Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh - Chương 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
203


Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh


Chương 6


Tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, và nó vẫn nện thình thịch khi cô đã về phòng mình. Cô bé sắc xảo quá, nhưng cũng thật đáng thương. Lẽ ra, nó đã là một cô bé đáng yêu…

Đôi mắt ấy, trong đôi mắt của cô bé ấy có cái gì đó rất quen thuộc. Cô đã từng nhìn vào đôi mắt ấy, đôi mắt to đen láy. Không giống đôi mắt của cha cô bé, đôi mắt ấy là sự kết hợp hoàn hảo của đôi mắt của Hoàng Bình và… có lẽ là mẹ cô bé chăng?

Linh vào nhà tắm. Cô muốn xả hết bụi đường còn vương lại trên tóc và quần áo. Và hơn hết, cô muốn xả hết những kí ức về ngôi nhà đó. Nơi mà hôm nay cô đã chính thức “bước đi” và sẽ không bao giờ quay lại. Từ giờ trở đi, cô sẽ không còn phải nghe những lời xỉ vả, nhục mạ của người mẹ kế và đứa con gái của bà ta. Cha cô đã không còn nữa, căn biệt thự ấy giờ đây không còn thích hợp với cô nữa, đã không còn cái không khí ấm áp của một gia đình, đã không còn người mẹ yêu thương cô và người cha ngày ngày đọc sách cho cô. Tất cả đã mất hết, vì thế cô muốn ra đi, không còn gì hối tiếc. Cô buông tay, cho họ tất cả tiền bạc, những thứ họ cần, cô không cần gì hết, không muốn trở thành kẻ ăn bám vợ của cha mình.

Những tia nước nóng xối vào cơ thể làm cô thấy thoải mái. Nhưng dây thần kinh được dãn ra để hưởng thụ… Cô bước ra khỏi phòng tắm, bất chợt bắt gặp mình trong gương. Đôi mắt ấy, bây giờ cô đã nhớ ra đôi mắt ấy, vì sao lại quen thuộc với cô thế. Thì ra đôi mắt cô bé giống hệt đôi mắt cô. Cô có đôi mắt của mẹ mình, cả cuộc đời này cô sẽ không bao giờ quên đôi mắt ấy, mẹ cô đã nhìn cô thật lâu trước khi bà ra đi. Bà đã nhìn thật lâu vào mắt cô và nói: “Con có đôi mắt giống mẹ và mẹ tự hào khi Thượng đế đã trao tặng nó cho con, Ngài quá tốt với mẹ con ta. Mẹ phải đi, mẹ sẽ rất tiếc khi không thể chứng kiến con lớn lên, không được nhìn thấy con trở thành một thiếu nữ xinh đẹp, không được nhìn thấy con ở trong vòng tay của người đàn ông con yêu, không được ôm con vào lòng mỗi khi con đau khổ. Nhưng con hãy nhớ, dù có ở đâu thì mẹ vẫn luôn yêu con, luôn dõi theo con, bằng chứng là con đang mang đôi mắt của mẹ. Cuối cùng, hãy hứa với mẹ một điều, dù có bất cứ điều gì xảy ra con cũng không được chốn chạy tình yêu. Không được chối bỏ tình yêu của chính mình, bởi vì đó sẽ là điều khiến con hạnh phúc, sẽ là mạng sống của con. Con gái, đừng bao giờ chốn chạy khi tình yêu đến với con.” Nói xong những lời đó, mẹ cô đã ra đi mãi mãi, bỏ lại hai cha con cô. Chưa bao giờ những kí ức ấy sống động với cô như lúc này. Cô đã đúng khi đồng ý tới đây, đã đúng khi muốn chinh phục cô bé ấy. Quãng đường trước mặt có lẽ sẽ rất gian nan, nhưng cô muốn bước đi, muốn tự mình bước đi. Có những điều tuyệt vời đang chờ cô, mẹ và cha đang dõi theo cô.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN