yên ổn.À nào là Hạ Vy là 1 học sinh ngoan,chắm chỉ,lễ phép,các em cần học tập,rồi thì nếu các bạn không biết làm thì để mình chỉ cho,đừng chép sẽ không có ích cho mấy bạn đâu..Hazz mày biết gì không? tao thật sự bực mình với mày,mày chỉ là đứa nhà quê dơ bẩn có thể bò vào đây học đã là may mắn lắm rồi,đã vậy còn ra vẻ ta đây,để tao xem mày giỏi đến chừng nào mà.bay đâu cho nó biết thế nào là lịch sự cho tao
-Chậc.. chậc..nữ sinh của New hope à? xem ra cũng xếp vào hạng ‘đầu gấu’ nhỉ.này bạn cho tôi hỏi chút,New Hope cũng chứa chấp bọn không thuộc nội qui trường à? nó vừa nói vừa vuốt mái tóc
-Mày là đứa nào? Đồng bọn à? Đứa con gái đó hầm hầm nạt nó
-Đồng bọn? ừ thì nghe cũng hay đấy,này cả 1 mớ vậy mà đi đánh 1 đứa tụi bay không biết xấu hổ à?
Đứa cầm đầu mặt đỏ bừng răng nghiến kèn kẹt…
-Tụi bay lên đập chết con nhỏ đó cho tao
Cả bọn chạy lại phía nó,nó mở điện thoại chuyển bài hát rồi nhanh như cắt,nó xoay người 1 vòng..từng đứa 1 ngã chỏng khòe xuống đất
-Lần sau nếu muốn đi bắt nạt người khác thì tốt hơn hết tụi bay nên học võ đi đã,chân yếu tay mềm vậy nên để làm cảnh thôi,tao chỉ dùng mấy đòn của bọn ‘con nít’ mà chúng mày đã như vậy rồi thật quá mất mặt
-Mày nhớ đó,đừng để tao gặp lại..ĐI-cả bọn xuýt xoa đứng dậy rồi chạy thục mạng
Tự nhiên nó cảm thấy buồn cười,1 đứa với khuôn mặt lạnh như ‘xác ướp’ lại có thể văn chương chọc khóe người khác level cao như vậy,thật chả hợp tí nào…Nó chỉnh lại cổ áo rồi quay người định bước đi..1 bàn tay bấtngờ túm chặt lấy tay nó,theo phản xạ nó lật tay mình lại rồi nắm chặt lấy bàn tay kia ra sức bóp chặt..
-Á…á…á ..mình chỉ muốn cảm ơn thôi mà-nạn nhân vừa khóc vừa nói
-Người bị bắt nat lúc nãy à?-nó vẫn bình thản-không cần cảm ơn đâu-nó thả tay ra
-Dù sao cũng cảm ơn cậu,mình là Quách Hạ Vy..nói rồi Vy(gọi vậy luôn nha) đưa tay nhặt cặp lên
-Á..bàn tay bị nó nắm chặt tấy đỏ hình như đang sưng lên
-Sao vậy?
-Không sao-Vy cố nuốt đau mỉm cười với nó
Nó cầm lấy bàn tay Vy rồi thở dài..
-Không ngờ đến mức này,,đi bệnh viện thôi
Nó kéo Vy xềnh xệch…
………………….
_Woa xe của cậu à? cậu đủ tuổi đi ô tô rồi à? mà cậu tên gì vậy
-Trật tự chút đi-nó gắt lên khiến Vy hơi xanh mặt
Không khí trên xe trở lên vô cùng căng thẳng,Vy cau mày khó hiểu thỉnh thoảng liếc nhìn nó,nó vẫn mặt lạnh,bình thản đến lạ lùng
-Đây là tiền viện phí và tiền thuê taxi.tôi có việc phải đi trước,tự vào nhé
-Không cần đâu,tôi có tiền mà-Vy xua tay
-Cầm lấy-nó trừng mắt
Tay Vy hơi run cầm lấy tiền nó đưa…
-Hình như cậu đưa nhiều quá tôi…
-Vào đi coi như đó thay cho lời xin lỗi
Vy im bặt không nói gì,chỉ biết đứng nhìn theo bóng nó khuất dần đầy khó hiểu
………………………………….
-Bố chưa ngủ ạ-nó cởi giày rồi ngóc cổ lên hỏi
-Đang đợi con về..mới về nước được mấy ngày,đường xá chưa quen mà con dám đi cả ngày vậy à
-Con có bản đồ mà-nó chìa điện thoại ra-lúc này nó mới để ý đến 1 người lạ trông có vẻ chững chạc,chắc bằng tuổi nó-Ai vậy ạ? nó chỉ tay
-Đó là Nhật Nam,cháu của ông Phùng,và sẽ học cùng lớp trong New Hope với con,con lại chào hỏi đi
Nó ngước mắt nhìn LHN rồi cau mày
-Đến đi học bố cũng cho người giám sát con sao?
-Tiểu thư đừng hiểu nhầm,cháu tôi cũng là học sinh mới của New hope nên ông chủ mới đề nghị nó đến đây sống,nếu cô không thích thì tôi sẽ tìm chỗ khác cho nó
-Không cần-nó đáp trống
Tên con trai đó bước về phía nó với vẻ hơi miễn cưỡng
-Tôi là Nhật Nam,rất vui được biết Khả Hân tiểu thư
Giờ nó mới nhìn rõ khuôn mặt của tên đó..cũng khá điển trai nhưng rất tiếc nó lại không ưa gì bọn công tử bột chỉ được vẻ bên ngoài
-Khi lên trường đừng gọi tôi là tiểu thư,cứ gọi bình thường thôi cũng được-nó đáp rồi lại dán mắt vào điện thoại
-Được rồi con đi ngủ đi,sáng mai còn phải dậy sớm đi học
-Vâng-nó lững thững bước về phòng
……………………….
Well I wonder could it be
When I was dreaming about you baby you were dreaming of me
Call me crazy,call me blind……………..
(The day you went away-M2M)
-Cháu nghe ạ
..
-Cháu vẫn ổn ạ
..
-Cháu sẽ học ở new hope..dì yên tâm đi từ sau ngày cháu đỡ cho ông ta 1 phát súng thì ông ta đã tin tưởng cháu hơn
..
-Cháu biết mình nên làm gì mà
..
-À dì ơi sắp đến giỗ bố và bà cháu rồi…dì giúp cháu đến thăm họ nhé…
..
-Cháu cảm ơn dì
…………
Nó ngồi dậy,tay nắm chặt rồi bước ra hành lang đứng tựa lưng nhìn màn đêm dày đặc
–
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!