Cô nhóc kia, hình như anh đã yêu em mất rồi! - Chương 25: Đánh dấu chủ quyền
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
128


Cô nhóc kia, hình như anh đã yêu em mất rồi!


Chương 25: Đánh dấu chủ quyền


Hôm nay sau khi tan học Bảo Tiên phải ở lại làm bài tập nhóm cùng với mọi người. Vì cũng là giữa kì rồi nên kiểm tra, bài tập cứ dồn lại nên dạo gần đây cô phải thường xuyên ở lại trường để làm. Cùng nhóm với cô không ai khác ngoài 2 người bạn của mình là Sun và Julia, nhưng Julia lại đi đâu đó rồi, chỉ còn lại cô và Sun:

” Này, chuyện tình yêu với hoàng tử của cậu thế nào rồi?”

Cô đang ngồi hoàn thành nốt bản thiết kế của mình thì bên cạnh lại có người không chịu ngồi yên mà tò mò hóng hớt. Sun huýt nhẹ vào vai cô dò hỏi với vẻ mặt không thể nào lưu manh hơn.

” Hoàng tử nào?” Cô giả vờ

”Cậu đừng có mà giả nai nhá, ai cũng biết hết rồi, giả vờ làm gì nữa” Sun lại vẻ mặt lưu manh nói.

Nghe vậy, Bảo Tiên chỉ biết cười trừ, vì thật chất cô cũng không rõ mối quan hệ này là như thế nào, anh ta còn chưa có qua là thích mình, yêu đương gì chứ.

” Không có yêu đương gì hết, chỉ là bạn thôi” Bảo Tiên vẻ mặt cười cười nhìn qua người bạn mình đáp.

Nhưng dường như không ai có thể tin được câu nói vô nghĩa này

” Cậu đừng có xạo với tớ…. này….”

Sun vẫn còn đang có ý định bức cung Bảo Tiên thì đột nhiên tiếng chuông điện thoại của cô vang lên. Cô vội tìm điện thoại trong túi, không quên nhìn Bảo Tiên một cái đe dọa:

” Tớ ra ngoài nghe điện thoại, nhưng lát nữa.. cậu phải thành thật khai báo với tớ đấy”

Nói rồi cô nàng cầm điện thoại ra ngoài để lại một mình Bảo Tiên ngồi trong thư viện rộng lớn. Cô rầu rĩ nhìn ra cửa sổ, đầu óc cứ suy nghĩ về chuyện lúc nãy. Alex Smith…. người thừa kế của tập đoàn SM, đứng sau là sự hậu thuẫn của cả một gia tộc hùng mạnh, người trong mộng của biết bao cô gái, làm sao có thể đi thích một cô gái Việt Nam quê mùa, không có gì nổi bật như mình đây. Nhưng trong suốt khoảng thời gian này, cô lại bất tri bất giác thích hắn, người cô không nên nghĩ tới. Không ngờ, tình yêu đầu đời của mình lại đi đơn phương một người ngoại quốc, haizz… Càng nghĩ càng rầu rĩ, Bảo Tiên đứng lên cầm theo tách cafe bên cạnh đi đến bên cửa sổ trước mặt ngồi xuống.

Phía bên kia, có một chàng trai tóc đen lại vô thức ngước nhìn người con gái đứng bên cửa sổ đó, nhâm nhi tách cà phê trên tay, mắt lại vô hồn nhìn ra bên ngoài, hắn bất tri bất giác lại đưa lên cái máy ảnh cầm sẵn trên tay lưu lại khoảnh khắc này. Vì trong thư viện quá yên tĩnh, nên tiếng ”TÁCH” của máy ảnh đã lọt vào tai của Bảo Tiên

Khi cô quay đầu qua, liền thấy một chàng trai người Châu Á nhìn rất tuấn tú đang cầm máy chụp mình, cô vì bất ngờ và nhất thời không biết phải làm sao, chỉ mở to mắt tò mò nhìn anh ta

Chàng trai lúc này mới nhận ra mình thất thố thì bèn luống cuống bỏ máy xuống, rồi đi tới chỗ cô, cười xin lỗi

” Thật ngại quá, tôi chỉ muốn chụp lại khoảnh khắc đấy, nếu phiền cô, tôi lập tức xóa ngay” Rồi bối rối gãi đầu. Cô ấy dễ thương quá.

Bảo Tiên nghe vậy cũng chỉ nhìn anh ta rồi lịch sự cười

” À.. không sao đâu, cũng chỉ là một bức ảnh thôi mà” Cô cũng không keo kiệt vậy nha..

Chàng trai nghe vậy thì bèn hướng cô nói

” Vậy cảm ơn cô, mong cô không trách tôi về việc tự ý chụp hình lúc nãy… ưm… tôi tên là Jack, tôi là người Trung Quốc, rất vui được làm quen” Nói rồi khuyến mãi thêm cho cô một cụ cười thật tươi để lộ ra cái răng khểnh cùng má lúm đồng tiền 2 bên má.

Anh ta cười lên thật đẹp nha. Nhất thời nụ cười như gió xuân kia là cô bất chợt ngây người. Sau khi giới thiệu mình xong, Jack bỗng thấy cô gái trước mặt ngây ra nhìn mình thì cứ tưởng trên mặt anh dính gì liền đưa tay lên mặt nói:

” Mặt tôi dính gì sao?”

Lúc này Bảo Tiên mới chợt giật mình, cô xấu hổ sờ mũi nói:

” Ơ… tôi xin lỗi.. tôi tên Ely.. tôi là người Việt Nam.. rất vui được làm quen với anh” Thật là… Có trời mới biết cô rất thích con trai có răng khểnh nha.. à… không phải, là thích nhìn mới đúng.. nên khi nhìn thấy anh ta, cô lại thất thố như vậy… Nhưng dù sao…. cũng không bằng người kia đâu.

Jack như đang định nói gì thêm thì đột nhiên ở cửa phát ra một giọng nói lạnh lùng:

” Tien Tien..”

Bảo Tiên theo bản năng quay ra nhìn thì thấy Alex đang thong dong đút tay vào túi quần, cả người dựa vào cửa, ánh mắt lạnh như băng đưa mắt nhìn cô.

Đúng là, hắn chỉ mới vắng mặt một chút thôi đã có kẻ đến lăm le rồi. Chẳng là khi hắn đang ngồi tán dóc với hai tên bạn thân thì đột nhiên điện thoại hắn báo tới một tin nhắn của tên đàn em: ” Anh hai, có kẻ đến làm quen với chị dâu, anh mau đến liền đi” Thế là hắn không còn suy nghĩ nhiều lập tức chạy ngay đến đây diệt trừ hậu họa. Qủa nhiên, lại có kẻ to gan dám đến gần cô. Nghĩ rồi hắn đi đến bên cạnh cô, cố ý đưa tay khoát vào thân hình bé nhỏ bên cạnh. Mặt không cảm xúc nhìn tên trước mặt, hừ, coi như cũng có chút tướng mạo

” Cậu có chuyện gì với bạn gái tôi sao?” Giong nói không không nhanh không chậm vang lên.

Nhưng một câu nói tự nhiên, vô tình lại làm những người ở đây đứng hình kể cả Bảo Tiên, cô đang mắt chữ A mồm chữ O nhìn hắn, hắn ta có biết mình đang nói gì không? bạn gái sao?

Lúc này Julia và Sun cũng đã quay lại, vừa kịp nghe được lời nói đánh dấu chủ quyền của Alex khi nãy. Còn Jack, anh đã thu lại dáng vẻ như gió xuân khi nãy mà nhíu mày nhìn Alex, anh ta là bạn trai của cô gái dễ thương này?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN