Cô Vợ Bí Ẩn - Chương 36: Rốt Cuộc Đây Là Buổi Hẹn Hò Của Ai?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
47


Cô Vợ Bí Ẩn


Chương 36: Rốt Cuộc Đây Là Buổi Hẹn Hò Của Ai?


Sau khi uống cà phê và trò chuyện, Vương Giai Kỳ đề nghị bốn người cùng đi công viên giải trí.

Bạch Lăng Diệp vốn muốn từ chối nhưng vì sự nài nỉ lôi kéo của Vương Giai Kỳ cô chỉ có thể đầu hàng mà đi cùng.

Dĩ nhiên Hàn Trạch Dương cũng cùng đi theo vì Lăng Hạo Thiên không muốn Bạch Lăng Diệp làm bóng đèn giữa anh và Vương Giai Kỳ rồi. Nhưng trước hết phải kiếm cho cậu ta một bộ đồ để thay đã.

Vì vừa xuống máy bay đã bị lôi đi, trên người Hàn Trạch Dương vẫn còn đang mặc âu phục, hơn nữa trên áo vest của anh bị ướt một mảng lớn là do lúc nãy nước mắt của Bạch Lăng Diệp đã làm ướt.

Bạch Lăng Diệp cũng cảm thấy rất áy náy vì chuyện này, vì vậy trước khi tới công viên giải trí, bốn người ghé qua cửa hàng quần áo chọn đồ cho Hàn Trạch Dương.

Vốn dĩ còn ái ngại chuyện lúc sáng nên suốt đường đi, Bạch Lăng Diệp không có dám nhìn mặt Hàn Trạch Dương. Nhưng vì sự áy náy đối với anh, cô đã đích thân đi lựa đồ cho anh, cũng nhờ vậy mà sự ngại ngùng của cô đối với anh cũng giảm bớt.

Hàn Trạch Dương dĩ nhiên là rất vui khi thấy cô chính tay lựa đồ cho mình, cô hỏi bộ nào anh cũng đều gật đầu, kết quả Bạch Lăng Diệp chỉ có thể nhờ sự tư vấn của hai người còn lại mới có thể chọn ra một bộ đồ thích hợp nhất cho anh.

Thật ra với dáng người và khí chất của Hàn Trạch Dương thì quả thật là bộ đồ nào cũng phù hợp với anh, nhưng bọn họ cần lựa đồ đi chơi cho anh vì vậy sau khi chọn lựa, cuối cùng Bạch Lăng Diệp chọn cho Hàn Trạch Dương một chiếc áo len cổ lọ kết hợp với quần jeans.

Khi Hàn Trạch Dương thay đồ đi ra, Bạch Lăng Diệp không khỏi ngây ngốc mà nhìn anh, cái người đàn ông này đúng là trời sinh soái khí ngút trời mà. Người ta thường nói “Người đẹp vì lụa” nhưng với anh thì là “lụa đẹp vì người” thì đúng hơn. Dáng người cùng khí chất của anh càng làm tôn lên vẻ đẹp của bộ đồ. Cô không ngờ khi anh không mặc âu phục lại cũng hấp dẫn như vậy.

Mấy nhân viên sau khi thấy Hàn Trạch Dương thay đồ xong cũng không khác Bạch Lăng Diệp là mấy, họ cứ đứng ngây ngốc nhìn Hàn Trạch Dương với ánh mắt si mê.

Nhận thấy những ánh mắt đó, trong lòng Bạch Lăng Diệp không khỏi cảm thấy khó chịu, cô đi tới trước mặt anh nói: “Nếu anh thay đồ xong rồi thì chúng ta đi thôi!”

“Vậy còn Hạo Thiên và bạn của em?”

Vương Giai Kỳ vừa chọn cho Lăng Hạo Thiên một chiếc cà vạt, bây giờ bọn họ còn đang thử.

“Chúng ta ra xe trước đợi bọn họ!” Nếu còn ở đây thì cô sẽ bị những ánh mắt ghen tị của nhân viên trong cửa hàng dìm chết mất.

Hàn Trạch Dương gật đầu cùng Bạch Lăng Diệp đi thanh toán, anh định thanh toán thì Bạch Lăng Diệp liền đưa tay cản lại: “Để tôi thanh toán cho, chiếc áo trước anh đã không để tôi đền thì chiếc này tôi nhất định phải trả!”

Hàn Trạch Dương cũng không có cố chấp quá, miễn sao cô vui là được.

Hai người lên xe đợi một lúc, Vương Giai Kỳ với Lăng Hạo Thiên mới đi ra.

Bốn người cùng xuất phát đến công viên giải trí.

Vương Giai Kỳ đã tới đây rất nhiều lần rồi, nhưng lần này cô vẫn cảm thấy rất háo hức, chạy đông chạy tây, kéo theo Bạch Lăng Diệp đi thử các trò chơi.

Khác với Vương Giai Kỳ, đã rất lâu rồi Bạch Lăng Diệp mới lại đến đây, phải nói là từ cái ngày ba cô mất, thì cô chưa từng trở lại nơi này. Nơi đây với cô chứa đầy những kí ức tuổi thơ.

Hai cô gái cùng nhau đi chơi bỏ lại hai người đàn ông phía sau dõi theo họ. Trong lòng Lăng Hạo Thiên hết sức sầu não, rốt cuộc đây là buổi hẹn hò của ai cơ chứ?

Anh quay sang nhìn Hàn Trạch Dương ở bên cạnh, trong đầu nảy ra một ý tưởng.

Lăng Hạo Thiên đi sát lại bên cạnh Hàn Trạch Dương, khoác tay lên vai anh cười nói: “Này Trạch Dương, cậu có muốn ở riêng với bác sĩ Bạch nhà cậu không?”

Hàn Trạch Dương không nói gì chỉ quay sang liếc nhìn anh.

Lăng Hạo Thiên biết biểu cảm này của anh có nghĩa là gì liền thì thầm với Hàn Trạch Dương về kế hoạch của mình.

Bên này hai cô gái vừa mới chơi tàu lượn siêu tốc xong, thấy hai người đàn ông đang thì thầm to nhỏ với nhau liền đi tới hỏi: “Này hai người các anh đang nói gì mà thần bí quá vậy?”

“Không có gì!” Lăng Hạo Thiên vội phủ nhận, “Chúng tôi chỉ đang bàn xem tiếp theo chúng ta nên chơi trò gì thôi!”

“Vậy các anh đã nghĩ ra chúng ta nên chơi trò gì chưa?” Vương Giai Kỳ đi đến khoác tay Lăng Hạo Thiên hỏi.

“Là nhà ma đó, nghe nói bữa nay ở đó mới chỉnh sửa lại rất thú vị!” Lăng Hạo Thiên nhanh chóng liền trả lời như là chỉ đợi cô hỏi tới câu đó.

Vương Giai Kỳ vừa nghe thì có chút do dự, Bạch Lăng Diệp liền lên tiếng trêu chọc: “Hạo Thiên à, anh không biết sao? Giai Kỳ sợ nhất là ma đó!”

“Ai nói mình sợ chứ?” Vương Giai Kỳ quả thực có chút sợ nhưng bị bạn thân giở giọng trêu chọc như vậy, cô liền không muốn thừa nhận.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN