Cô Vợ Hoàn Hảo - Chương 6: Lời cảnh cáo của Tô Tuyết!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Cô Vợ Hoàn Hảo


Chương 6: Lời cảnh cáo của Tô Tuyết!


Thế nhưng, điều khiến tôi khó hiểu là khi vừa bước đến phòng của Tô Tuyết, tôi đã bị Lý Khả túm lấy tay áo, nhìn tôi với vẻ mặt chán ghét.

Tôi nhíu mày hỏi: “Làm gì đấy? Chẳng phải bảo tôi giúp chị họ của cô mang thai sao?”

Lý Khả gật đầu nói: “Phải, nhưng không phải bảo anh đến phòng của chị ấy”

“Hả!”, tôi hét lên, nghi ngờ rằng phải chăng mình đã nghe nhầm, tôi nói: “Tôi không đến phòng của chị họ cô thì làm sao khiến cô ấy mang thai?”

Lý Khả hừ một tiếng nói: “Tôi biết tỏng trong đầu anh chẳng nghĩ được thứ gì tốt đẹp cả”.

Nói rồi, cô ta đưa cho tôi một chiếc cốc nhựa đặc chế rồi nói: “Chị họ của tôi đang muốn thụ tinh nhân tạo! Anh có hiểu không?”

Trời ạ! Nghe cô ta nói vậy, tôi lập tức thất vọng! Đợi suốt bao nhiêu ngày, tôi cứ tưởng thời cơ đã chín muồi, mình đã có thể quang minh chính đại đến với Tô Tuyết nhưng không ngờ mọi chuyện lại thế này.

Người phụ nữ xấu xa Tô Tuyết lại chọn phương pháp thụ tinh nhân tạo!

“Mau đến phòng vệ sinh làm đi, đừng để chị tôi đợi lâu”, Lý Khả thấy tôi ngây người bất động thì vươn tay ra đẩy một cái, giục tôi vào nhà vệ sinh.

Tôi thầm thở dài, tinh thần hăng hái lúc nãy đã trở nên cực kỳ ủ rũ, cả người như quả cà bị sương lạnh dập cho tan tành.

Tôi cười khổ, tôi cầm cốc nhựa đi vào phòng vệ sinh đầy bất lực

Thấy vẻ mặt tôi thay đổi, Lý Khả cũng biết tâm trạng tôi đổi thay theo, hừ một tiếng: “Đồ hèn, đợi chị tôi mang thai thành công thì anh mau cút đi! Tôi vừa nhìn thấy anh là đã cảm thấy ghê tởm”.

Tôi không để ý đến sự chế giễu của Lý Khả, bước vào phòng vệ sinh nhưng tôi không bắt đầu làm ngay.

Bây giờ, ông đây không chỉ héo người, mà bên dưới cũng khô héo, thế thì làm được gì.

Mắt nhìn thoáng qua, vừa lúc thấy quần lót chữ T ren màu đen và bra màu hồng đậm mà Tô Tuyết đang phơi trên dây.

Mặc dù bây giờ chỉ có một mình trong phòng vệ sinh nhưng trong lòng tôi lại chột dạ, bước cẩn thận đến. Tay giơ lên, từ từ nắm lấy quần lót chữ T đầy gợi cảm. Lúc này, trong đầu tôi bắt đầu tưởng tượng dáng vẻ Tô Tuyết mặc chiếc quần này…

Đang đắm chìm trong cơn sung sướng của mình, tôi hoàn toàn quên mất thời gian đã trôi qua.

“Rầm!”

Lúc này, cửa phòng vệ sinh bỗng bị đạp một cái, làm tôi khiếp sợ tỉnh lại từ trong cơn đê mê.

Giọng nói của Tô Tuyết vang lên ngoài cửa: “Hứa Lương, cái đồ vô dụng, xong chưa? Để tôi đợi lâu thế!”

Tôi hơi ngạc nhiên, chẳng phải cô ấy đang đợi ở trong phòng sao, sao lại ra đây rồi? Lẽ nào là do đợi lâu quá à?

Tôi vội nói: “Sắp rồi…”

Còn chưa nói xong, cửa phòng vệ sinh đã bị đạp bung ra, Tô Tuyết và Lý Khả cùng bước vào.

Tô Tuyết và Lý Khả ngay lập tức nhìn thấy quần lót chữ T trên tay tôi.

“Hừ, đồ khốn!”, Lý Khả mắng, mặt cô ta đỏ lên.

Sắc mặt Tô Tuyết lập tức trở nên khó coi, hiển nhiên cô ấy đã bị hành động của tôi chọc tức. Ngón tay như ngọc chỉ vào tôi, lạnh lùng nói: “Được lắm đồ tồi, chuyện quan trọng thì không lo làm mà lại trốn ở đây làm chuyện hèn hạ”.

Cô ấy không chút do dự tát thẳng vào mặt tôi, sau đó giật lấy chiếc quần lót trong tay tôi, thẳng tay vứt vào thùng rác trong phòng vệ sinh.

“Tôi cảnh cáo anh, đừng làm trễ nãi thời gian mang thai của tôi, nếu không chồng tôi sẽ không tha cho anh đâu!”, Tô Tuyết cảnh cáo tôi xong thì lại cảm thấy như vậy chưa đủ, cô ta còn nhấc chân lên đạp mạnh vào chân tôi, sau đó mới xoay người bước ra khỏi phòng tắm.

Tôi rất khó chịu, giơ tay che gương mặt nóng bừng của mình. Tôi rất muốn xông ra đè Tô Tuyết xuống nhưng vừa nghĩ đến việc cô ấy có tiền lại có quyền, muốn giết chết tôi cũng chỉ là chuyện cỏn con, thêm nữa, còn có người chồng cường tráng như vậy, tôi lại không dám.

Chỉ có thể lẳng lặng nuốt cục tức trong lòng xuống, bây giờ tôi không thể nóng đầu mà làm chuyện ngu ngốc được, nếu không cuối cùng người chết lại là mình.

Lý Khả chưa rời khỏi phòng vệ sinh, lúc này nhìn tôi thờ ơ nói: “Việc thụ thai vào tối nay của chị tôi rất quan trọng, tốt nhất là anh nên hợp tác cho tốt. Nếu không anh sẽ không nhận được một cắc nào của bảy trăm ngàn còn lại đâu, ngược lại phải bồi thường cho chị tôi một số tiền vì đã kéo dài thời gian!”

Tôi ngạc nhiên nói: “Tiền kéo dài thời gian? Trong hợp đồng có điều khoản này đâu?”

Lý Khả cười chế giễu: “Anh rể tôi có tiền có quyền, lúc nào cũng có thể thêm vào cho anh. Tôi nói cho anh biết, tốt nhất nên thông minh một chút, như vậy sẽ tốt cho cả anh và chị tôi. Nói thật thì nếu chị tôi có thể mang thai thành công, anh có thể nhận được trọn vẹn bảy trăm ngàn. Còn nếu không được, hừ, anh cứ ở đây cho đến khi nào chị tôi thành công. Anh là người thông minh, chắc biết nên lựa chọn thế nào rồi đấy”.

Tôi hừ một tiếng, cảm giác mình đã bước lên thuyền giặc.

Bây giờ đã biết Tô Tuyết chọn cách thụ tinh nhân tạo, ý nghĩ ngủ với Tô Tuyết trong lòng tôi đã hoàn toàn biến mất. Tôi chỉ muốn mau chóng hoàn thành nhiệm vụ, sau đó lấy tiền đi khỏi đây.

Thời gian trôi qua, Lý Khả không nói gì với tôi nữa mà đi ra khỏi phòng vệ sinh.

Phải một lúc sau tôi mới làm xong, ra khỏi phòng tắm rồi đưa cốc nhựa cho Lý Khả.

Lý Khả cầm cốc nhựa vội vàng đi đến phòng của Tô Tuyết.

Nhìn Lý Khả bước vào phòng Tô Tuyết, trong lòng bỗng dấy lên sự tò mò thụ tinh nhân tạo có quá trình thế nào, tôi vẫn chưa bao giờ được tận mắt chứng kiến.

Thầm nghĩ không có đàn ông thì sao có thể đưa t*ng trùng vào bên trong?

Nghĩ đến đây, cả người như bị ma xui quỷ mà bước đến phòng Tô Tuyết.

Vừa đến trước phòng, tôi nghe giọng của Lý Khả vang lên trong phòng: “Chị họ, chị nằm lên giường, nhớ kê một cái gối dưới chân, gác chân lên trên rồi cúi đầu xuống. Như vậy mới là tư thế tốt nhất để thụ tinh nhân tạo”.

“Ừ”, Tô Tuyết khẽ “ừ” một tiếng, trong giọng nói có hơi ngại ngùng.

Nghe vậy, tôi không khỏi hiếu kỳ, lập tức vươn tay thử đẩy cánh cửa.

Điều khiến tôi phấn khích là cửa phòng không khóa, xem ra vừa rồi, Lý Khả khá vội đi thụ tinh nhân tạo cho Tô Tuyết nên không kịp khóa cửa.

Tức khắc, tôi từ từ đẩy cánh cửa ra chừa cho mình một khe hở nhỏ, bắt đầu nhìn vào bên trong.

Ngay lúc đó, tôi trông thấy cảnh tượng khiến tôi chấn động nhất từ khi sinh ra đến giờ, tôi chỉ biết trố mắt đứng nhìn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN