Cổ Thành
Chương 11 Hồi Chuông Tường Minh (1):
Arko ngồi trên ban công, chàng tựa người vào khung cửa sổ và gảy đàn hạc. Đấy là thói quen, mỗi khi chàng cần phải tập trung suy nghĩ về những điều mà chàng cho rằng quan trọng. Chàng không phải một nhạc công xuất sắc, tuy nhiên, mỗi giai điệu dệt ra theo cử động nhẹ nhàng của ngón tay chàng đều có hồn riêng. Âm nhạc cũng giống như tranh vẽ hay những áng thơ văn, nó như tấm gương sáng soi rọi trọn vẹn tâm hồn cùng suy tư nơi người khởi tạo. Nếu điệu nhạc đàn hạc mang âm hưởng nhanh gọn, dứt khoát, thì người chơi đương trong niềm vui sướng, thích thú. Còn như rời rạc thành những tiếng tính tang ảm đạm như bây giờ, tức là tâm trí chàng đang có điều phiền muộn. Cả Ruza và nhũ mẫu Mariam đều không dám bước vào phòng, họ đứng bên ngoài cửa, lén trao đổi với nhau bằng ánh mắt đầy vẻ lúng túng. Vẻ nghiêm túc hiện giờ của Arko làm cả hai cảm thấy khó xử.
“Kể từ lúc sứ giả truyền thư phúc đáp của nhiếp chính vương Derizi Flava đến hành quán, anh ấy đã không rời khỏi phòng.” Ruza khẽ thì thầm, nàng vừa nói vừa nhìn về phía Ursula.
Có lẽ anh đang nghĩ cách giải quyết vấn đề liên quan đến nàng vũ nữ kia, Ruza đoán trong đầu. Mấy ngày nay nàng đã nghe người hầu bàn tán rất nhiều về quan hệ giữa anh Arko với nàng ta. Theo đó, thì dường như đêm nào Ursula cũng được gọi đến phòng của anh trai nàng và cho đến tận buổi sáng ngày hôm sau, không ai khác được bước vào đó. Dù anh Arko không truyền xuống một mệnh lệnh nào, nhưng từ các nữ tỳ cho đến gã chăn ngựa đều thay đổi thái độ với Ursula, vài người trong số họ còn gọi nàng ta là phu nhân. Việc anh nàng có thêm một nàng hầu cũng không gây ra quá nhiều xáo trộn, dù cho nàng không thích thú với việc cô ta vẫn nhớ nhung đến ai khác, kể cả khi đó là kẻ đã chết như hoàng tử Timur. Khi đã chọn gắn kết với một người đàn ông, những người phụ nữ Aum luôn tôn trọng cũng như tôn thờ chồng của mình, nàng đã luôn được dạy dỗ về điều này. Chuẩn mực đạo đức được truyền lưu từ thời Khalifa Đại đế cho đến giờ ở Aum luôn cho phép nữ giới hưởng nhiều đặc quyền lẫn sự tự do nhất định trong khía cạnh hôn nhân, tuy nhiên, nó cũng đặt ra những nghĩa vụ khắt khe đối với lòng thủy trung của họ. Ruza không thể hiểu được vì sao anh trai nàng lại lựa chọn Ursula làm nàng hầu, bất chấp rằng nàng ta có tình cảm sâu nặng với gã đàn ông khác. Đó có thể là say đắm nhất thời trước nhan sắc lẫn tài hoa của nàng vũ nữ, nhưng tại sao anh Arko phải trầm tư thế này chỉ vì buộc phải trao nàng ta cho Nguyên Lão Viện xét xử. Không, rõ ràng anh trai nàng đối với Ursula còn hơn cả sự đắm say nhất thời.
Nhũ mẫu Mariam tựa hồ cũng có cùng suy nghĩ, bởi nàng nghe thấy bà tán thưởng quyết định mà công chúa Aisha đã đưa ra. Nàng công chúa ấy muốn Ursula bị xét xử trước tòa án của Nguyên Lão Viện, vì hành động mưu sát thành viên hoàng tộc và gây nguy hại đến sứ giả nước lân bang. Một quyết định mà chẳng ai ngờ đến cũng như quá sức tàn nhẫn, nếu nàng ta thực sự xem Ursula là bạn. Luật pháp của Vespero luôn đề cao các phán quyết từ Nguyên Lão Viện, thậm chí trong một vài trường hợp chúng còn có sức nặng hơn cả mệnh lệnh quân vương, chính biến Themira là ví dụ điển hình. Nữ hoàng Eriki đã bị Nguyên Lão Viện phế truất và chết trong Huyết Trường với tư cách một kẻ dị giáo mà không gặp bất kỳ sự chống đối nào từ giới quý tộc hay dân chúng. Ruza đã đọc về bộ luật Mười Ba Điều được Nguyên Lão Viện Vespero sử dụng suốt từ khi được thành lập, đó là một bộ luật nền tảng để bảo vệ quyền lợi của giới quý tộc nên hình phạt dành cho những kẻ mưu đồ phản loạn đề ra trong đó đều khó tả được về độ man rợ, tàn khốc. Hơn ai hết, công chúa Aisha hẳn phải biết rõ Ursula sẽ khó mà thoát được hình phạt treo cổ, phơi xác với những tội danh nàng ta đang bị cáo buộc, nhưng nàng vẫn đưa ra lựa chọn của mình.
“Anh trai của em,” Ruza cắn môi, nàng bước vào phòng và nhẹ nhàng. “Điều gì khiến anh phải suy tư như vậy? Mẹ Mariam và em đều rất lo âu khi cả sáng nay không thấy anh ra ngoài gặp mọi người. Có phải là vì Ursula không, thưa anh?”
Những ngón tay của Arko vẫn không ngừng lướt qua sợi dây đàn, chàng im lặng đôi chút mới lên tiếng trả lời em gái.
“Em đoán đúng rồi, Ruza yêu quý.” Chàng nói. “Là chuyện về nàng ấy. Thư phúc đáp từ hoàng cung Esta đòi ta phải giao nộp nàng cho Nguyên Lão Viện vào sáng ngày mai, hẳn em cũng đã rõ điều này.”
“Người hầu đã thuật lại cho em, nhưng anh thực sự trầm tư như vậy chỉ vì thế thôi sao?”
“Em gái của anh, em đang nghĩ đến sự thương tiếc hay tình yêu?” Arko mỉm cười, chàng ra hiệu cho em gái ngồi xuống tấm thảm trải trên sàn, và giờ thì tầm mắt của cả hai đều ở ngang nhau.
“Không, anh sẽ trả lời em rằng chẳng có gì trong hai điều đó tạo ra những âm thanh đàn hạc này cả. Anh chỉ đang cảm thấy hiếu kỳ.”
Cặp lông mày của Ruza nhíu lại khó hiểu khi nàng nghe anh trai nói dứt lời. Đấy quả là điều lạ lùng với nàng, bởi anh đã tỏ ra rất yêu thích Ursula trong những ngày qua và nếu phải rời xa điều yêu thích của mình thì có ai hờ hững đến vậy.
“Câu trả lời của anh thật không thuyết phục một chút nào.” Nàng hơi bĩu môi. “Anh sẵn lòng giao nộp nàng hầu mình yêu thích sao?”
“Khi quyền lực mà anh có bị giới hạn bởi đường biên giới, Ruza thân mến.” Arko nhún vai, chàng vẫn điềm nhiên gảy đàn.
“Vậy anh thấy hiếu kỳ vì chuyện gì?”
“Anh cảm nhận thấy điều gì đó đang diễn ra, ở đây, ngay vương đô Macedonica này. Thứ gì đó giống như những dòng dung nham sôi sục âm ỉ dưới lớp tro tàn lạnh ngắt của núi lửa, và chỉ đợi một cơn địa chấn nhỏ để tuôn trào rồi nuốt chửng mọi thứ.”
Arko thành thực với cô em gái của mình, dẫu chàng cho rằng em còn quá nhỏ để hiểu hết điều chàng nói đến. Giá mà có Hela ở đây thì tốt, chàng thầm nghĩ, bởi nàng có lẽ sẽ đưa ra một vài phỏng đoán thú vị. Cục diện của Vespero rối rắm hơn những gì chàng dự liệu, Nguyên Lão Viện với nhiếp chính vương Derizi Flava đã nảy sinh mâu thuẫn sau đạo luật thuế mới, đồng nghĩa với việc giới quý tộc cùng binh lính cũng sẽ buộc phải phân chia nhau lựa chọn giữa đại điện Leono – với sự hậu thuẫn từ Rusland hay Tòa án Nguyên Lão – trụ cột chính nắm quyền lập pháp của Vespero. Khi một quốc gia rơi vào tình trạng như vậy, thì một cuộc nội chiến sẽ sớm nổ ra. Có điều, vấn đề làm chàng băn khoăn là bao giờ nó sẽ nổ ra và liệu sự kiện yến tiệc lần này ảnh hưởng đến quá trình đó như thế nào. Aum vẫn luôn muốn liên minh với Vespero để đổi lại lợi ích về giao thương lẫn quân sự. Kênh đào Erino trên dải đất Malvasta chiếm giữ vai trò cực kỳ quan trọng đối với cả hai mục tiêu đó của người Aum, chàng không quan tâm đến việc ai sẽ ngồi lên ngai vàng Vespero, nhưng chàng cần biết mình nên đặt cược vào bên nào nếu muốn đạt được mục đích.
“Anh sẽ để Ursula đi sao?” Ruza đưa câu chuyện quay trở lại chủ đề nàng muốn nói đến.
“Dù không muốn nhưng anh không có lựa chọn khác.” Chàng thở dài.
Đây là sự thật chàng không thể chối cãi. Dù quyền lực chàng nắm trong tay có mạnh mẽ đến đâu đi chăng nữa, thì trên đất Vespero cũng thành vô nghĩa. Arko thừa nhận chàng cảm thấy tiếc nuối khi phải giao nộp Ursula, nàng có một vẻ đẹp làm nao lòng người và sự tinh tế nhất định để cuốn hút bất cứ ai. Vài ngày ngắn ngủi ở bên nàng để thăm dò hoàng cung Vespero, chàng đã có những phút giây rất thoải mái. Tuy nhiên, như tính toán từ trước, nàng khó mà thoát được sự trừng phạt từ Vespero, kể cả khi chàng thuyết phục được nàng bỏ qua ý định tự nộp mình cho nhiếp chính vương Derizi Flava để tránh gây nguy hại đến công chúa Aisha.
“Nhưng… chẳng phải Ursula nói rằng cô ấy và công chúa Aisha là bạn hay sao? Họ luôn đối xử tốt với nhau, lẽ nào công chúa Aisha lại đưa ra quyết định khó hiểu như vậy?”
“Ruza yêu quý,” Arko nhìn em gái, chàng mỉm cười đưa tay xoa đầu em. “Trong tình thế hiện này của công chúa Aisha thì nàng chỉ có thể làm vậy. Em hãy nhớ lại xem, đã có người tố cáo Ursula tới Mauna trước yến tiệc đúng không?”
Arko không tin kẻ tố cáo đó thực sự tồn tại. Việc một vũ nữ tới điện thờ chẳng có gì đáng để tâm, trừ phi buộc phải làm thế để phục vụ cho một mục đích nhất định vào một thời điểm thích hợp. Hoặc giả như chỉ là lời bịa đặt của nhiếp chính vương Derizi Flava, ông ta muốn chuẩn bị đường lui sau chót nếu Ursula tẩu thoát trót lọt khỏi Macedonica. Công chúa Aisha không có nhiều sự lựa chọn khi nàng mang một nửa dòng máu Hamilton trong huyết quản, người dân Vespero tôn thờ hoàng đế Patro – người khai quốc vĩ đại nhưng đồng thời họ cũng thù ghét nữ hoàng Eriki – hậu duệ đã bị buộc tội mưu sát cha ruột để cướp ngôi. Chàng cho rằng nàng công chúa nữ tu ấy đã làm đúng, để đảm bảo sự sinh tồn của bản thân. Nàng tựa như bước trên một lớp băng mỏng vào mùa đông, chỉ sơ sảy nhỏ cũng có thể khiến người ta kết tội nàng là kẻ chủ mưu. Hơn ai hết, chàng hiểu rõ mỗi mầm sống nơi hoàng cung đều được tưới bằng rất nhiều máu tươi và đóa hoa nảy nở từ mầm sống đó sẽ luôn cất giấu những chiếc gai sắc nhọn để tự bảo vệ mình…
“Chúng ta sẽ khởi hành đến Algo vào ngày hai ngày nữa, anh đã chẳng còn niềm vui thích gì với vương thành này rồi.” Chàng lại bắt đầu gảy đàn. Và những lời chàng nói đều là mệnh lệnh không thể chối từ.
*
* *
Anh hầu Vixen đã được sai đi nghe ngóng vài điều về công chúa Aisha. Lẽ tất nhiên, anh ta hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình khi quay trở về vào buổi tối và dâng lên cho đức ngài Arko Venta những thông tin quý giá. Tỷ dụ như con dao găm hung khí của vụ ám sát trong yến tiệc có bôi chất kịch độc hay việc chỉ vừa sáng này nhiếp chính vương Derizi Flava đã cho người truyền tin đến lãnh địa Farland của đại gia tộc Oriento, nhưng tất thảy đều không ly kỳ bằng chuyện một thương nhân người Rusland tố cáo người nhà Sudo quỵt tiền mua nô lệ cách đây hơn mười năm.
Arko lắng nghe một cách chăm chú, trong đầu chàng manh nha những suy đoán nhất định. Thế rồi chàng ban thưởng cho Vixen trước khi phẩy tay ra hiệu lui ra. Vừa lúc đó, người nữ tỳ bẩm báo rằng Ursula đã đến theo mệnh lệnh của chàng. Nàng vũ nữ ăn mặc lộng lẫy hơn ngày thường, nàng khoác chiếc áo choàng dệt bằng vải sa mỏng có họa tiết lông chim khổng tước thêu bằng chỉ bạc, mỗi con mắt trên chiếc lông đều được gắn đá quý lấp lánh. Ursula cúi chào theo lễ nghi, nàng ngồi trên trường kỷ đặt phía cuối giường ngủ của chàng, đấy vốn là chỗ ngồi quen thuộc với nàng mỗi đêm.
“Đêm nay nàng không cần đến đây.”
“Nhưng giờ tôi đã đến rồi.” Nàng mỉm cười. “Đức ngài không muốn gặp tôi lần cuối sao?”
“Tất nhiên là ta muốn gặp nàng.” Chàng trả lời nhưng vẫn không rời khỏi chỗ ngồi sau chiếc bàn làm việc kê gần cửa sổ. “Có điều ta cảm thấy không thoải mái vì điều ta sẽ làm với nàng vào ngày mai.”
Ursula lộ vẻ ngỡ ngàng giây lát, trong ánh đèn vàng vọt tỏa ra từ những chiếc đèn treo cố định trên tường, nàng nhìn thấy vẻ trầm tư nơi chàng quý tộc trẻ tuổi và điều đó làm nàng ngạc nhiên. Quãng thời gian ngắn ngủi nàng ở tại hành quán này, chàng hay những người Aum khác đều đối xử với nàng như với một vị khách quý mà không để tâm đến tội lỗi nàng từng phạm phải. Ngay cả nhũ mẫu Mariam, mặc dù đôi lúc vẫn biểu lộ điều phật lòng ra mặt hay trong lời nói, nhưng bà cũng không có bất kỳ hành động thô lỗ nào.
Nàng chưa bao giờ được hưởng một sự đối đãi tốt đẹp và được tôn trọng đến vậy, vì ở Vespero điều đó không dành cho tầng lớp như nàng. Tài hoa cùng nhan sắc chỉ đủ cho Ursula sống mà không phải lo đến ăn mặc, nhưng lại chẳng thể làm người ta coi trọng nàng. Đàn ông thích thú khi nhìn nàng nhảy múa mua vui, còn đàn bà ném cho nàng những cái nhìn khinh bỉ. Khi nội dung lá thư phúc đáp của nhiếp chính vương Derizi Flava được truyền đến tai nàng, người hầu gái cũng nói thêm rằng nó đã khiến cho đức ngài Arko Venta suy nghĩ rất nhiều. Tiếng đàn hạc êm dịu vang vọng cả hành quán sáng nay đều là vì tâm trạng của đức ngài có điều không vui.
“Thưa đức ngài, đức ngài quả thực rất khó hiểu. Ngài cứu sống tôi nhưng lại muốn trừng phạt tôi, ngài khao khát tôi nhưng lại chỉ yêu cầu tôi mỗi đêm đến đây chỉ để ca hát và hỏi chuyện vặt vãnh trong hoàng cung Vespero. Liệu tôi nên cảm kích hay khinh bỉ những hành động cao thượng đó, coi chúng đại biểu cho sự giả tạo của quý tộc như ngài?”
Một khoảnh khắc sự tĩnh lặng bao trùm cả căn phòng, đến độ tiếng bước chân lính tuần đêm cũng âm vang như nhịp tiến của đội quân hùng mạnh trên chiến trường. Chàng và nàng vũ nữ nhìn nhau, tựa hồ họ thăm dò lẫn lục lọi tâm trí kẻ đối diện, dè dặt từng chút một nhưng cũng chẳng mất đi vẻ thách thức. Rồi Arko tiếp tục công việc viết lách còn dang dở của mình, tiếng ngòi bút bằng thép sột soạt trên mặt giấy dần xâm lấn, thế chỗ cái tịch mịch ngột ngạt trong phòng.
“Cuộc đời của nàng quả là bi kịch,” Chàng đưa bút viết tháu, không buồn ngẩng đầu lên. “Khi nàng hỏi ta câu hỏi này.”
Arko được theo học hiền triết Brahami từ khi lên bảy, chàng đã được dạy dỗ cẩn thẩn không chỉ về thi ca, nhạc, họa cùng nghệ thuật chiến đấu mà còn cả về đức hạnh mà một con người cần phải có. Vì lòng sùng đạo, hoàng tộc Venta luôn coi trọng các chuẩn mực đạo đức của mình, và chàng cũng không ngoại lệ. Đấy là lý do duy nhất khiến chàng đối xử với Ursula theo cách lạ lùng như vậy. Tôn trọng phụ nữ cũng như luật lệ, đối với chàng giống lẽ hiển nhiên cần có ở một vương triều thịnh trị, vậy mà giờ đây nó lại bị hoài nghi về sự tồn tại.
“Hẳn nàng biết trong chiến tranh số phận những người phụ nữ sẽ ra sao.”
“Trở thành chiến lợi phẩm, bị bán làm nô lệ, bị cưỡng bức và chết trong tủi nhục.” Ursula trả lời, ngôi làng du mục của nàng cũng từng trải qua điều khủng khiếp đó. “Nhưng vì sao ngài muốn nói đến chuyện này.”
Chàng gật gù đôi chút nhưng mắt vẫn chăm chú vào mặt giấy đang dần phủ kín chữ trên bàn và bắt đầu kể về trận chiến đầu tiên của mình. Vào năm Arko mười ba tuổi, cũng là thời điểm cuộc chiến với một vị tiểu vương vùng thượng nguồn sông Nilo diễn ra ác liệt nhất, chàng được cha mình đưa ra trận. Vị tiểu vương nọ là đối thủ rất mạnh, ông ta đã đánh chiếm được một vài ngôi làng ở biên giới phía tây nam Aum. Mỗi nơi đội quân của tiểu vương đi qua đều để lại thảm cảnh, đàn ông, người già và trẻ nhỏ bị tàn sát thẳng tay, còn phụ nữ trở thành trò vui xác thịt cho binh lính trước khi chịu chung số phận với chồng con mình. Cha của chàng, một trong những chiến binh vĩ đại nhất Aum, đã chỉ cho con trai mình thấy cảnh tượng tàn nhẫn đó trước lúc dạy nó cách cầm gươm chiến đấu.
“Vì ta đã đổ máu để ngăn điều đó không xảy ra,” Khi nói điều này, Arko đột ngột nhìn thẳng vào đôi mắt của Ursula đầy nghiêm nghị. “Và nếu nàng vẫn chưa hiểu thì ta đã ra trận từ khi chỉ mới mười ba tuổi, ta chiến đấu để những người phụ nữ không phải chịu bất kỳ sự xúc phạm nào cả về thể xác lẫn tinh thần.”
“Tôi…”
“Hãy nhớ rằng không gì làm lay chuyển được một đức tin được trả giá bằng máu.”
“Tôi tin đức ngài.” Nàng vũ nữ dịu giọng, kỳ thực cách cư xử lẫn lời nói hàng ngày của chàng đã thuyết phục nàng, chút ít hoài nghi còn sót lại giờ đây cũng được xóa sạch khỏi tâm trí nàng. “Chỉ là… tôi không nghĩ đức ngài sẽ để tâm đến tôi nhiều đến vậy và tôi biết ơn vì điều đó.”
“Kể cả khi ta không làm gì được để giúp nàng?”
“Ở Vespero này, chỉ cần vũ nữ như tôi được đối xử như người bình thường, đó cũng là ân điển quá lớn lao rồi. Tôi bị bán cho một gia tộc lớn từ năm tám tuổi, kể từ đó cuộc đời tôi đã không còn thuộc về tôi. Hoàng tử Timur giống như giấc mơ đẹp đẽ nhất mà tôi có, nhưng rồi giấc mơ ấy cũng tan biến.”
Arko không nghe thấy tiếng thổn thức trong lời kể của Ursula, chàng cũng chẳng nhìn ra giọt nước mắt nào nơi bờ mi nàng, nhưng nỗi đau nàng trải qua theo từng câu chữ rời rạc lại cứ vậy mà chạm vào trái tim chàng. Một lần nữa, lời tiên tri từ thần điện Mauna hiện lên trong tâm trí chàng, liệu chăng Ursula là người chàng đang tìm kiếm? Thánh thần có phải muốn chàng giúp các ngài bù đắp cho người con gái bất hạnh này? Nếu vậy, cớ sao chàng lại chẳng thế làm gì được nhiều hơn vì nàng? Sự sắp xếp này thật lạ lùng biết bao. Arko rời khỏi bàn làm việc, chậm rãi tiến đến gần nàng vũ nữ, chàng đứng trước mặt và chìa tay về phía nàng. Đây có lẽ là một quyết định gây ra nhiều tranh cãi, tuy nhiên nó sẽ cứu được nàng.
“Trở thành vợ của ta, và sẽ không ai có thể làm hại nàng.”
“Thưa đức ngài…”
“Nàng muốn hi sinh cho công chúa Aisha, ta biết vậy, nhưng ta không muốn nàng trở thành một con cờ trong ván cờ của nàng ta.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!