Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh - Chương 19
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
170


Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh


Chương 19


-Họ đã đuổi tôi ra khỏi nhà nhưng hận họ thì tôi được gì. Cứ hận thù mãi cũng chẳng khiến mọi việc trở lại như cũ. Hơn nữa hận họ chỉ khiến tôi không thoải mái còn họ có mất gì đâu. Tôi sống tiếp cuộc sống của mình, sống một cuộc sống thoải mái, tự do, một cuộc sống mà cha mẹ tôi muốn tôi sống.

-Em thật kì lạ.- anh nhìn thẳng vào mắt cô khiến cô bối rối.

-Phải. Bạn tôi cũng nói vậy. Cô ấy từng hét vào mặt tôi và nói tôi bị điên.

-Bạn của em. Bạn thân?

-Từ hồi chúng tôi còn nhỏ. Đã hai năm rồi chúng tôi không gặp nhau.

-Vì sao? Cô ấy đi đâu à.

-Cô ấy sang Pháp cùng với chồng. Chúng tôi không gặp nhau suốt hai năm nay. Thỉnh thoảng cô ấy có gửi mail cho tôi.

-Cô ấy có biết em tới đây?

-Có. Tôi đã gửi mail cho cô ấy. Anh không phiền nếu tôi cho cô ấy địa chỉ. Tôi không muốn cô ấy lo lắng cho mình nữa.

-Dĩ nhiên là không.- anh đưa tay vén một sợi tóc vương trên má cô.

Đôi mắt anh chiếu vào cô, như thôi miên cô. Ngay giây phút này, cô thấy trái tim mình ngừng đập. Cô có cảm giác như anh yêu cô tha thiết – hay chí ít thì cô muốn dối mình để có được niềm hạnh phúc ấy một lần. Trong tíc tắc, môi anh gần hơn, gần hơn nữa…và anh đặt đôi môi nóng bỏng của mình lên môi cô. Nụ hôn đầu tiên của cô bị anh cướp mất, cô không có gì hối tiếc. Nụ hôn ngọt ngào khiến máu trong tĩnh mạch cô sôi lên. Cô dè dặt đặt tay lên ngực anh, anh vòng tay ôm chặt lấy eo cô. Cô để mặc mình trong vị ngọt của đôi môi anh. Buông thả mình trong cảm giác bay bổng hạnh phúc.

Không được…không thể như thế này. Mọi chuyện không thể diễn ra theo cách này. Em phải quên anh, em không thể. Anh không yêu em…Không yêu em. Cô đẩy anh ra, thở hổn hển vì nụ hôn của anh.

-Tôi…tôi xin lỗi.- cô nói rồi chạy ra khỏi phòng.

Chết tiệt…Anh tự nguyền rủa bản thân mình. Anh không kiềm chế được ham muốn mãnh liệt đó. Anh không thể ngăn mình khi cô ngồi bên anh, hương thơm của cô quấn lấy anh. Và cuối cùng, anh đã hành động theo bản năng, để trái tim lấn át lý trí. Cô ngọt ngào, mạnh mẽ nhưng cũng thật yếu đuối. Anh muốn che chở cho cô, muốn bảo vệ cô. Đôi môi cô, anh đã muốn ngấu nghiến nó kể từ giây phút anh nhìn thấy cô. Chỉ có điều, anh không muốn cô như cách anh muốn những người đàn bà khác. Với cô, anh không có cảm giác hận thù, anh không muốn ai phải trả giá khi anh bên cạnh cô. Bao năm qua, anh đã hận người phụ nữ ấy, vì cô ta, anh đã căm ghét tất cả những người phụ nữ trên đời này. Anh coi những người phụ nữ đó chỉ là công cụ để thỏa mãn nhu cầu trên giường, dù họ có đẹp đẽ đến đâu thì với anh, họ chỉ là kẻ phản bội. Nhưng cô thì khác, cô chân thật và bao dung. Cô không hận cả người đã đuổi cô ra khỏi nhà và khiến cô tay trắng. Cô quá ngây thơ và nhỏ bé, anh muốn được bảo vệ cô. Thật lòng. Anh muốn được làm điều đó cho cô. Anh muốn cô được hạnh phúc, muốn cô cười thật nhiều. Người cô là yêu ai? Người cô yêu… chết tiệt, hắn là sẽ kẻ hạnh phúc nhất trên đời này.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN