Cô Gái Mang Sứ Mệnh Sao Chổi - Chương 27
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


Cô Gái Mang Sứ Mệnh Sao Chổi


Chương 27


-“Bố, bố đứng lại đó đi đã, con có chuyện muốn nói.” Mới về đến nhà nó đã tung cặp lên bàn rồi hét ầm lên.

-“Con lại sao vậy? ai chọc tức con à?” LHN vẫn chăm chú nhìn vào tờ báo trên tay.

-“Sao cô Huệ lại biết con biết chơi đàn? con đã nói rồi con không thích quảng cáo cho mình, không thích bị người khác chú ý, bố hiểu không vậy?”

-“Sao con lại hỏi ta? con nghĩ ta rãnh vậy à?” Lâm Hải Nam hếch hàm nhìn bộ dạng bực tức của nó phì cười.

-“Thôi được rồi, con không muốn nói với bố nữa, dù gì thì bố cũng không chịu nhận, nhưng nếu lần sau bố muốn quyết định thay con thì cảm phiền bố hỏi ý con trước.”

Nó cúi xuống cầm cặp lên rồi bước lên phòng.

-“Nhật Nam có chuyện gì vậy? ta thật sự không hiểu gì?” LHN nhếch môi rồi liếc sang phía Nhật Nam.

-“Dạ chuyện là thế này..bla bla…”

-“À thì ra là vậy, con bé này đúng là hết thuốc chữa, ta chỉ muốn giúp nó thoát khỏi cô lập thôi mà.”

…………………………………………………………………………………………………………………….

Nó nằm sóng soài ra giường,mắt hơi nhắm lại,chiếc cặp thân yêu đang nằm bẹp dưới đất mẹ.

Cốc..cốc…

-“Ai vậy?” nó cất giọng thều thào.

-“Là ta đây, mở cửa đi.”

-“Con mệt lắm, bố để con yên đi.”

Cạch..

-“Con nói bố để con yên cơ mà, bố không thể tôn trọng ý kiến của con à?” nó gần như hét toáng lên.

-“Con sao vậy? cách nói chuyện không giống như bình thường, con ốm à?” LHN vẫn nhẹ giọng.

-“Sao bố không bao giờ hỏi ý con chuyện gì vậy?” Nó mở to mắt nhìn thẳng LHN.

-“Vì ta là bố của con, ta biết con đang khó chịu vì ta đã tự ý quyết định, nhưng Hân à, con nên biết không phải sống khép kín lúc nào cũng tốt đâu, con cũng cần phải có thời gian nghỉ ngơi và làm việc khác nữa chứ, con không thể suốt ngày giam mình trong phòng tập được, mặc dù ta cảm thấy vui vì chuyện đó.”

-“Có phải bố muốn con tham gia là vì lý do khác không?”

-“Haha, quả nhiên là con gái ta, thật ra gần đây chúng ta làm ăn không mấy suôn sẻ, hơn nữa bọn cớm cũng đã nghi ngờ Lâm gia có dính líu đến hắc đạo. Ta muốn nhân cơ hội này để chúng tin rằng Lâm gia hoàn toàn trong sạch và chỉ đào tao những con người tài hoa với cái tên Heaven mà thôi.”

-“Hóa ra Heaven là cái cớ để bố chống trả lại dư luận.”

-“Thông minh lắm.”

-“Nhưng sao bố không chọn người của Heaven, họ được đào tạo từ nhỏ với mục địch đó còn con thì…”

-“Ta còn 1 lý do khác, nhưng đây chưa phải lúc nói cho con biết.” Nói rồi LHN đứng dậy bước ra khỏi phòng.

-“Bố, lý do gì cơ? bố nói đi, bố…” Nó với người gọi theo.

…………………………………………………………………………………………..

-“Ông định lợi dụng tôi sao? được rồi tôi sẽ chơi đến cùng với ông, kịch hay vẫn chưa bắt đầu đâu.”

Trên gương mặt nó xuất hiện 1 nụ cười mơ quái đến ớn lạnh, nét mặt vẫn lạnh như băng, không hề có biểu cảm.

Tại quảng trường của Sunshine.

-“Chào mừng tất cả mọi người đã dành thời gian để đến Sunshine,…bla…bla..và chúng ta cùng chào đón các thí sinh của các trường. Đầu tiên là 2 ứng cử viên sáng giá của Sunshine đó là Dương Hoàng Tuấn và Ngô Hải Yến… Tiếp theo là 2 thí sinh vô cùng nặng kí đến từ New Hope Lâm Khả Hân và Phùng NHật Nam..Sau đây tôi sẽ nói đôi chút về luật lệ thi…”

Tiếng vỗ tay vang lên rầm rộ khi MC nhắc đến 2 cái tên của Sunshine, điều đó cũng dễ hiểu bởi vì 2 nhân vât đó là 2 trong top 3 hot nhất của Sunshine.

-“Này Nhật Nam, Ngô Hải Yến đó là ai vậy?” nó quay sang thỏ thẻ.

-“Trời đất, cậu đúng là bị cô lập rồi mà, cô ấy chính là con gái nuôi của Ngô Vĩ Đông-bang chủ của Evil, cậu là thành viên Evil mà không biết gì sao?”

Nó nhún vai với cặp mắt vô tội vạ.

-“Hình như tôi gặp cô ta ở đâu đó rồi thì phải?” Nó cau mày cố gắng nhớ lại.

-“Cô ấy cũng đến từ Happy giống cậu nên cậu thấy quen là đúng thôi.”

-“À là con nhỏ đó, tôi nhớ rồi…mà sao cậu biết nhiều vậy?” nó tỏ ý nghi hoặc.

Nét mặt Nhật Nam thoáng vẻ bối rối nhưng nhanh chóng cũng trả lời lại:

-“Là vì tôi không sống 1 mình như cậu!”

-“hừ..muốn chết hả?” nó lườm Nhật Nam kèm theo nắm đấm đe dọa.

………………………………………………………………………………………………………..

(Lướt nhanh đoạn này nha). Kết thúc phần thi thứ nhất, Sunshine dẫn đầu với điểm số 39 nhờ trình bày bản solas ánh trăng tuyệt vời của Hải Yến..Đội của nó kém hơn 1chút với 38 điểm, Nhật Nam trình bày bản nhạc Ruồi Trâu nhưng không may là cậu đã đàn nhầm 1 nốt nhạc..Phần thứ 2 phần thắng nghiềng về đội nó. Phần thứ 3 là phần quan trọng nhất đòi hỏi tính đồng đội cao, chủ đề là do các khán giả chọn 1 trong 4 mục đã nêu: nhạc quê hương, nhạc pop, nhạc opera và nhạc về mẹ..Chủ đề nghiêng về nhạc về mẹ. Trong 5 phút mỗi đội phải hoàn thành xong bản nhạc của mình nếu quá giờ sẽ thua cuộc….)

2 học sinh của Sunshine biểu diễn phần của mình rất tốt, được đánh giá rât cao với bản nhạc không lời Nhật kí của mẹ. Áp lực còn đè nặng lên 2 đứa nó, nó hít sâu rồi cùng Nhật Nam bước lên sân khấu…Cả hội trường im lặng khi tiếng đàn piano của nó cất lên gia điệu của bài hát Giấc mơ của con. Nhật Nam trông càng quyến rũ hơn khi những ngón tay khéo léo đang kéo violon…Bỗng Nhật Nam hơi khựng lại, cả hội trường bắt đầu nổi lên tiếng xì xào. Nó đang cố nén lại những cảm xúc trực dâng trào về người mẹ của mình thì chợt bừng tĩnh, khẽ nghiêng sang bên Nhật Nam. Như hiểu ý nó Nhật Nam thỏ thẻ:

-“Dây đàn tôi đứt rồi, rõ ràng đã kiểm tra rất kĩ, mình cậu đàn được không?”

Nó không nói gì chỉ khẽ gật đầu, tiếng đàn của nó vẫn thanh cao lan tỏa khắp hội trường. Cả hội trường như vỡ òa lên khi 1 người con trai đang kéo bài hát của nó bước lên sân khấu, đó không phải là Nhật Nam mà là Hoàng Tuấn-thí sinh của Sunshine, nó ngừng đàn nhìn vật thể lạ kia với cặp mắt khó chịu.

-“Đàn tiếp đi!” giọng nói trầm vang lên, như rôbôt nó ngồi xuống và tiếp tục đàn.

Bộp..bộp…bộp….

-“Dương Hoàng Tuấn, no1, I love you Tuấn ca..” 1 tốp nữ sinh hét ầm lên khi màn biểu diễn kết thúc, nó hơi ngạc nhiên nhưng sau đó cũng nhếch mép cười.

-“Xin lỗi nhưng cậu cười gì vậy?”

-“Hóa ra đó là lý do cậu lấn sang sân của chúng tôi, xem ra cậu đúng là biết tận dụng thời cơ đấy.”

-“Này, cậu nói gì vậy? chỉ là tôi không muốn bài hát đang hay bị đứt quãng thôi mà.”

-“Thì tôi hiểu mà, cảm ơn.” nó nhún vai .

…………………………………………

-“Cả 2 màn trình diễn đều rất tốt nhưng chúng tôi cũng rất khó cho điểm, bởi vì em Dương Hoàng Tuấn đã giúp đối thủ của mình hoàn thành tiết mục, đó là phạm qui nên…”

-“Thưa thầy, thầy có thể cho em nói 1 vài câu không ạ?”

Nó hỏi nhưng ánh mắt lại lướt lên người bgk khiến họ cảm thấy hơi chột dạ :”em xin thay mặt New Hope cảm ơn sự giúp đỡ không hẳn cần thiết của đối thủ, và em cũng tự thấy màn biểu diễn của mình chưa được tốt nên New Hope sẽ đồng ý nhận phần thua về mình.” Nó nói dứt khoát, rõ ràng và có vẻ rất ngông.

-“Chuyện này…chúng tôi đã hội ý và quyết đinh 2 bên sẽ đều là người chiến thắng, cuộc thi này nhằm khép chặt tình đoàn kết giữa các trường với nhau, hôm nay các em đều làm rất tốt và đã chứng tỏ được sự đoàn kết giữa các trường..bla bla”

……………………….

-“Cuối cùng cũng xong rồi.” nó thở phào nhẹ nhõm đưa tay giật chai nước trong tay Nhật Nam khiến cậu tím mặt mà vẫn cố gắng nở nụ cười.

-“Xem ra cậu cũng thích cướp đồ của người khác nhỉ?” Giọng nói trầm vang lên bên tai nó.

Nó ngóc cổ lên nhìn người trước mặt, ờ thì cũng được gọi là soái ca theo ngôn ngữ ngôn tình đấy nhưng nó lại không hứng thú với mấy thể loại đó.

-“Biến đi.” nó nói nhỏ nhưng cũng đủ cho người kia nghe thấy(hắn).

-“Này, tôi là người…”

-“Tôi không yêu cầu giúp đỡ.” nó cướp lời hắn rồi phủi người đứng lên:”Tốt nhất là đừng làm phiền tôi, tôi không rãnh nói chuyện với mấy thể loại thích gây sự chú ý đó.”

-“Thể loại?” hắn nở nụ cười ma mãnh.

-“Về thôi, Nhật Nam kéo tay nó như thể sợ nó sẽ chạy mất không bằng.”

-“Ừ, dù sao tôi vẫn không muốn ở lại đây với mấy loại người không biết xấu hổ này.” nó hất giọng sang chỗ hắn.

Hắn hơi sock khi có 1 đứa con gái nói chuyện kiểu đó nhưng khóe miệng cũng cong lên tạo thành 1 nụ cười ma mị.

-“Cậu sao vậy Tuấn? có phải cậu…”

-“Đừng nghĩ lung tung, về đi.” Hắn khoát vai Hải Yến rồi kéo đi.

Trong mắt hắn Hải Yến là 1 người bạn rất tốt với hắn, sẵn sàng làm tất cả vì hắn nhưng hắn lại không thể đối xử với cô như những gì cô đã làm cho hắn, đó cũng là điều hắn cảm thấy khó xử nhất.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN