Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh
Chương 39
-Đâu cần phải kể chứ, điều đó hiện rõ mồn một trên mặt cô ấy rồi.
-Em yêu, em đa nghi quá. Linh không phải người dễ dãi, cô ấy sẽ không làm chuyện để mình phải hối hận. Hơn nữa, cô ấy đã lớn rồi, cô ấy có thể tự lo cho mình, chúng ta đã xâm phạm quyền riêng tư của chồng chưa cưới của cô ấy, như vậy là quá đủ rồi.
-Nhưng em thật sự rất lo. Nhỡ đâu anh ta không thật lòng với cô ấy. Nhỡ đâu anh ta chỉ muốn có cô ấy để qua đường.
-Đấy, em lại lo lắng thái quá rồi. Anh phải nói điều này với em bao nhiêu lần nữa, Linh đã lớn rồi, cô ấy không phải là một đứa trẻ. Cô ấy không cần em bảo vệ như hồi hai em còn là những đứa trẻ nữa.- Hùng để công việc sang một bên, anh đến bên vợ mình vòng tay ôm cô vào lòng.
-Anh nghĩ anh ta là người như thế nào?- Trang hỏi.
-Anh chưa dám nói chắc điều gì bởi anh chưa gặp anh ta bao giờ. Nhưng với một người đàn ông có thể gây dựng nên một sự nghiệp ở tuổi còn trẻ như vậy thì anh ta không phải một gã tầm thường. Và hãy tin anh đi, anh ta xứng đáng với bạn em hơn bất cứ ai trên đời này. Em cũng nên tin tưởng vào sự lựa chọn của Linh nữa. Cô ấy đã từ chối cả anh vậy thì không có lý do nào khiến cô ấy chọn một người đàn ông không xứng đáng với mình.
-Anh muốn hợp tác với công ty anh ta đúng không?
-Sao em biết? Anh mới chỉ nghĩ đến chuyện đó thôi mà?
-Anh nghĩ gì, muốn gì mà em lại không biết chứ. Em biết anh đã tìm hiểu rất kỹ về tập đoàn Pamelie lúc điều tra về anh ta.
-Anh thấy Pamelie sẽ là một tấm khiên vững chắc để công ty tiến vào thị trường Việt Nam.
-Anh chọn công ty đó vì Linh hay thật sự vì công việc?
-Vì công việc.- thấy cô vẫn còn nghi hoặc, anh nói tiếp.- Em hiểu rõ anh mà.
-Phải.- cô mỉm cười.- Có đôi lúc em vẫn tự nghi hoặc mình, không biết liệu anh còn…
Chưa đợi cô nói hết câu anh đặt một nụ hôn lên môi cô.
-Anh yêu em hơn bất cứ điều gì trên thế gian này. Với anh, Linh là quá khứ, là một kỉ niệm đẹp mà anh sẽ mãi mãi không bao giờ quên. Và anh yêu cô ấy, mãi mãi anh vẫn sẽ yêu thương cô ấy, bao bọc, và che chở cho ấy vì nhờ cô ấy mà anh biết được tình yêu là gì, và nhờ cô ấy, anh gặp được em, có được em trong cuộc đời này. Anh sẽ luôn yêu cô ấy…như một cô em gái, một người bạn, và cô ấy sẽ mãi là một thành viên trong gia đình chúng ta. Cho nên, đừng bao giờ nghi ngờ tình yêu của anh, với anh, em và con là duy nhất.
-Tất cả chúng ta đều yêu cô ấy. Em thật ngốc khi n
ghi ngờ anh? Em xin lỗi.- Trang đặt lên môi anh một nụ hôn thật sâu, cô hạnh phúc vì có anh trong đời, thầm cảm ơn cô bạn thân vì đã mang anh đến cho cô.
Linh về đến nhà, dưới phòng khách không có ai cả. Cô giật mình khi nhìn lên đồng hồ, đã mười rưỡi rồi, giờ này thì bà Năm chắc đi ngủ rồi, cả Tiểu Ly cũng thế. Không biết anh về chưa.
-Bạn em vẫn khỏe chứ?- giọng nói của anh kéo cô quay lại, anh đang đứng trên bậc cầu thang.
-Vâng. Cô ấy vẫn khỏe. Anh đang làm gì vậy?- cô bước tới chỗ anh.
-Anh xuống lấy nước. Anh nghĩ hôm nay em sẽ ở lại nhà cô ấy.
-Cô ấy muốn em ở lại đó, nhưng em không muốn.- cô đưa cho anh cốc nước.
-Tại sao? Em mong gặp lại cô ấy lắm mà.
-Vì em nhớ anh.- cô thì thầm vào tai anh đầy khiêu gợi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!