Cổ Mộ
Phần 10
Ánh mắt và nụ hôn ,tôi cảm thấy bối rối mỗi khi đứng trước mặt ông ta…
-Em phải về thôi ,mẹ em đang ốm ,đang chờ ở nhà
-Bà bị làm sao?
-Mẹ em bị cảm…hơn nữa em cũng bị đuổi ra khỏi cung rồi nên quay lại sẽ không hay
-Ta đâu có phế chức vị của em
-Cái đó không quan trọng,em chưa bao giờ quan tâm đến chức vị hay bất cứ thứ gì từ người,cái em muốn là người mắt sáng và giờ em đã được thấy rồi…đã cam tâm rồi…( Tiên mỉm cười)
Giữa ngã tư đường Vua đặt Tiên xuống …Gió lạnh thổi nhẹ,ông ta với mũ ở áo Tiên kéo lên đội vào đầu cô để giữ ấm…
-Đi đi ,ta sẽ tới đón em sớm nhất …
-Vậy em đi đây…
Tiên quay đi Vua gọi
-Tiên Phi,em không trách ta vì đã đuổi em đi chứ?
-Không có đâu,vợ chồng thì cãi nhau là bình thường mà…
Vua mỉm cười tươi khi Tiên nói câu đó,cô vẫy tay chào rồi đi khuất sau lùm cây trong dáng vẻ tập tễnh…
Khi quay đi Tiên tắt nụ cười ,cô buồn bã đôi mắt đỏ lên rồi lầm bầm “ Chúng ta là hai đường thẳng song song,ít ra trước khi em đi cũng có thể thấy người ,đã để người thấy em,đứa trẻ yêu thầm một người đàn ông từ khi còn rất nhỏ,đứa trẻ đó sau khi được ngỏ lời thì vừa vui vừa sợ,vui vì có thể lấy được người mình thầm thương nhưng sau đó chợt nhận ra,người đó mãi mãi không thể nào là một người chồng bình thường được vì ông ta là Hoàng Đế …”
Tiên quay lại nhìn mái tóc khẽ bay,cô rơi nước mắt xuống dưới mặt cỏ …tách…từng giọt nước mắt rơi khi nghĩ đến người mà không thể chạm tới…
Trở về nhà Tiên vội vã thu xếp đồ đạc…bố mẹ cô thắc mắc
-Đồ của con dọn rồi mà con sao vậy
-Đi khỏi đây thôi mẹ,càng sớm càng tốt,ông ta muốn con quay trở lại cung
-Vua đến đón con rồi sao
-Ông ta mắt sáng rồi đã nhìn thấy con rồi…nhưng bố mẹ hãy hiểu rằng ở bên người đó sẽ nguy hiểm,con hiểu ông ta phần nào,nếu trái ý ông ta sẽ là hậu quả khó nói còn nếu thuận theo con cũng sẽ bị giam giữ ở nơi đó cả đời,con muốn tự do…
Bố Tiên can ngăn con gái
-Con nghĩ kĩ chưa,bố nghĩ trong ba tháng xa nhau con cũng tự nhận ra tình cảm của mình,bố mẹ biết điều đó
-Con thích ông ấy không có nghĩa là sẽ chấp nhận,con muốn được là chính con bố mẹ ạ…
Mẹ Tiên gắt lên
-Rồi đó là tội chết con biết chưa
-Con hết cách rồi…con thật sự không nghĩ được điều gì lúc này nữa…
Vua trở về ngồi uống trà…Sư thầy mời Vua
-Xin mời dùng thử trà sen của chúng tôi
Vua mỉm cười gật đầu đỡ ly trà…
-Tôi vừa nghe Thái Hậu đây nói hoá ra Thuỷ Tiên chính là Tiên Phi…thật sự chúc mừng Điện Hạ có một phi tử tài sắc vẹn toàn…Tiên Phi dậy võ miễn phí cho lũ trẻ,tối đến còn dậy cả chữ ,trẻ ở chùa này đều là trẻ mồ côi,giờ cô ấy đi rồi ai cũng tiếc nuối nhất là lũ trẻ…
Vua khựng lại
-Cô ấy nói đi đâu sao?
-Tiên Phi hôm nay sẽ bay về Việt Nam hình như chắc giờ đang trên đường ra sân bay rồi…căn nhà gỗ dưới chân núi nhà cô ấy cũng nhờ chúng tôi giữ gìn…
Vua đứng dậy quay ra bảo Hổ Phách
-Ta đi một mình…đưa khoá xe đây
-Nhưng Điện Hạ
-Ta nhắc lại ta sẽ đi một mình
Vua chạy lên xe rồi đạp ga phóng thẳng đi xuống dưới con đường dẫn vào căn nhà gỗ,hai bên hoa hướng dương nở rộ…Vua bước xuống xe gõ cửa căn nhà…trong nhà không có ai…
Ông ta quay ra thấy Tiên đang ôm bó hoa đứng dưới cánh đồng và cười tươi
-Người đến sớm vậy…
Vua thổi phù nhẹ nhõm…
-Ừm ta…ta nghe nói em sẽ về Việt Nam nên
-À bố mẹ em về thôi còn em ở đây mà…
Vua nhẩy xuống cánh đồng hoa với tay ôm Tiên…
-Ta không muốn xa em…
-Em đang ở đây …Điện Hạ sao vậy…!
Tiên mỉm cười khi thấy Vua lo lắng và quay lại tìm cô…
Vua cởi bỏ chiếc áo choàng,áo vest bên trong,chỉ mặc chiếc sơ mi trắng,ông ta cầm liềm cắt hoa cùng Tiên
-Để ta phụ
-Thôi bẩn áo đấy ạ…
-Không sao…
-Hay thôi người cứ về đi em ở đây thu hoạch nốt mấy hôm rồi về sau ạ
-Ta sẽ ở đây mấy hôm ,đằng nào cũng phải nghỉ dưỡng…
Vua đứng nhìn cánh đồng hoa,ông ta đã lâu lắm không thấy cảnh thiên nhiên…hít hơi thật sâu Vua cắt hoa rất nhanh…ông nhìn từng giọt mồ hôi trên má Tiên …ông ta mỉm cười …
Hoàng Hậu nghe tin Vua đưa Thái Hậu ra ngoài bà ta mỉm cười
-Aki con ả đó đã có thai,đúng quả không sai,nó cáo già hơn Tiên Phi,con nhỏ Tiên Phi ngu ngốc bị đuổi đi khi mới vừa qua đêm được một ngày,đúng là kém cỏi…
-Hoàng Hậu vậy còn ả Aki đó
-Tìm mọi cách phá cái thai đó ,nó k né tránh chuyện ăn uống mãi được…con nhỏ khốn kiếp đó lợi dụng lần đi Hồng Kong cùng Điện Hạ đã né được tổng quản,né được cả ta vì nếu không ở trong cung thì cô ta bên ngoài sẽ dc người của Đông Cung bảo vệ k thể tiếp cận…thế nên giờ nó ở trong tay ta rồi thì k thể để thoát…
-Thần hiểu ý người…
Tại Viên Cung nơi Aki Sống…
Cô ta rất cẩn thận trong mọi chuyện sinh hoạt
-Hoàng Hậu sẽ không để ta yên đâu,bà ta sẽ làm đủ trò…thế nên trong thời gian này hãy bí mật tự nấu đồ trong phòng này…ta sẽ chỉ ăn đồ do chính tay ta nấu
-Dạ thần hiểu ạ …thần sẽ chú trọng
-Điện Hạ biết tin ta có bầu rồi phải không
-Thái Hậu kiểu gì cũng nói rồi ạ
-Vậy mà ngài ấy không đoái hoài gì đến ta,sau bao nỗ lực mà ta mới có được đứa con này…
-Tiên Phi đã đuổi khỏi cung,trở ngại chỉ còn Hoàng Hậu nên người yên tâm,Điện Hạ lạnh nhạt với bà ta đã lâu
-Tiên Phi ,cô ta sẽ quay lại tin ta đi Điện Hạ đuổi nhưng chưa phế tước vị của cô ta điều đó có nghĩa chỉ cần triệu hồi thì cô ta có thể sẽ trở lại bình thường…
-Điện Hạ sẽ k gọi đâu ạ,xưa nay duy nhất có Tiên Phi bị đuổi ra khỏi cung…
-Đó mới là điều đặc biệt…ta sợ chữ duy nhất đó…
Thái Hậu phụng phịu trên xe
-Con với cái bỏ cả mẹ để đi mà k nói lời nào
Hổ Phách cười nhẹ
-Điện Hạ nói muốn được riêng tư nên không yêu cầu bảo vệ,ngài muốn được bình thường nhất có thể
-Nó tối mắt mới sợ chứ sáng mắt thì đúng là không cần bảo vệ thật…giờ hai đứa nó đang làm gì nhỉ
-Tối này chắc ngủ rồi ạ
-Điên à,ngủ là ngủ thế nào phải làm chuyện khác chứ
Hổ Phách đỏ ửng mặt khi Thái Hậu trêu…
Vua sau khi đi từ phòng tắm ra…ông ta lau đầu thì thấy Tiên đang xào xáo nấu ăn thơm phức…Ông ta cứ đứng nhìn từ phía sau…có lẽ Vua lần đầu cảm nhận được không khí của gia đình,của người vợ đang nấu ăn bên bếp lửa…
Tiên quay lại ngạc nhiên
-Xong rồi ạ,ngài qua ăn luôn cho nóng,ngài mặc đồ của bố em ổn lắm…
-Ừm…thơm đấy…
-Thử xem sao ạ…
Vua gắp đưa lên miệng rồi gật nhẹ
-Đây là món gì
-Đây là món bò hầm dưa,còn đây là món ếch xào măng…ở làng này bò và ếch nổi tiếng ngon đấy ạ,à tất nhiên không ngon bằng bò kobe như ngài hay dùng…
-Em cũng ăn đi…
-Khi nào ngài đi vậy
-Ta đã nói sẽ ở đây mấy hôm mà …khi nào xong thì cùng về
-Vâng …
Tiên ánh mắt ngại ngùng…
Sau khi ăn xong Vua ngồi xem tivi ông ta chăm chú xem tin bạo động tại Thái Lan…
Tiên dọn dẹp xong vào nhà tắm cô lo lắng “ Liệu đêm nay mình…mình đang đến kì rụng trứng …ông ta nếu muốn gần gũi làm sao để từ chối được …”
Tiên thất thần trong nhà tắm …cô lo lắng …
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!