Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh - Chương 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
162


Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh


Chương 20


Anh trở lại công ty. Một đống việc ngổn ngang cần giải quyết không cho phép anh ở nhà thêm nữa. Tạm thời gác cô sang một bên. Anh phải tập trung vào công việc.

Cô thư kí gõ cửa nói có một vị khách muốn gặp anh. Anh nhớ lại người hôm qua tới nhà mình. Khách hàng của anh ư? Anh không bao giờ tiếp khách hàng ở nhà cả. Tất cả các đối tác của anh đều biết điều đó. Có tiếng gõ cửa. Anh bước ra mở cửa mà không biết rằng đằng sau cánh cửa đó, cuộc sống của anh sẽ bị xáo trộn. Người phụ nữ đứng trước mặt khiến anh sửng sốt, kinh ngạc và giận dữ.

-Cô…-anh khó khăn lắm mới thốt nên lời.- Cô làm gì ở đây?

-Hoàng Bình.- Mỹ Anh nói.- Em đã trở về.

-Cô trở về thì có ích gì. Chẳng phải cô đã bỏ bố con tôi đi đó sao? Chẳng phải cô không chịu được cảnh nghèo khổ, bệnh tật của Tiểu Ly.

-Không phải thế đâu. Em xin anh Hoàng Bình. Tất cả chỉ vì túng quẫn quá. Cùng đường em mới nghĩ đến việc ra đi. Em chưa bao giờ muốn bỏ rơi anh và con. Em chỉ muốn tìm được một công việc thích hợp để có thể khiến cuộc sống khá hơn thôi. Hoàng Bình.- Mỹ Anh níu tay anh.

-Đừng gọi tên tôi. Tôi hận cô. Tôi ghê tởm cách cô gọi tên tôi. Đi ra khỏi đây. Đây là công ty tôi. Hãy bước ra khỏi đây.- anh nói rồi đến bên chiếc điện thoại gọi cô thư kí.

-Thưa anh.- cô thư kí tới sau vài phút.

-Đưa cô này ra ngoài cho tôi.

-Vâng.- cô thư kí nói rồi quay lại phía cô.- Mời chị.

-Anh…anh nỡ đối xử với em vậy sao?- Mỹ Anh nước mắt giàn giụa.

-Đừng để tôi phải gọi bảo vệ. Tiễn khách.- cô thư kí lập tức làm theo bởi vì chưa bao giờ cô thấy anh giận đến thế. Dù anh là người lạnh lùng nhưng chưa bao giờ anh nổi nóng hay to tiếng đến mức này.

Mỹ Anh gạt nước mắt bước ra khỏi công ty anh. Cô không ngờ anh lại đối xử với cô như vậy. Trước kia, anh chưa bao giờ như vậy. Ánh mắt anh sắc lạnh như ngàn mũi dao cứa vào trái tim cô.

Bình về nhà, anh không muốn ở lại công ty thêm một phút giây nào nữa, cuộc chạm chán không mấy vui vẻ khiến anh cũng không vui. Anh bảo cô thư kí gửi mail cho anh. Bà Năm đang dưới bếp ngạc nhiên khi thấy anh về.

-Sao cậu lại về giờ này?

-Tôi muốn nghỉ sớm. Tiểu Ly và cô Linh đâu rồi?- anh hỏi.

-Hai cô cháu đang ở trên phòng. Tiểu Ly vẫn đang học mà.

-Vậy sao? Tôi quên mất. Thôi, tôi về phòng đây.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN