Cô vợ ngốc nghếch của tổng tài ác ma - #3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Cô vợ ngốc nghếch của tổng tài ác ma


#3


Hôm sau đi làm Đàm Mộ Tuyết thật sự ăn mặc vô cùng sexy. Một chiếc váy màu đỏ khoét sâu ngực, gương mặt xinh đẹp trở nên già dặn vì lối makeup không phù hợp. Mái tóc ngắn màu hạt dẻ ôm trọn gương mặt tròn bầu bĩnh. Mọi người trong công ty nhìn thấy cô ai cũng che miệng cười.

Đàm Mộ Tuyết xấu hổ giấu mặt chạy thật nhanh về phía thang máy. Trong thang máy có người cô cũng không thèm để ý cứ thế mà chạy vào. Đợi cánh cửa thang máy đóng lại hình ảnh một nam nhân xuất hiện trên tấm cửa thang máy khiến cô giật mình ngẩng cao đầu nhìn nam nhân trước mặt.

Thượng Cổ Trác khẽ nhếch môi cười, nói.”Cô thật sự vì để quyến rũ tôi mà thay đổi vẻ ngoài sao? Đúng là bất ngờ.”

Đàm Mộ Tuyết biết mình bị hắn lừa trong lòng không khỏi tức giận nhưng cũng không dám lớn tiếng quát. Cô chỉ biết nuốt cơn giận lại để nó chui hết xuống bụng sau đó dùng giọng nói nhẹ nhàng nhất mà hỏi:

“Tại sao hôm qua anh lại nói mình là lao công chứ?”

Thượng Cổ Trác đút hai tay vào túi quần, lạnh lùng đáp.”Tôi có nói mình là lao công sao? Là cô tự biên tự diễn đấy chứ.”

Đàm Mộ Tuyết mím môi nén cơn giận lại, hỏi tiếp.”Vậy anh thực sự thích loại con gái tóc ngắn ăn mặc sexy sao?”

“Hôm qua thì đúng là vậy nhưng hôm nay tôi lại thích những cô gái có mái tóc dài và ăn mặc kín đáo.”

“Anh…chơi tôi?” Đàm Mộ Tuyết trợn mắt nghiến răng nói. May mà cô hôm qua vẫn còn cảm thấy tiếc nuối với bộ tóc dài mượt của mình nên đã nghĩ ra cách là sẽ đội tóc giả.

“Sở thích có thể thay đổi mà. Tôi chỉ không ngờ cô thật sự vì theo đuổi tôi mà lại thay đổi như vậy.”

Cửa thang máy mở ra, Thượng Cổ Trác sải những bước chân lớn trên nền đá hoa vào phòng làm việc của mình.

“Pha cho tôi một ly cà phê ít đường, mang vào phòng ngay lập tức.” Dứt lời thì đóng cửa phòng làm việc lại.

Đàm Mộ Tuyết điều hòa lại hơi thở của mình khuyên mình phải bình tĩnh lại dù sao đây cũng là công việc đầu tiên mà mình kiếm được, không thể vì chút chuyện vặt mà bị đuổi được.

Đàm Mộ Tuyết đẩy cửa phòng làm việc ra mang cà phê vào ngay lập tức bị Thượng Cổ Trác mắng:”Cô không biết gõ cửa sao?”

Đàm Mộ Tuyết mất một lúc mới phản ứng vội ra ngoài đóng cửa lại. Thượng Cổ Trác tưởng cô giận dỗi bỏ đi nhưng một lúc sau trong phòng làm việc của hắn lại vang lên tiếng gõ cửa.

“Vào đi!”

Đàm Mộ Tuyết đẩy cửa bước vào vẻ mặt của hắn có hơi bất ngờ nhưng rất nhanh vẻ mặt đó liền tiêu biến đi.

“Cà phê của anh đây.”

Thượng Cổ Trác cầm ly cà phê nên uống mùi vị rất hợp với khẩu vị của hắn điều đó khiến tâm trạng hắn thoải mái hơn.

“Cô về phòng làm việc sắp xếp lịch trình cho tôi. À cô có biết uống rượu không?”

Đàm Mộ Tuyết giơ tay lên làm động tác,”biết một chút.”

Thượng Cổ Trác khẽ gật đầu, đáp:”Tối nay đi cùng tôi tới một bữa tiệc. Nhiệm vụ của cô là phải uống rượu thay tôi.”

Vẻ mặt của Đàm Mộ Tuyết vô cùng bất ngờ.”Nhưng tôi uống rượu không giỏi.”

“Chỉ vài ly thôi, vì tôi phải bàn chuyện làm ăn nên không thể để mình mất tỉnh táo được.” Hắn thờ ơ với câu nói của cô trả lời.

Đàm Mộ Tuyết không thể từ chối được ai bảo anh ta là xếp của mày chứ!

Buổi tối hôm ấy Thượng Cổ Trác xuất hiện phong độ với bộ vest màu đỏ lịch lãm được may tỉ mỉ vừa khít với dáng người tôn lên vóc dáng cao lớn của hắn. Thần thái lạnh lùng, gương mặt quyến rũ khiến bao cô gái xinh đẹp đêm nay đều bị hắn cướp hết.

Đàm Mộ Tuyết xuất hiện bên cạnh hắn với vẻ ngoài lộng lẫy. Mái tóc xoăn dài mềm mại, đôi mắt to tròn đen láy như một cái hố sâu khiến bao chàng trai rơi xuống đấy, đôi môi màu hồng căng mọng chỉ nhìn thôi đã muốn hôn. Cô mặc trên mình một chiếc váy dạ tiệc màu hồng phấn lộ ra xương quai xanh quyến rũ. Thượng Cổ Trác luồn tay ôm eo cô bước vào bữa tiệc. Bị hắn ôm như vậy Đàm Mộ Tuyết cảm thấy mất tự nhiên, bước đi cũng trở nên cứng ngắc.

“Anh đừng ôm tôi có được không?” Đàm Mộ Tuyết giương đôi mắt nhìn hắn, nhỏ giọng nói.

“Chẳng phải cô muốn quyến rũ tôi sao? Được tôi ôm như vậy mà cô lại cảm thấy xấu hổ?”

“Tôi chưa từng bị đàn ông ôm như vậy bao giờ.”

Khóe môi của Thượng Cổ Trác khẽ nhếch lên, giọng điệu mỉa mai.”Cô chưa từng có tình đầu sao?”

“Đúng vậy, bởi không ai khiến tôi thấy rung động cả.”

Thượng Cổ Trác khẽ ồ lên một cách kinh ngạc. Một cô gái xinh đẹp như vậy mà chưa có một mảnh tình vắt vai đúng là thú vị.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN