Con Đường Hạnh Phúc - Chương 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Con Đường Hạnh Phúc


Chương 17


-Anh à!
-Hả?
-Khi đến trường, anh đừng quan tâm đến em nhiều nữa nhé?
-Vì sao?
-Vì em không muốn mọi người nghĩ rằng em quen biết với anh nên mới được anh đề cử!
-Anh biết rồi! ah em lên đây 1 lát!
Lập Khiêm kéo tay nhỏ đi lên ghế salon rồi lấy một chiếc vali nhỏ đưa cho băng du
-Cái gì vậy anh?
-em mở ra rồi sẽ biết thôi mà!
nhỏ bắt đầu mở ra . chiếc vali nhỏ được mở ra bên trong đựng một bộ đồ vẽ cực đẹp
-Có thích không?
-ùm em rất thích!!!
-nhỏ ôm chầm lấy Lập Khiêm và cả 2 cùng tận hưởng phút giây bên nhau hạnh phúc này.đến chiều thì Lập Khiêm chở nhỏ về
-Em vào đây!
-Em không tạm biệt anh như lúc trước à?
-Ý anh là????????????
Nhỏ bắt đầu đỏ mặt. Lập Khiêm cười nhẹ với tay tới tháo dây an toàn cho nhỏ khuôn mặt anh cách nhỏ 2 cm, mắt đối mắt mặt nhỏ đỏ như quả cà chua. Anh hôn nhẹ lên môi nhỏ rồi ngồi về chỗ cũ
-Em nhát gan hơn xưa đấy!
-Hứ làm gì có chứ?
-Em nghĩ lại đi lúc trước………
môi của anh bị chặn lại bởi đôi môi mềm của nhỏ
1s………..
3s………….
5s………..
10s………..
cuối cùng nhỏ cũng thả ra, ngay lập tức nhỏ bước xuống xe đi thẳng vào nhà. còn lập khiêm vẫn đang đơ toàn tập nhưng bỗng cười nhẹ
-Em thật là!!!!
rồi anh cũng quay xe trở về
*******************************************
Ngày hôm sau ở trường tất cả mọi người đang tập trung rất đông ở trước bản tin
-Ôi cuối cùng anh Chính Nam cũng quay về rồi…………._ một nhỏ thét lên
-Ôi tôi phải mặc thật đẹp mới được………_Nhỏ thứ 2 lên tiếng
-ờ đúng đó_ nhỏ thứ 3 chen vào
tiếng xì xào bắt đầu kết thúc và ………. tiếng la hét bắt đầu: tứ đại nam nhân của trường đến rồi mà lạiLập Khiêm, thiên minh, thái lâm,đặng quân bước đến và theo sau họ là: Diệu hương, hoài an và nhỏ. vô số ánh mắt ghen tức bay đến bên cạnh 3 cô nàng của chúng ta
-Hôm nay là ngày thi rồi cậu phải cố lên đó!_Diệu Hương vừa đi vừa nói với nhỏ
-Mình sẽ cố gắng hết sức!_nhỏ nói với giọng quyết tâm nhất
-nếu cô mà thua thì cô chính là cái đồ ngọc nát thật đó_ thiên minh lên tiếng trêu nhỏ
-còn hơn cái người có thi hay không cũng chỉ là cái đồ hồ thiên ngaaaaaaaaaaaa thôi!_ nhỏ cố tình ngân dài tử nga ra
-Tôi có ý chúc cô thi tốt vậy mà cô đá đểu tôi thế hả?
-Uả anh chúc tôi thi tốt hả? tôi không biết thật đó_nhìn nhỏ giống con nai tơ ngơ ngác đạp nát lá vàng rơi
-cô………._ thiên minh rít lên
-Sao?_cô vẫn không buông tha
-Thôi được rồi 2 người thôi cái kiểu chó nhà cắn nhau đó không thì bảo?_Thái lâm lên tiếng
-Gì cơ?????????? chó á? _cả bọn nhìn nhau rồi bật cười
-ruồi muỗi đánh nhau trâu bò được lợi_Đặng Quân lên tiếng
-nè không biết dùng thành ngữ thì im đi! phải là trâu bò đánh nhau ruồi muỗi được lợi chứ!!!!!_Diệu Hương lên tiếng
-Thôi được rồi đừng có mà đá đểu nhau nữa_hoài an lên tiếng
tất cả cùng đi về hội trường nơi diễn ra cuộc thi vẽ giành chức hội trưởng hội mỹ thuật.tất cả mọi người ổn định chỗ ngooifvaf một người con trai bước lên trong ánh mắt thèm muốn của bao cô nàng bên dưới
-Tôi là Hoàng Chính Nam sẽ là giám khảo của cuộc thi ngày hôm nay.Đây là lần đầu tiên sau 2 năm tôi quay về trường. ngoài việc làm giám khảo cho cuộc thi tôi còn là chính thức tuyên bố từ hôm nay tôi sẽ quay về trường
tiếng xì xào nổi lên khắp hội trường

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN