Cổ Tích Của Người Điên [ Thời Thần ] - Chương 6: The Seven Black (Phần 3)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
417


Cổ Tích Của Người Điên [ Thời Thần ]


Chương 6: The Seven Black (Phần 3)


“Các vị xem, căn phòng hình chữ H này có thể ra vào từ cả hai đầu. Lần trước tôi cùng Hàn Tấn đến phòng sách, thấy phía Đông là cửa phòng, phía Tây là một cửa sổ lớn. Bậu cửa thấp, người bình thường thừa sức bước qua. Chính giữa phòng bày hai giá sách quay mặt vào nhau, chia gian phòng làm hai phần, lối đi giữa hai giá sách chẳng khác nào một hành lang dài hẹp. Thi thể Tề Lợi ở ngay cửa vào, cũng chính là mé Đông của phòng, qua đó có thể thấy hung thủ vào phòng theo đường cửa chính, siết cổ Tề Lợi rồi bỏ đi. Lúc trước tôi đã nói, mỗi việc hung thủ làm tại hiện trường đều có nguyên nhân của nó, bao gồm cả lấy hết sách trên giá xuống. Xem ra hắn không muốn tìm sách mà chỉ muốn bỏ sách xuống để có một mặt giá trống không. Vì sao chỉ để trống một giá? Tôi sực nhớ ra, khi đi giữa hai giá sách phải hơi nghiêng người mới qua được, có lẽ nào hung thủ nghiêng người cũng không đủ lách qua? Phải chăng vóc dáng hung thủ mập mạp, lại vì một nguyên nhân nào đó mà không thể ra ngoài theo lối cũ như chẳng hạn có người đang gõ cửa, khiến hung thủ cuống lên nhưng không thể không bỏ trốn? Bấy giờ hắn chợt nảy ra một ý, định nhảy qua cửa sổ mà chạy. Song phải lách mình băng qua ‘hành lang’ vừa dài vừa hẹp này, đối với kẻ phì nộn như hắn, quả là vô vọng.”

“Giữa lúc nguy cấp, hung thủ bèn nghĩ ra cách gỡ hết sách trên giá xuống, sau đó dịch cái giá sang, chạy qua rồi lại kê nó về chỗ cũ, chẳng mất bao nhiêu sức lực. Có lẽ hắn không xếp sách lại vì thời gian cấp bách, không có chỗ cho những hành động thừa thãi; cũng có thể do hắn không biết vị trí chính xác từng quyển, e rằng xếp nhầm lại tự dẫn lửa đốt mình, tóm lại nhất định hung thủ có lý do riêng. Sau đó, hắn nhảy qua cửa sổ chạy trốn. Bấy giờ chắc trời vẫn đang đổ tuyết, dấu chân sẽ nhanh chóng bị tuyết vùi lấp, không lo lộ thân phận. Dựa theo những suy đoán trên đây, tôi cho rằng hung thủ giết Tề Lợi nhất định là một người béo. Trong lúc thuật chuyện, cảnh sát Triệu từng nói Hà Nguyên nặng đến hơn trăm cân, là kẻ béo nhất ở đó, hơn nữa trong truyện, Cổ Vĩnh Huy cũng miêu tả Nhím Hans là ‘tròn vo’. Ngoại trừ đạo diễn Hà Nguyên, tôi thực không tưởng tượng nổi kẻ nào cần phải dịch chuyển giá sách để chạy trốn nữa.”

Nếu suy luận của Trần Tước chính xác, vậy là Hà Nguyên giết Tề Lợi, rồi Lạc Tiểu Linh lại giết Hà Nguyên? Vụ giết người hàng loạt này thật ra là một vòng tuần hoàn ư? Trong phòng khách giờ đây chẳng còn tiếng xì xào hay chê cười chế nhạo nữa, tất cả đều dỏng tai lên, chỉ sợ bỏ sót dù chỉ nửa chữ của Trần Tước.

“Tiếp theo là vụ Lưu Quốc Quyền.” Trần Tước vừa lên tiếng, mọi người lại đổ dồn sự chú ý vào cậu ta, “Nền nhà đầy bình nước hoa vỡ, điểm này có phần tương tự với vụ Tề Lợi nhưng so với các vụ vừa rồi, lại là đơn giản nhất. Theo lời đội trưởng Triệu miêu tả, khi vừa xộc vào, anh ấy ngửi thấy cả dinh thự Vỏ Chai nồng nặc mùi thơm đến ngạt cả mũi. E rằng việc này do chính hung thủ giết hại Lưu Quốc Quyền gây ra. Hắn hạ độc giết Lưu Quốc Quyền, sau đó lẻn vào phòng, không cẩn thận làm vỡ một lọ nước hoa khiến người hắn sực nức mùi. Dù có giặt quần áo thì hương nước hoa vẫn bám trên người, không thể gột sạch trong một chốc một lát được. Vậy tại sao hung thủ phải gạt đổ tất cả nước hoa? Chỉ cần chọn một mùi nước hoa tương tự, lén lút lẻn vào phòng người khác xịt mỗi phòng một chút, chẳng phải là xong ư? Hành vi này chứng tỏ hai điều, một là hung thủ không có hiểu biết về nước hoa ngoại, hai là hung thủ không ngửi thấy mùi gì cả. Vì không ngửi được, nên hắn không thể biết chai nước hoa nào giống mùi chai vừa vỡ, thậm chí chỉ cần đánh vỡ một bình nước trắng không mùi không vị, hắn cũng sẽ sợ chết khiếp, cho rằng người mình đang thơm lừng nước hoa. Trong tình huống không phân biệt được mùi nào với mùi nào như vậy, cách tốt nhất là khiến cả dinh thự nồng nặc mùi nước hoa, như vậy, khứu giác của mọi người đều mất tác dụng, không thể đoán được ai là kẻ lẻn vào phòng Lưu Quốc Quyền.”

“Ý cậu là hung thủ không ngửi được mùi ư?” Đào Chấn Khôn trợn mắt, kinh ngạc nhìn Trần Tước.

“Có thể thế, cũng có thể là do bị cảm. Nếu bị cảm lạnh, mũi sẽ bị ngạt, không ngửi được gì cả, khi cảm nặng còn nhạt mồm nhạt miệng ấy chứ.”

“Nhưng làm sao biết được ai bị cảm đây? Vẫn tìm trong câu chuyện của Cổ Vĩnh Huy ư?” Đào Chấn Khôn lại hỏi.

Trần Tước gật đầu, “Đúng thế. Theo câu chuyện của Cổ Vĩnh Huy, có hai người nằm trong diện có khả năng mắc cảm. Một người là Nhím Hans, tức Hà Nguyên; người còn lại là Công chúa Bạch Tuyết, tức Tề Lợi. Khi đến xứ Hoa, Nhím Hans bị hắt xì liên tục, thật ra đó không phải dị ứng phấn hoa mà là cảm cúm. Bạch Tuyết ở lâu đài của Râu Xanh, chịu đủ giày vò hành hạ, thân thể suy nhược cùng cực, nguyên văn viết rằng ‘cảm lạnh cũng không ai đưa áo’.”

“Chọn một trong hai người này ư?” Đào Chấn Khôn khinh miệt cười khẩy.

“Còn cần chọn nữa sao?” Trần Tước cười nhạt, “Đáp án đã rành rành ra đấy còn gì.”

Dường như nói lắm nên khát khô cổ, Trần Tước cầm tách trà trên bàn lên uống cạn. Rồi chẳng đợi mọi người kịp định thần, cậu ta lại tiếp tục độc diễn.

“Chỉ cần để ý một chút, các vị sẽ nhận ra Hà Nguyên am hiểu về nước hoa. Tôi nói không sai chứ, anh Triệu? Anh từng kể với chúng tôi rằng, đạo diễn Hà từng mở hẳn một chuyên mục trên tạp chí Mode, chuyên đánh giá về chủng loại và chất lượng các loại nước hoa. Một chuyên gia như vậy chỉ cần liếc mắt cũng nhận ra được chai bị vỡ thuộc loại nào, thế nên tôi gạt bỏ nghi ngờ với Hà Nguyên, hung thủ giết hại Lưu Quốc Quyền nhất định phải đáp ứng hai điều kiện, một là bị cảm, hai là không am hiểu nước hoa. Vậy chỉ còn Tề Lợi. Trên đây là suy luận của tôi.”

Sao có thể chứ? Lạc Tiểu Linh giết Hà Nguyên, Hà Nguyên giết Tề Lợi, Tề Lợi giết Lưu Quốc Quyền, Lưu Quốc Quyền giết Chu Vĩ Thành, nói vậy thì ai là người giết Lạc Tiểu Linh? Chỉ còn Cố Vĩnh Huy thôi. Chiếu theo suy luận của Trần Tước thì trình tự tử vong của các nạn nhân lần lượt sẽ là: Chu Vĩ Thành bị giết đầu tiên; thứ hai là Lưu Quốc Quyền; thứ ba là Tề Lợi; thứ tư là Hà Nguyên; thứ năm là Lạc Tiểu Linh.

Trần Tước vừa dứt lời, trong phòng bắt đầu có tiếng xì xào rồi chẳng mấy chốc biến thành tiếng bàn tán xôn xao. Trần Tước giơ tay lên, ý bảo mọi người trật tự, tức thì tất cả im bặt. Mọi người đều muốn nghe Trần Tước phân tích vụ Lạc Tiểu Linh. Giả sử Cổ Vĩnh Huy không giết Lạc Tiểu Linh, vậy ai là hung thủ? Lúc này, tất cả các nghi phạm đều chết cả rồi.

“Suy luận đến đây, tôi tin rằng trong lòng mọi người đều có một thời gian biểu về trình tự tử vong của các nạn nhân rồi. Hẳn các vị cũng thấy, vụ án này là một vòng tuần hoàn vô hạn như dải Mobius trong toán học vậy. Có lẽ các vị đều cho rằng hung thủ giết Lạc Tiểu Linh là Cổ Vĩnh Huy, nhưng liệu sự thật có phải thế không?” Nói tới đây, Trần Tước ngừng lại giây lát như muốn để người ta hồi hộp, rồi mới tiếp, “Vụ án Lạc Tiểu Linh hơi phức tạp, liên quan tới một khái niệm thời gian, lát nữa tôi sẽ giải thích kĩ. Ban nãy khi chứng minh Lạc Tiểu Linh là Khăn Đỏ, tôi đã đọc lên một đoạn văn viết rằng, ‘Hoàng tử Ếch ngửi thấy gương mặt Khăn Đỏ tỏa mùi thảo dược, tay lại thoang thoảng hương hoa hồng’. Trong các di vật của Lạc Tiểu Linh, chúng ta dễ dàng tìm ra hai thứ có mùi thảo dược và hương hoa hồng rất phù hợp với miêu tả trong truyện, chính là sữa dưỡng thể và kem bôi tay. Cũng tức là, mỗi khi tắm rửa xong xuôi, Lạc Tiểu Linh đều dùng hai thứ đó. Chắc mọi người không có câu hỏi nào về chi tiết này, vậy khúc mắc nằm ở đâu? Chúng ta lại xem đến phần kết câu chuyện, Khăn Đỏ ngã gục dưới đất, mùi hoa hồng trên người càng lúc càng phai đi… cô đã bị Râu Xanh đánh bại.”

“Tại sao chỉ có mùi hoa hồng chứ không có mùi thảo dược? Hơn nữa hãy chú ý, nguyên văn viết là ‘trên người’, tức là cả mặt, cổ và thân thể đều tỏa ra mùi hoa hồng. Khi được phát hiện, thi thể Lạc Tiểu Linh trần truồng, tôi có lý do để tin rằng lúc Cổ Vĩnh Huy hoặc người khác phát hiện ra cô ta đã chết thì toàn thân nữ diễn viên đều có mùi hoa hồng. Điều này chứng minh cái gì? Chứng minh hung thủ đã dùng kem bôi tay hoa hồng bôi khắp người Lạc Tiểu Linh như sữa dưỡng thể. Hung thủ không hề phân biệt được đâu là sữa dưỡng thể, đâu là kem bôi tay. Vậy tại sao hắn phải mất công bôi ‘sữa dưỡng thể’ cho Lạc Tiểu Linh? Hắn có mục đích gì? Thoạt nghe có vẻ khó hiểu, nhưng chỉ cần các vị động não một chút thôi. Thông thường, người ta bôi sữa dưỡng thể vào lúc nào?”

Trần Tước ngừng nói, đợi mọi người trả lời.

“Sau khi tắm, đúng không?” Tôi hỏi.

“Chính xác, hung thủ muốn đánh lừa các vị rằng Lạc Tiểu Linh tắm xong mới bị giết nên cố ý bôi sữa dưỡng thể cho cô ta, nào ngờ khéo quá hóa vụng, vì ngu ngốc mới để lòi đuôi. Hắn làm vậy nhất định là vì không có chứng cứ vắng mặt trước khi Lạc Tiểu Linh tắm rửa. Nếu bôi sữa dưỡng thể cho cô ta, mọi người sẽ cho rằng Lạc Tiểu Linh tắm xong mới bị giết, vậy là hung thủ có chứng cứ ngoại phạm. Bởi thế, hung thủ chính là người không có chứng cứ ngoại phạm trước lúc Lạc Tiểu Linh đi tắm. Kể ra thì rắc rối nhưng phân tích lại thấy đơn giản. Trước hết, chúng ta làm sao biết được bấy giờ họ làm gì? Theo lệ, lại phải tìm manh mối trong ghi chép của Cổ Vĩnh Huy. ‘Mọi người kéo đến nhà Khăn Đỏ. Hoàng tử Ếch trông thấy một cây đàn piano tuyệt đẹp, bèn ngồi xuống chăm chú chơi đàn.’ Chúng ta đều biết Cổ Vĩnh Huy vốn là con nhà giàu cấp tiến, yêu âm nhạc, trong nhà lại bày piano, biết chơi đàn cũng là chuyện hiểu được, theo nội dung trong truyện thì ông ta chỉ chăm chú đánh đàn, không hề dừng lại. Nếu ông ta dừng tay làm việc khác thì tất cả mọi người trong dinh thự sẽ biết bởi tiếng đàn cũng ngừng lại luôn. Vậy nên ông ta là người đầu tiên tôi gạt bỏ. Thực xin lỗi, suy đoán của các vị sai rồi, Cổ Vĩnh Huy không giết Lạc Tiểu Linh.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN