Cô Vợ Bá Đạo, Không Nên Chọc Giận Tôi - C1: Mộc Ny tôi, không phải kẻ dễ dàng uy tín hiếp.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


Cô Vợ Bá Đạo, Không Nên Chọc Giận Tôi


C1: Mộc Ny tôi, không phải kẻ dễ dàng uy tín hiếp.


” Cô Mộc Ny, mong cô giúp đỡ tôi” giọng nói người đàn ông cung kính, run rẩy cất lên, cả người lão cúi gập xuống thật thấp, giống như một vị quan gia đang đứng trước bậc đế vương vậy.
Một đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, những ngón tay thon dài, sơn móng tay màu đen gõ xuống mặt bàn làm bằng gỗ đàn hương vang lên tiếng cạch cạch lạnh lùng.
” Xin lỗi” mắt phượng hoàng sắc sảo, đen láy, vô cảm ngước lên,giọng nói thanh thoát như tiếng nước chảy vào tận ngóc ngách trong lòng người ” xin vị tiên sinh đây khách sáo một chút, xin hãy gọi tôi là Diệp Viễn luật sư, tên tôi không thể tùy tiện gọi”
” Vâng vâng, Diệp Viễn luật sư”
” Vị tiên sinh đây là…..”
” Tôi là Tầm Tiên”
” À, Tầm tiên sinh, không biết nay tiên sinh tìm tôi có chuyện gì”
” Là vụ con trai của tôi nửa tháng truớc, Tầm…”
” Tôi đã xem qua hồ sơ của Tầm thiếu gia, quả thực vị luật sư bào chữa đã làm hết sức của mình mới có thể giảm án cho anh ta, tội buôn lậu tiền đáng lẽ phải nặng hơn đấy”
” Nhưng nếu Diệp Viễn luật sư nhận lại vụ án này,con trai tôi không những được giảm án, thậm chí còn được tòa phán xét trắng tội”
” Thảo Vân, tiễn khách” cô chán ghét loại sự tình này, lập tức ra lệnh
” Tầm tiên sinh mời” Một thiếu nữ nhỏ nhắn bước vào, giơ tay ra hiệu động tác mời khách.
” Các cô….” Mặt Tầm Tiên lúc này đã trở nên tái mét, lộ ra những giọt mồ hôi lạnh lấm tấm trên trán
” Tầm tiên sinh, lòng dạ của ông của thật đúng là tham lam, 10 năm tù đã là khai ân với con trai ông rồi, còn muốn trắng án cho cậu ta. Thay vì việc cầu xin tôi, sao ông chưa từng vắt tay lên trán suy nghĩ xem, mình đã dạy dỗ cậu con trai quý tử của mình ra sao” Mi tâm của Mộc Ny cau lại
Một khẩu súng từ người Tầm Tiên nhanh chóng được rút ra, họng súng lạnh lùng, đen ngòm chĩa thẳng đến mi tâm Mộc Ny, ông ta run rẩy uy hiếp ” Diệp Viễn Mộc Ny, cô….cô phải giúp con trai tôi…nếu…nếu không tôi….”
” Nếu không thì sao? Ông bóp cò đi” Mộc Ny vẫn bình tĩnh, lãnh đạm tiến từng bước đến họng súng đang chĩa vào mình, khiến Tô Tầm đã thêm run rẩy lại càng sợ hãi ” Bóp cò”
” Mộc Ny chủ tử” Thảo vân hét lên
” Đừng….cô đừng trách tôi” Tầm Tiên nhắm mắt lại, ngón tay giờ đã đặt trên khẩu súng lục cạch….cạch không có một tiếng súng nổ, lão ta trợn tròn mắt
” Thật là ngu ngốc, ông có biết uy hiếp người khác không vậy?” Mộc Ny chán ghét giật lại khẩu súng, làm vài động tác thật đơn giản, nhanh chóng chĩa họng súng về phía người đối diện, cô âm lãnh cười lạnh ” Tầm tiên sinh, nếu súng mà bị khóa nòng, sao có thể nổ đây. Chậc chậc chậc, con người ông quả thật đúng là ngu ngốc, dẫu biết Mộc Ny tôi không phải người dễ dàng uy hiếp, và…..tôi ghét nhất chính là sự uy tín hiếp”
Đoàng…tiếng súng lạnh lùng phát ra, sau đó là tiếng cửa kính ra vào bị vỡ một lỗ tròn hoàn hảo, xung quanh là những vết nứt rạn kéo dài.
” Cô….cô….” Tầm Tiên sắc mặt đã cắt không còn một giọt máu
” Mọi người thường so sánh tôi với một vị luật sư được mệnh danh là hoa anh túc độc, nhưng vẻ chất độc của bông hoa anh túc đó lại khó có thể giết người, hoa Mạn Châu Sa mới thật sự là loài hoa độc nhất, mang một vẻ đẹp chết chóc, Tầm Tiên sinh nói xem có đúng như vậy không?” Mắt phượng liếc xéo trên người Tầm Tiên một lần nữa. Không đợi ông ta lên tiếng ” Tôi không phải là Lạc Tranh(*), việc có tình người ở đây là hoàn toàn số 0 tròn trĩnh, lời tôi nói một sẽ là một, hai sẽ là hai, ông hãy nhỡ cho kĩ, còn bây giờ hãy mang thứ này của ông về đi, tìm hiểu thật kĩ trước khi mang nó ra để uy hiếp người khác, nếu hắn mà còn sống, chắc chắn ông sẽ bị gán tội giết người không thành công đấy” Mộc Ny nở một nụ cười chết chóc, đặt khẩu súng trả về tay Tầm Tiên, vỗ vai ông ta mấy cái, lấy tập tài liệu đang để trên bàn hiên ngang bước ra ngoài, Thảo Vân bình tĩnh, lãnh đạm bước ngay đằng sau.
” Diệp Viễn Mộc Ny, tôi sẽ không tha cho cô đâu” Tô Tầm gầm lên
” Rất vui lòng chờ đợi, Tầm tiên sinh” Cô cố ý kéo dài ba chữ cuối, giọng điệu chán ghét và khinh bỉ
Ra đến cửa, chiếc xe Ferrari màu mận chín cũng như đang sẵn sàng.Không hổ danh là hoa Mạn Châu Sa, vẻ đẹp lãnh đạm chết chóc của cô khi người khác đối diện cũng cảm thấy rùng mình, vẻ đẹp sắc sảo, tính cách âm lãnh, quả quyết, trí tuệ hơn người cũng khiến cho Mộc Ny tỏa sáng trong giới hắc bạch đạo này. Thật đúng là một Võ Tắc Thiên chuyển thế. Hôm nay cô mặc một bộ đồ công sở màu đen làm tôn lên làn da trắng mịn màng, quần baggy bó, chỉ ngắn đến cổ chân, chiếc áo hai dây trắng trễ ngực để lộ ra một chút khe rãnh cũng đôi gò đồi căng tròn, mái tóc nâu trầm được buộc thấp ra đằng sau, trước mặt là hai bên tóc mai che được thả nhẹ nhàng, cả người đều toát ra mộ vẻ quý phái khác người.
” Mộc Ny chủ tử , chúng ta đi đâu vậy?” Thảo Vân cũng đã ngồi ngay ngắn bên cạnh
” Kangnam, tập đoàn Thiên gia”. Mộc Ny nhìn vào chiếc đồng hồ mạ vàng trên cổ tay, sau đó nắm chặt vô lăng lại ” đến giờ rồi, đi thôi”
(*) Lạc Tranh, một nữ luật sư nổi tiếng, được mệnh danh là hoa anh túc độc, nếu muốn hiểu rõ xin mời đọc ” dụ tình- lời mời của Boss thần bí
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN