Cổ Mộ
Phần 13
Đêm qua,ngài ấy đã vần tôi cả đêm,thấy bả vai bị thương nhưng sức thì vẫn cứ rất khoẻ…tôi thậm chí đến phát sợ mỗi khi nghĩ tới…giờ có lẽ ngài ấy thật sự muốn tôi có thai ,đó không phải lời bông đùa…
Hoàng Hậu đi đi lại lại lo lắng
-Sao rồi Aki ,cô ta sao rồi
-Thần lén tráo rau mà cô ta ăn,thai sẽ không sao nhưng lâu dần sẽ làm lưu thai…
-Tốt lắm ,dù có điều tra cũng không thể ra …con nhỏ đáng ghét đó cao ngạo lên mặt với ta…để xem còn vênh váo được bao lâu
-Tiên Phi thì sao ạ
-Đừng động vào cô ta,vua đang sủng ái ,cứ để cô ta trải nghiệm với Vua đi rồi sau đó sự ghẻ lạnh sẽ đến nhanh thôi…
-Dạ…
Vua bước xuống xe trong chiếc áo choàng màu nâu ,tay ông ta đeo găng tay da và trên tay cầm thanh kiếm ngắn bên ngoài nhìn như một khúc sáo…vua uy nghi bước vào nơi Cựu Thái Hậu đang sống…
Ông ta vẫn cúi chào “ Chào Thái Hậu,người khoẻ chứ”
-Cơn gió nào khiến Điện Hạ tới tận đây vậy ( bà ta thấy Vua đã nhìn thấy)
-Ta đến thăm người mà
-Một Thái Hậu thất thế bị đuổi ra khỏi cung thì còn gì để Điện Hạ bận tâm nữa
-Có chứ khi Thái Hậu vẫn quan tâm đến ta thì ta cũng đến đây để đáp lễ người chứ
Hổ Phách bê khay vào ,trên khay đựng đầu của ba chiến binh Ninja…Thái Hậu ôm miệng
-Sao con lại làm vậy,sao lại đưa cho ta xem
-Hẳn là Thái Hậu thất vọng lắm,đáng lẽ trên chiếc khay này phải là đầu của ta mới đúng …vậy người mới vừa lòng nhỉ…
-Điện Hạ xin đừng nghĩ linh tinh như vậy…
-Ta nói cho bà biết,ta đuổi bà ra khỏi cung là nhân nhượng cho bà lắm rồi,ta k hề giết con trai bà,thậm chí để ngồi lên ngai vị này ta đã phải đánh đổi bằng máu của vợ con mình…ta chưa bao giờ muốn ngồi lên ngai vị này…thế nhưng đó là số phận …bà không thể thay đổi điều gì vì con trai bà đã chết rồi,có giết ta thì con trai hắn cũng k trụ nổi ở trên ngai vàng đâu…
-Thần không hề có ý đó thưa Điện Hạ
-Sự việc ám sát Hoàng Đế đã có kết quả những kẻ này đi ra từ nơi này …thế nên bà phải chấp nhận hậu quả của chính mình gây ra,người đâu lôi con của Đại Hoàng Tử ra đây ( vua cũ)
-Đừng ,nó k có tội gì cả
-Giết còn hơn bỏ xót,nếu giết nó để cho bà đỡ phải mưu toan giết ta,đỡ trông mong có ngày cháu mình lên làm Hoàng Đế
-Ta sai rồi lỗi lầm để ta chịu,xin người hãy tha cho cháu
-Muộn rồi
Vua quay đi nói lạnh tanh “ Giết hết người ở đây,công bố cáo trạng tôi âm mưu phản nghịch ám sát Hoàng Đế”
-Dạ…
Cựu Thái Hậu hét lên “ Hoàng Đế ngươi sẽ mãi mãi không có hạnh phúc,ta nguyền rủa ngươi,ác duyên của người đã xuất hiện ngươi sẽ k thể có hạnh phúc”
Vua mỉm cười đáp lời “ Kể từ khi ta bước lên ngai vị này thì chữ hạnh phúc đối với ta không có ý nghĩa”…
Mẹ của Vua ở trong cung ngồi bịch xuống ghế khi nghe công chúa báo
-Ngài ấy đã giết cựu Thái Hậu và cháu trai của bà ta,vậy là anh ấy đã làm thật rồi
-Điện Hạ muốn giết bà ta lâu rồi nhưng chưa có cơ hội,giờ thì có rồi chuyện gì đến cũng phải đến ,Điện Hạ làm đúng luật nhưng xét về tình thì ngay cả một đứa trẻ Điện Hạ cũng không buông tha…
-Điện Hạ là vậy ,máu lạnh trong người ngài ấy luôn có sẵn ,có lẽ chỉ có Tiên Phi là người đầu tiên mà dám cãi ,dám phản kháng và đối đầu với Điện Hạ mà vẫn yên bình…
-Vì trong tim ngài ấy có Tiên Phi…hy vọng Tiên Phi sẽ cảm hoá được đứa trẻ vừa đáng thương vừa đáng trách của ta…
-Tiên Phi đã gặp Điện Hạ 15 năm trước khi còn là một đứa trẻ,Tiên Phi nói muốn nhường mắt cho Điện Hạ có lẽ lúc đó Điện Hạ đã rung động trước một đứa trẻ
-Đó thật sự là duyên định,chỉ ở bên Tiên Phi khi đó Điện Hạ mới có thể là chính mình…
Vua trở về Đông Cung,dưới gốc cây hoa anh đào …Tiên nằm cạnh chú hổ trắng và ngủ ngon lành,tay vẫn cầm cuốn sách …Vua bước tới gần con hổ mở mắt Vua lắc đầu ý im lặng …Vua khẽ nhặt từng cánh hoa đang vương trên tóc Tiên…nhìn Tiên ngủ nét mặt ngây thơ đầy trong sáng …Vua khẽ cúi xuống hôn lên môi Tiên…
Tiên mở mắt bật dậy đập mạnh vào trán ông ta,cả hai va trán vào nhau…
-Ui da…người về khi nào vậy…ôi mẹ ơi con hổ này nó sao lại ra đây nằm cạnh em vậy
Vua đau trán ,ông ta bật cười nhẹ
-Đi nào,ta muốn cùng em ngắm hoa trên sông xanh
-Sông xanh là sông nào ạ
-Dòng sông chảy qua hoàng cung này gọi là Sông Xanh…
-À ra vậy…có gì hay ạ…
-Đi thôi
Vua đưa bàn tay ra Tiên nắm lấy bàn tay rồi cô chợt cứ nhìn bàn tay của Vua mà mặt đỏ ửng…
Có đôi khi chỉ một hành động nhỏ thôi,được nắm tay người mình thương đến tận cùng trời đất,nơi nào cũng được ,miễn là có nhau…
Vua ngồi gẩy đàn tranh trên thuyền còn Tiên chèo thuyền,cô tức lụng bụng
-Sao bảo cho em đi ngắm,thế này khác gì bắt em tập thể dục đâu…
-Hoạt động sẽ khiến tim mạch tốt hơn…
Tiên cay cú liền thấy góc bên hồ hoa rơi lả tả…cô chèo rất nhanh ra đó …Vua vẫn ngồi thổi sáo…tới chỗ này hoa ngũ sắc rơi đầy người Vua…Tiên đột nhiên như chết lặng khi thấy khung cảnh đẹp,tiếng nhạc ở đàn tranh nhẹ nhàng du dương,ánh mắt Vua như chưa đầy ưu phiền…
-Chúng ta có khoảng cách nào không
Vua chợt dừng gẩy đàn khi Tiên hỏi
-Sao lại hỏi vậy
-Em thấy mình kém cỏi quá ,cảm thấy không xứng với người
-Đối với ta chỉ có hợp hoặc không hợp chứ không cần người đàn bà quá tài giỏi,thay vì giỏi thì biết đẻ sẽ tốt hơn …
Tiên lấy cánh hoa ném vào người Vua
-Lại nói ý đấy,người sắp được làm bố rồi còn gì
-Ngươi lại nói đểu đấy đúng không…
Vua lấy cánh hoa ném lại vào người Tiên…Tiên lấy nước hắt vào người Điện Hạ rồi trượt tay ngã nhào xuống dưới Sông…Vua giật mình thì Tiên xua tay
-Không cần nhẩy đâu ạ,em biết bơi
Tiên ngại bơi vào bờ,Vua ôm đầu cười trên thuyền …
Tiểu Bối vội choàng áo cho Tiên
-Tiên Phi thật là ,người phải cẩn thận chứ
-Xấu hổ quá ngã sấp mặt,đi về tắm thôi lạnh quá…
Aki đứng trên cầu nhìn thấy toàn bộ sự việc,sự đố kị trong lòng cô ta lại nổi lên…cô ta nhớ lại cái đêm mà Vua động vào cô…Vua trèo lên người rồi trong trạng thái say khướt…ông ta lại gọi “ Tiên Phi,đừng trốn ta…ta muốn có em”…
Điện Hạ đã gọi tên Tiên Phi khi ngủ với thứ phi Aki…cô ta cảm thấy nhói lồng ngực…Vua bước lên bờ thì Aki tới gần
-Điện Hạ em có việc muốn thưa
-Em nói đi
-Bố của em đang tranh cử lên thủ tướng nên xin người hãy giúp đỡ ông được không ạ
-Được ta sẽ chú ý …
-Dạ vâng em cám ơn ạ
-K có gì
Vua bước thẳng đi mà không hề hỏi đến chuyện Aki mang thai ra sao…cô ta nắm chặt tay…người dưới đỡ khi Aki lảo đảo
-Thứ phi người ổn chứ
-Ngài ấy bề ngoài vẫn luôn tỏ vẻ rất đon đả với ta nhưng hành động lại nhạt nhẽo đến mức vô cảm làm cho ta cảm thấy thật tủi nhục…
-Lúc này an thai quan trọng ạ,chỉ có người sinh ra đứa trẻ đầu tiên của Điện Hạ
-Và sẽ là đứa trẻ nối dõi…sẽ cai trị nơi này…
Vua bước vào trong khu bể tắm…Tiểu bối cúi chào…
-Điện Hạ
-Lui ra ngoài cả đi…
-Dạ …
Tiên đang kì cọ trong bồn tắm chợt thấy Vua đi vào…cô với chiếc khăn che
-Người vào đây làm gì vậy
-Ta cũng chưa tắm
-Vậy để em đi lên cho người tắm
Vua cởi bỏ đồ ngay trước mặt Tiên…cô lấy tay che mắt…Vua bước xuống bồn…ông ta ngồi xuống ngâm sục …Tiên vội bước lên thì Vua tóm tay giật lại ngã ngửa vào lòng Vua…Tiên đỏ mặt vội né
-Em hơi đói ,em đi chuẩn bị đồ ăn
-Chưa đến giờ ăn,vẫn sớm…
Vua cúi xuống hôn rồi kéo Tiên sát lại gần …thân thể cả hai chạm vào nhau,gương mặt Tiên cảm giác nóng đỏ ửng từ mặt đến cổ…bầu ngực căng tròn của cô chạm vào lồng ngực đức Vua…ông ta bế bổng Tiên bước đi lên tiến về phía giường,người cả hai ướt sũng…Vua lao vào quan hệ như khao khát Tiên …Tiên ngửa cổ thở dốc…tay bám vào bả vai rắn chắc của Vua…Vua cúi xuống cắn lấy bầu ngực của Tiên và nhấp nhô liên hồi…
Tiên nhổm dậy hôn lên môi Hoàng Đế,nụ hôn ngọt ngào khiến ông ta càng phấn khích…
2 tuần sau…
Tiểu Bối đi ra đi vào khi Tiên thử que thử thai
-Sao rồi ạ có không ạ
-Có rồi hai vạch rồi…
-Chúc mừng Tiên Phi ạ…chúc mừng người…
Tiên bật khóc ôm lấy Tiểu Bối
-Cuối cùng cũng có rồi …chị đưa cái này đến cho Điện Hạ dùm em
-Gì vậy
-Vé xem phim…em định hẹn đi rồi nói chị ạ…
-Thần đi ngay thưa Tiên Phi
Tiểu Bối đến đoạn Hoa Viên gặp công chúa…
-Đi đâu vội vậy Tiểu Bối
-Thần tham kiến công chúa,thần đi đưa vé xem phim đến Đông cung ạ
-Vé xem phim sao,Tiên Phi rủ được k đấy
-Chờ kết quả xem sao ạ…
-Đi đi …ta nghĩ Điện Hạ sẽ giật mình khi Tiên Phi mời đi xem phim đó…
-Dạ
Người của thứ phi Aki nghe thấy liền về mách lại…
-Xem Phim sao,cô ta nghĩ cô ta là ai mà muốn Điện Hạ đi đâu thì ngài ấy đi đó
-Điện Hạ giữ cô ấy cả tuần trong cung nên thần nghĩ …nghĩ là Điện Hạ đang rất sủng ái cô ta…
-Ta có cách này…
Vua sau khi thấy Tiểu Bối đến đưa giấy
-Xem Phim?
-Dạ vâng Tiên Phi nói tối nay sẽ chờ ngài ở rạp chiếu phim ạ …k cần đi cùng nhau tránh bị nhòm ngó là lời Tiên Phi nhắn thần báo lại ạ
-Ta sợ gì dòm ngó chứ,nói Tiên Phi ta sẽ đến
-Dạ vâng
Hổ Phách mỉm cười “ Tiên Phi được đặc cách ra khỏi cung ,Điện Hạ thật chiều Tiên Phi”
-Con chim nhốt trong lồng lâu sẽ hoá điên,nên thi thoảng thả ra cho đỡ cuồng chân…
-Ngài lại trêu Tiên Phi rồi…
Hổ Phách cười …
Tối đến Tiên đi ra rạp chiếu phim theo sau là hai lính hộ vệ bảo vệ từ xa…Tiên mặc chiếc áo khoác ấm áp còn mua sẵn bỏng ngô…cô mỉm cười nhìn giờ …” Nào nhanh đến đi Điện Hạ”…
Vua mặc chiếc áo da và quần jean đơn giản,ông ta đội mũ lưỡi trai…cứ đi ra đi vào hỏi Hổ Phách
-Ta ổn không?
-Men lắm rồi ạ …
-Đi thôi chắc Tiên Phi đang chờ rồi…
Vừa đi ra đến sông xanh Vua thấy thứ Phi Aki đi lảo đảo vừa đi vừa ôm bụng…Ông ta vội qua hỏi
-Em sao vậy
-Điện hạ,em đau bụng quá,em k ổn ,em đau quá ( Aki kêu đau đớn)
Vua bế bổng Aki lên rồi chạy bộ…cô ta kêu lớn “ Đau quá Điện Hạ,con của chúng ta …”
-Sẽ ổn thôi…k sao đâu đừng lo quá…
Tiên thấy mọi người đã vào,đã đến giờ…cô đi vào ngồi cứ mong ngóng nhưng càng mong lại càng không thấy…đến nửa bộ phim vẫn không thấy Tiên đứng dậy đi ra ngoài chờ…nhìn đã hơn tiếng Vua không tới…Tiên thấy các đôi đã xem phim xong ra nắm tay nhau đi lướt qua…họ cười nói bàn về bộ phim…
Tiên cười gượng vẻ mặt tức k nói nên lời…” Ông ta bom mình,điên thật…”
Sau khi khám cho Aki xong…bên Y Phòng kết luận
-Thai rất yếu nên thứ phi tránh đi lại nhiều hoặc xúc động…
Vua nghe xong thở phào nhẹ nhõm “ Không sao là tốt rồi”…
Aki với tay ra chỗ Vua rồi khóc thút thít
-Em sợ quá ạ
-Không sao rồi em bé ổn …em nghỉ ngơi đi…
Vua chợt nhớ ra…ông ta quay đi trong vội vã…
Tiên thấy hai vệ sỹ đứng bên ngoài,cô lẩn vào đám đông rồi đi lang thang một mình trên phố,đến con phố hoa anh đào mà lần đầu gặp Vua 15 năm trước,cô ngồi dưới chiếc ghế đó và mỉm cười khi nghĩ lại quá khứ,vừa nghĩ nước mắt vừa rơi “ Tôi còn định cho ông bất ngờ nhưng có lẽ tôi đã mong đợi quá nhiều từ ông rồi”…
Vua đến rạp chiếu phim,đèn đã tắt hai vệ sỹ vẫn đứng bên ngoài
-Tiên Phi đâu
-Chúng thần k thấy Tiên Phi đâu ạ,đã tìm cả rạp rồi thưa Điện Hạ…khi nãy còn thấy Tiên Phi đứng ở đây mà thoáng cái đã không thấy…
Vua ôm đầu vẻ mệt mỏi …
-Hổ Phách chek cam xem Tiên Phi đi về đâu
-Dạ thần đang làm rồi ạ…
Vua cầm chiếc vé xem phim ông ta nắm chặt …
Tiên ngồi tựa vào cây hoa anh đào…cô ngồi đọc bài thơ mà cô đọc được trong sách của Hoàng Đế
“ Cỏ cây héo trong mơ màng,cũng như em mà.Giây phút em ngỡ ngàng…
Hoá ra người chẳng từng thương lấy em
Phải thêm biết bao thất vọng để thôi hy vọng trái tim người sẽ rung động”…
Tiên vẫn mỉm cười khi đọc bài thơ nhưng cô lại thấy tủi thân đến rơi nước mắt…!
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!