Cổ Vu. - Cảnh giới tu luyện của Vu.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


Cổ Vu.


Cảnh giới tu luyện của Vu.



Chương 23: Cảnh giới tu luyện của Vu.

Sáng sớm tinh mơ, ở khu vực luyện võ của bộ lạc Tản Viên.

Đây là một vùng đất trống rộng mấy chục mét, ngăn cách với bên ngoài bằng xương thú trắng nhởn. Trong sân còn thấy được vài giá treo binh khí, bên trên bao phủ đầy vũ khí. Có phủ, lao, mâu, móc, đao, kiếm, thương, kích… đủ thể loại, tất nhiên hầu hết được làm bằng đá. Lạc Vũ đã đến đây từ rất sớm. Sân tập của bộ lạc Tản Viên không cấm tộc nhân bình thường ra vào luyện tập võ nghệ nên hắn cứ thế tiến vào.

Lạc Vũ đứng phía trong hàng rào nhìn vào sân tập, nếu tính cả hắn thì hôm nay có gần ba mươi đứa trẻ đang tụ tập ở trung tâm của khu vực. Mà trước mắt họ, là một vị trung niên đầu trọc bộ dáng dữ tợn, trên mặt lại có hai hàng ria mép rậm dài. Vị này chính là vũ trưởng của bộ lạc Tản Viên, có trách nhiệm huấn luyện tộc nhân tu luyện.

Vũ trưởng lúc này hai tay chắp sau lưng, thần sắc uy nghiêm. Ánh mắt hắn như có như không liếc qua Lạc Vũ đang ngồi ở ngoài mé sân, nghi hoặc đảo qua một vòng, sau đó mới quay đầu lại lũ trẻ đang lố nhố trong sân, cao giọng nói.

“Từ xưa tới nay muốn trở thành vu sư tất phải khai linh. Mà khai linh là gì? Chính là khiến thần hồn lớn mạnh, bỏ qua giới hạn xiềng xích của thân thể, đến được với trời đất tự nhiên, qua đó cảm nhận trời đất vạn vật mà thành Vu. Tuy nhiên muốn khai linh, cần phải có thân thể đủ mạnh. Chỉ có thân thể mạnh, khí huyết hùng hồn, thì linh hồn mới có thể tu luyện mạnh lên, cho đến khi đủ điều kiện mà khai linh. Không chỉ có thế, người thân thể mạnh mẽ sẽ sinh ra khí. Cái gì là khí? “Khí” này mắt thường khó thấy, nhưng lại chân thật tồn tại. Xem !”

“Hừm…”

Lời vừa dứt, vũ trưởng vừa tiến lên trước một bước, đối với đám nhóc gầm lớn. Tiếng gầm này như mãnh thú rống giận, tạo thành gợn sóng rung động đẩy cả đám lùi lại phía sau hơn chục bước, có nhiều đứa vì hoảng loạn thậm chí còn ngã chổng vó lên trời.

“Haha, thấy được không? Đây chính là “khí”! Ta không dùng tu vi, không dùng nguyên khí, chỉ bằng một tiếng hét đã dọa sợ các ngươi. Là vì thân thể ta đủ mạnh, nên khí phách tản ra càng cường đại, làm cho các ngươi mơ hồ sợ hãi. Cái đạo lý này giống như ngươi đi vào rừng nhìn thấy cọp, beo, chỉ cần bị ánh mắt của chúng nhìn chằm chằm lấy ngươi cũng thấy lông tóc dựng đứng, chân tay bủn rủn.”

Vũ trưởng cười to, nhẹ giọng giảng giải.

“Vậy nếu chúng con chăm chỉ tu luyện, sau này cũng sẽ được như người?”

Âu Hùng hai mắt tỏa sáng, xoa tay nói. Vũ trưởng nghe vậy liền nhấc chân đá một cái vào mông hắn, cười mắng:

“Chưa gieo hạt đã nghĩ đến quả ăn. Các ngươi nếu tu luyện tốt, sau này một tiếng hét dọa sợ voi lớn, beo dữ cũng không thành vấn đề.”

“Được rồi, không nói mấy chuyện này với các ngươi nữa, quay lại việc chính. Như các ngươi đã biết, hoặc kẻ nào mà chưa biết, ta sẽ nhắc lại một lần nữa về cách người Bách Việt chúng ta tu luyện. Việt tộc muốn tu thành vu sư, cần trải qua bốn bước Luyện Nhục, Cường Cốt, Thông Mạch, Hoán Huyết, gọi chung là Thân Thể Cảnh. Mỗi bước này lại chia làm viên mãn, thượng, trung và hạ, phía trên nữa là Khai Linh Cảnh. Vậy nên muốn vượt qua Thân Thể Cảnh tiến tới Khai Linh Cảnh thành được vu sư chân chính sẽ cần trải qua mười sáu cửa khẩu lớn nhỏ, khó khăn rất cao.”

Vũ trưởng nói đến đây liền ngưng lại như để đám nhỏ có thời gian tiếp thu những điều hắn vừa nói, qua chừng năm phút mới tiếp tục nói tiếp.

“Mà làm sao có thể Luyện Nhục, Cường Cốt, Thông Mạch, Hoán Huyết nếu như chỉ dựa vào bản thân các ngươi tu luyện như ngày trước, hoặc giả các ngươi vốn không có linh văn đồ đằng thì e rằng cả đời cũng không thể hoàn thành.”

Nói đến đây, ánh mắt của vũ trưởng dừng lại trên người Lạc Vũ hồi lâu mới rời đi.

“Ta chưa có cơ hội giao tiếp với vị vũ trưởng này bao giờ, sao hắn cứ liên tục liếc nhìn về hướng này?”

Lạc Vũ ngoài mặt không có biểu cảm gì, trong đầu lại đang nghi hoặc tự hỏi không thôi.

“Các ngươi có biết linh văn có tác dụng gì không? Văn, chính là được tổ tiên xa xưa truyền xuống. Lấy văn tụ thiên địa linh khí, lại có tâm pháp dẫn đạo mới có thể rút ngắn quá trình tu luyện thân thể này. Sau đó còn cần công pháp đặc biệt để tu luyện thân thể. Mỗi bộ lạc trong Bách Việt lại có một bộ công pháp khác nhau.”

Nói tới đây, vũ trưởng khẽ thở dài một hơi, nhìn về ngọn núi Tản Viên nơi xa xăm, mang theo nét tự hào.

“Mà bộ lạc ta, may mắn lại thuộc chính hệ của hậu duệ một trong tám vị Vu Tổ là Sơn Tổ đại nhân, nên công pháp của chúng ta chính là được người truyền xuống. Không dám nói là đệ nhất trong các công pháp của các bộ lạc Bách Việt, nhưng cũng là một trong các pháp môn đỉnh cao nhất.”

“Công pháp này tên gọi là gì?”

Lần này lại là cáo hôi không nhịn nổi tò mò mà lên tiếng. Vũ trưởng cũng vuốt hàng ria mép rậm dài của mình, cười khà khà như đang câu dẫn đám trẻ.

“Có hai loại, một là Vu Kinh tâm pháp, hai là Sơn Thần Biến.”

“Vu Kinh tâm pháp? Sơn Thần Biến?”

Lạc Vũ giật mình một cái, hắn còn tưởng vị vũ trưởng kia đã biết được bí mật của mình. Qua giây phút ban đầu sửng sốt, hắn vội vã tự nhủ với bản thân rằng đó là chuyện không thể nào. Thật may mắn không chỉ mỗi hắn biểu hiện kinh ngạc sững sờ mà đám nhỏ kia đứa nào cũng vậy.

“Sơn Thần Biến”

“Tên nghe thật là ghê gớm nha”

“Đúng vậy, quá khí phách.”

Đám nhỏ xôn xao bàn tán, vũ trưởng cũng không kiên nhẫn phất tay nói.

“Đừng lộn xộn nữa ! Vu Kinh tâm pháp là tâm pháp của cả Bách Việt bộ tộc nên vu nhân nào cũng được truyền thụ. Còn riêng về Sơn Thần Biến… Công pháp này tuyệt đối là công pháp cao cấp. Nó cũng chính là chỗ dựa để bộ lạc Tản Viên chúng ta có chỗ đứng trong hàng trăm Bách Việt bộ lạc ở rừng già U Minh này. Được rồi, hiện tại ngồi xuống hết đi, ta sẽ từ từ giảng giải cho các ngươi Vu Kinh tâm pháp trước.

Đám nhỏ lại lao nhao ngồi xuống, nhưng đứa nào đứa nấy hai mắt đều rực cháy chờ đợi vũ trưởng, kể cả Lạc Vũ cũng vậy. Hắn tò mò không biết Vu Kinh tâm pháp và công pháp Sơn Thần Biến mà Vu Kinh cho mình với công pháp của bộ lạc liệu có gì khác nhau.

Chỉ là lúc này, lại có một đứa trẻ khác lên tiếng.

“Vũ trưởng, phía trên Khai Linh Cảnh còn có cảnh giới nào cao hơn nữa không ạ?”

“Cái này đám nhóc ngươi không cần quan tâm quá nhiều. Ta chỉ nhắc qua một lần thôi, phía trên Khai Linh cảnh còn có Dung Nguyên, Minh Đạo, Tam Tinh ba đại cảnh giới. Các ngươi tốt nhất nên tập trung tu luyện từ cơ bản trước, đừng mơ tưởng hão huyền về mấy thứ này, tránh cho mất đi sự tập trung mà chậm trễ tiến độ tu luyện.”

“Thân Thể,Khai Linh, Dung Nguyên, Minh Đạo, Tam Tinh, năm đại cảnh giới. ”

“Luyện Nhục, Cường Cốt, Thông Mạch, Hoán Huyết bốn cấp độ nhỏ…..”

“Viên mãn, thượng, trung, hạ, bốn cấp bậc…”

Lạc Vũ khẽ lẩm nhẩm mấy cái tên này, tự nói với bản thân cần ghi nhớ thật kĩ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN