Cổ Mộ - Phần 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
661


Cổ Mộ


Phần 14


Có khi nào giữa những ồn ào của cuộc sống chúng ta lại có thể dành một phút tĩnh tâm,một phút để suy nghĩ về cuộc đời và số phận của chính mình…
Tôi đang nghĩ rằng có lẽ ngay từ khi bắt đầu đã là khoảng cách ,tôi đang đợi mong quá nhiều từ người đàn ông ấy mà chẳng hề biết rằng cuộc đời này thật sự đến bên hay ở bên người ấy không phải là dễ dàng…
Vua chạy bộ dọc con phố,lính chạy theo phía sau…đến đoạn đường có hoa anh đào ,ông
ta khựng lại nhìn hoa rơi …
-Ta đã từng đến đây chưa Hổ Phách
-Dạ nơi đây là lần đầu người gặp Tiên Phi đó ạ,có lần chở Tiên Phi đi qua đây thần đã được Tiên Phi kể lại…
Vua nhìn xung quanh…ông ta tiến tới chỗ chiếc ghế ngồi xuống và nhớ lại 15 năm trước,một đứa bé gái đã tới bên cạnh ông ta …
-Chú ơi ước gì cháu có thể tặng chú đôi mắt này
-Để làm gì vậy?
-Để chú có thể thấy cháu
-Rồi cháu lại không thấy ta sao?
-Cháu thấy chú rồi mà,giờ chú phải nhìn lại cháu chứ …
-Ta rất cảm kích vì lời đề nghị này …ta sẽ ghi nhận…
Ông ta xoa đầu đứa trẻ trong ngày hoa đào rơi …
Tiên trở về Hoàng Cung đúng lúc gặp trưởng bộ hình Takashi …anh ta cúi chào
-Tiên Phi Thiên An
Tiên mỉm cười
-K cần đa lễ đâu
-Người ra khỏi cung muộn thế này sao ạ
-Ta vừa đi có chút việc ,giờ cũng về cung rồi chuyện này bí mật giữa hai chúng ta nhé …hối lộ này
Tiên nhét vào tay Takashi một phong kẹo …Takashi cúi đầu chào ,sau khi Tiên rời đi anh ta mở bàn tay nhìn phong kẹo và cười nhẹ…
Thứ Phi Aki sau khi về phòng,cô ta thấy đau bụng thật sự …thế nhưng cố chịu đựng …kẻ dưới vội lo lắng
-Đến Y Phòng thôi ạ
-Ta đau quá,sao vậy…
Tới Y Phòng chỉ có một y tá…cô gái siêu âm rồi lo lắng
-Thứ Phi ,thần không thấy tim thai
-Sao lại vậy,kiểm tra lại cho ta xem ,ta hết đau bụng rồi…
-Không thấy tim thai ạ…trưởng y phòng đang tới rồi ạ ,để ông ấy khám rõ cho Thứ Phi…
Aki ngồi dậy,cô ta lo lắng rồi rút ở bàn siêu âm vài nguồn cắm…Y tá đi vào Thứ Phi cười tươi
-Dây đã cắm hết đâu bảo sao k thấy tim thai
-À dạ thần sơ xuất…để thần làm lại
-Thôi k sao đâu,chuyện đêm nay ta tới đây hãy giữ kín vì nếu ta có làm sao là lỗi gở từ ngươi mà ra ,hiểu ý ta chứ
-Dạ thần hiểu …
Aki đi ra ngoài cô ta lạng choạng…
-Thứ Phi,người ổn chứ,vậy phải làm sao ạ
-Chắc chắn cái thai đã có vấn đề,lúc tối họ cũng nói thai rất yếu…siêu âm k thấy tim thai nữa rồi
-Vậy phải làm sao ạ,xin người hãy bình tĩnh nhé
-Do k có ai chào đón nên có lẽ đứa bé k muốn tới thế giới này,tất cả là tại cô ta,nếu như cô ta k tồn tại thì Điện Hạ có lẽ đã rất sủng ái tôi…Tao chết cũng phải kéo mày theo…
Vua trở về cung và tới Tâm Cung nơi Tiên Phi sống …ông ta nghe nói Tiên đã trở về …bước vào trong ông ta lại dừng lại,Tiểu Bối cúi chào
-Điện Hạ Thiên An
-Tiên Phi đã ngủ chưa
-Dạ đi ngủ được một lúc rồi ạ
-Vậy ta không làm phiền nữa…
Vua quay đi …Tiên đứng sau cánh cửa rồi buồn bã…Tiểu Bối hớt hải đi vào
-Điện Hạ về rồi ,sao lại nói người đi ngủ chứ
-Em muốn tránh mặt ,vẫn cay anh ta bom em lúc tối
-Nghe nói lúc tối thứ phi Aki bị đau bụng đúng lúc điện hạ đi qua nên đưa cô ấy đi cấp cứu
-Có chuyện đó ạ
-vâng
-Vậy mai tới hỏi thăm xem sao…à Tiểu Bối,chị đừng nói chuyện em có thai vội,em nghĩ lúc này không thích hợp
-Vâng thần hiểu rồi ạ…
Ngay hôm sau Tiên tới chỗ Aki thăm cô ta …Cả hai đi ra bờ sông xanh đi dạo…
-Tiên Phi qua thăm làm tôi thật sự cảm kích
-Thứ Phi có chuyện không qua sao được,bây giờ ổn rồi chứ
-Bác sỹ nói thai yếu nên vẫn hơi lo
-Vậy có cần quay về nghỉ ngơi không,đi lại sợ động thai
-Không sao đâu ạ,chúng ta lên bậc trên kia ngắm hoa đi ( Hoa leo nên làm bậc lên để ngắm)
-Có tiện không bậc cao đấy
-Tiện mà…đi thôi ạ…hoa đẹp quá …
Tiên đi trước còn Aki đi sau…lên đến bậc cao Aki với tay “ Phiền Tiên Phi kéo tay bước lên cho tiện”
-À ừ,tôi sợ bạn bị vướng,nào nắm lấy tay tôi
Vua đi tới đoạn trên cầu cùng hai vị quan vừa đi vừa nói chuyện…Aki thấy Vua đi tới cô ta mỉm cười suy nghĩ “ Thật đúng lúc”
Aki tóm lấy tay Tiên nhưng cô ta tóm hờ và tự tuột ngã lăn ra sau…mọi người ai cũng thấy như Tiên Phi đẩy thứ phi…cô ta kêu” A..a…k được con của tôi”…
Tiên hốt hoảng khi tay vẫn đang chìa ra nhưng không tóm được tay Aki …
Aki kêu đau thảm thiết “ đau quá…cứu con tôi…làm ơn”
Vua vội chạy tới bế Aki lên rồi nhìn Tiên khi cô vẫn đứng trên bậc khi chưa hết bàng hoàng…Ánh mắt Vua như quở trách Tiên…
Người dưới của Aki hét lên “ Sao Tiên Phi lại đẩy thứ phi chứ”
Tiên ấp úng “ Ta đâu có”
Tiểu Bối cũng lên tiếng “ Không có đâu Thứ Phi nắm trượt tay mà”…
Aki tóm áo Vua bấu chặt “ K phải lỗi của Tiên Phi đâu ạ,Tiên Phi k cố tình đâu ạ”
-Đừng nói nữa…lúc này em bé quan trọng nhất…
Vua huýt sáo con hổ trắng xuất hiện,ông ta bế Aki leo lên lưng nó rồi chạy về hướng Y phòng…
Tới Y Phòng bác sỹ báo tim thai ngừng đập…Aki khóc hét trong phòng…Vua ra ngoài nắm chặt tay…ông ta thấy Hoàng Hậu đi tới
-Điện Hạ thứ phi sao rồi,em nghe nói Tiên Phi đẩy có phải thật không ạ,em k nghĩ Tiên Phi làm vậy
-Chuyện ở đây giao cho em …
-Dạ vâng …
Vua nắm chặt tay bước đi,Hoàng Hậu cười nhẹ “ Đúng như dự đoán,chúng tự giết nhau,con nhỏ Tiên Phi đó không lẽ lại làm vậy “
-Thần nghe cung nữ chứng kiến khi đó thứ phi Aki còn chưa nắm tay Tiên Phi mà tự ngã ra sau
-Ồ cô ta hy sinh đứa bé sao…kì lạ…
Tiên Phi bị bắt quỳ giữa chính điện…Vua ngồi trên ngai vàng gằn giọng
-Ngươi biết mình đã vừa làm gì chưa Tiên Phi
-Thần thật sự không làm gì cả ,nếu có thì chỉ là trong suy nghĩ của Điện Hạ
Vua đập tay vào ngai vị
-Láo xược,ngươi dựa vào đâu mà có thể dám cao ngạo trước mặt ta …
Tổng quản và Hổ Phách lo lắng khi cả hai căng thẳng
-Thần dựa vào sự thật,sự thật là thần không có làm gì sai và có lỗi…
-Ngươi còn ngoan cố …ta đã quá nuông chiều ngươi rồi …người đâu đánh Tiên Phi 100 gậy cho ta …
Tổng quản quỳ xin “ Điện Hạ xin hãy nương tay ạ,Tiên Phi k phải người như vậy đâu ạ”
-Bà thừa biết tội cố mưu sát trong hoàng tộc tội gì đúng không…
Hổ Phách cũng cúi xin “ Điện Hạ Tiên Phi sẽ không làm vậy đâu ạ ,k có điều gì khiến Tiên Phi phải làm vậy cả ạ”
-Cô ta ghen tị với thứ phi,cô ta tức giận vì tối qua ta đã k đến nơi hẹn…vậy là nảy sinh tâm ác …đó chính là nguyên nhân…
Tiên nghe thấy rồi cười khẩy nhìn Vua “ Ngài nghĩ về tôi như vậy à,phải tôi đã làm vậy đấy tôi ghen tức đấy”
Vua càng cáu giận,ông ta bước xuống trước mặt Tiên
-Ngươi sẽ phải trả giá cho hành động của mình
-Ông định giết tôi à,làm đi ,tôi đang chờ đây
-Đồ hỗn láo…
Ông ta rút kiếm chĩa thẳng vào cổ Tiên…tổng quản la lớn “ Ôi điện hạ xin người khoan dung,Tiên Phi mau xin lỗi Điện Hạ đi ạ”
-Đâm đi,dù sao thì tôi k phải người sợ chết
Tiên bước gần mũi kiếm đâm xượt qua cổ cô khiến Vua phải lùi lại thì Tiên lại càng tiến tới gần…” Hoá ra trong mắt ông tôi lại là kẻ đi tranh đấu với các cô gái để giành điều gì,theo ông tôi giành điều gì từ họ,dành được tình yêu từ ông à”
Tiên tóm thanh kiếm dí sát…Vua đút thanh kiếm lại,Tiên vẫn giữ thanh kiếm khiến Vua huých tay ra sau để Tiên lùi lại nhưng lại huých vào bụng Tiên rất mạnh…
Tiên ngã quỵ sau cú huých…cô ngẩng lên miệng đầy máu …Vua như đứng hình ông ta khựng lại…Tiểu bối chạy vào hô…” Điện Hạ Tiên Phi đang có thai xin đừng “…
Dưới chiếc váy trắng Tiên Phi chảy máu xuống chân…Thái Hậu đi vào quát lớn “ Con làm gì vậy Daisuke”
Vua buông thõng cây kiếm đưa tay lại gần Tiên
-Ta …ta không cố ý…
-Giờ chúng ta hoà rồi ,cô ta mất đi đứa con và có lẽ tôi cũng vậy
Tiên cười trên môi vẫn dính máu nhưng nước mắt rơi vô định ngay trước măt vua…

Yêu thích: 2.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN