Cô nhóc kia, hình như anh đã yêu em mất rồi! - Chương 24
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
131


Cô nhóc kia, hình như anh đã yêu em mất rồi!


Chương 24


Alex đăm chiêu sờ cằm nhìn những tiêu đề đang hiển thị trên màn hình, phía dưới là loạt hình ảnh của hắn và cô trước sân trường, trong nhà hàng, còn có một tấm ảnh làm hắn cực kì quan tâm là hôm hắn ngủ lại nhà cô và bị Bella chụp được, nhìn cũng đẹp phết nhỉ, lưu lại cài hình nên cũng không tệ

Nghĩ là làm ngay lập tức trên màn hình máy tính hiển thị hình ảnh một nam một nữ tựa vào nhau ngủ trông rất tình cảm. Hắn hài lòng ngắm nghía một hồi rồi đưa tay lấy một sấp tài liệu cách đó không xa.

Phan Ngọc Bảo Tiên, con gái cưng của ông Phan Hoài Nhân, chủ tịch hội động quản trị tập đoàn thời trang A.H, học sinh ưu tú học viện quốc tế Royal Việt Nam, tính tình hòa đồng vui vẻ đôi lúc hay nhút nhát, là cán bộ lớp được mọi người yêu mến, không có kẻ thù nào, ở Việt Nam có hội bạn thân là tập thể lớp 12A1 , trong đó có bạn thanh mai trúc mã là Nguyễn Hải Đăng….

Đọc đến đây, mày hắn khẽ nhăn lại. Thanh mai trúc mã? Thân lắm sao? Bỗng nhiên một cỗ khó chịu cứ dâng lên trong lòng, hắn bực bội bỏ sấp hồ sơ xuống. Lấy điện thoại khẽ lướt rồi đưa lên tai như điện ai đó

” Điều tra cho tôi Nguyễn Hải Đăng… bạn cũ của Bảo Tiên…. còn có… điều tra mối quan hệ hai người và cả ảnh chụp”

Nói rồi cúp máy cái rụp. Hắn có thể cảm nhận được… chắc chắn tương lai tên này sẽ là mối cản đường lớn với hắn, nên phải điều tra đối thủ trước rồi mới từ từ ứng phó.

——————————————————–

Cứ thế ngày ngày trôi qua, học viện Avila đã quen với cảnh mỗi ngày đều có một chàng trai ở trước cổng trường chờ cô gái, họ cùng nhau đi học, cùng nhau đi ăn cơm. Và sinh viên ở đây cũng ngầm thừa nhận rằng bọn họ đang yêu nhau, nhưng chỉ có Bảo Tiên là còn đang mơ hồ với mối quan hệ này, vì chưa có một lời xác nhận nào từ hai bên, hắn cũng chưa tỏ tình với cô. Nhưng cô biết, hình như cô đã thích hắn, cô không hiểu từ bao giờ cô lại trở nên dễ dàng thích một người như vậy. Phải chăng, khi con tim đã rung động, thì mọi lí do cũng đều trở nên vô nghĩa.

Nhưng còn hắn thì sao? Là thật lòng hay chỉ muốn đùa giỡn với cô gái như cô? Nếu thật lòng tại sao không nói gì, hay lại để cô ảo tưởng trong mối quan hệ này.

Bảo Tiên ngồi trong phòng thẩn thờ nhìn ra cửa sổ phòng mình với bao ngổn ngang suy nghĩ ,trời cũng đã sang thu rồi, chẳng mấy chốc cô đã ở đây gần được 2 tháng, lại có chút nhớ nhà rồi.

——————————————————–

Trong văn phòng hội học sinh

Alex lười biếng ngồi trên sofa, trên tay cầm một cái Ipad lướt lướt như đang xem gì đó, càng xem mày rậm càng nhíu chặt, một lúc lâu sau thì bực mình ném IPad trên tay xuống. Bên này, Alan và Karry thấy vậy thì nhìn nhau khó hiểu. Tên này hôm nay bị sao vậy? Suốt buổi sáng cứ cầm cái Ipad rồi mặt mày cau có. Ăn trúng thứ gì sao?

Alan tia mắt nhìn về phía cái máy đang nằm chễm chệ trên sofa, màn hình còn sáng thì cầm lên.

” Nguyễn Hải Đăng, hiện đang học tại đại học y dược Hà Nội, Việt Nam, con trai cưng của tập đoàn tài chính J.K, còn nắm trong tay chuỗi bệnh viện tại Việt Nam, là…… thanh mai trúc mã của Phan Ngọc Bảo Tiên….. woww… bên dưới còn có ảnh chụp nữa này…. anh ta cũng đẹp trai lắm đấy, hai người còn thân mật vậy mà… đẹp đôi… đẹp đôi…” Alan cứ vô tư bình luận mà không để ý sắc mặt của người kia đã đen như đít nồi

Karry như thấy không khí càng lúc càng lạnh thì bèn thúc vai cảnh tỉnh người bạn đang thao thao bất tuyệt của mình. Núi lửa sắp phun rồi.

Alan như nhận được tín hiệu từ bên cạnh, theo bản năng ngước đầu lên, đập vào mắt hắn là bộ mặt không thể thối hơn của Alex, như nhận ra gì đó, hắn lập tức cười giả lã chửa cháy:

” À….. nhưng sao đẹp bằng cậu được…..haha…..” Hắn đây cũng nói thật nha. Tên Hải Đăng gì đó đẹp thì đẹp thật, nhưng so với Alex còn kém xa a.

” Hừ.. xem như cậu thức thời”

Alan như nghĩ ra gì đó rồi đột nhiên cười nham hiểm nói:

” À mà…. đã sắp 2 tháng rồi đấy? sao còn chưa biến cô ấy thành người yêu của cậu vậy?” Sao hai người này chậm chạp thế nhỉ, dùng đầu gối hắn cũng biết được 2 người có tình cảm với nhau rồi, chẳng phải nói ra là happy ending sao?

” Chẳng phải tớ với cô ấy đang yêu nhau sao? Rõ thế rồi cơ mà…. tức là cậu đã thua rồi đó, hiểu chưa?” Alex vẻ mặt tỉnh bơ nhìn về phía tên ngốc kia.

” Cậu đùa sao? tỏ tình còn chưa tỏ tình, còn không biết cô ấy có đồng ý không, sao cậu biết cậu thắng? Tớ không công nhận..”

” Lúc đầu chúng ta cá cược, chẳng phải là cậu nói sau 2 tháng tớ tán đổ cô ấy là được sao, tớ còn hoàn thành sớm hơn dự định , cậu chấp nhận chịu phạt đi” Hắn vẫn bộ mặt tỉnh bơ.

” Tỏ tình, cậu phải tỏ tình mới biết cô ấy có thật sự đổ hay không chứ, mà… chẳng phải cậu thích cô ấy thật sao? vậy thì nói ra, cho con gái người ta một danh phận đi chứ” Alan vò đầu giảng giải, sao cái gì cũng giỏi, mà tình cảm lại ngu thế không biết.

Cứ thế bên trong căn phòng diễn ra một cuộc đàm thoại tình yêu nhưng không ai để ý tất cả đều được quay vào một cái điện thoại, sắp tới sẽ gây nên bao sóng gió cho cặp đôi của chúng ta.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN