Con Đường Hạnh Phúc - Chương 18
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Con Đường Hạnh Phúc


Chương 18


-và bây giờ xin mời 2 thí sinh bước lên
Băng du và thiên hà cùng bước đến sân khấu
-2 bạn có 5 phút để chuẩn bị
Ngay lập tức cả 2 cùng bày đồ vẽ ra nhỏ cứ loay hoay thấy không an tâm hoài an chay lên xem thử có chuyện gì
-Cậu sao vậy
-Mình bị mất màu vẽ rồi cậu lên lớp lấy cho mình vài cây viết lông xanh và đỏ nhé?
-ùm
-nhanh lên đấy
Trái với bộ mặt lo lắng của nhỏ thiên hà đang nở một nụ cười đắc thắng vô cùng
nhanh như chớp hoài an đem bút lông đến cho nhỏ
-cảm ơn cậu
-cậu có chắc là được không đấy?
-ùm……. mình sẽ cố gắng hết sức
hoài an quay về chỗ của mình
-đã hết giờ chuẩn bị bây giờ sẽ bắt đầu tính thời gian 2 bạn có 3 tiếng để hoàn thành bài vẽ của mình đề tài là:…….
Tất cả đều hồi hộp
-Đề tài là: thứ duy nhất!!!!!
bao nhiêu tiếng xì xầm vang lên
-bắt đầu
trong khi thiên hà đang phát họa cơ bản cho bài vẽ của mình thì nhỏ vẫn còn đang loay hoay pha chế màu vẽ. nhỏ dùng nước để pha màu lông nhưng mà hình như nó hơi ẩm quá nên nhỏ đã nhanh chóng lấy từ dưới đáy vali một mảnh vải voan trắng mỏng phủ lên trên tờ giấy cuối cùng chuyện màu vẽ đã được giải quyết xong. nhưng mà nhỏ vẫn chưa hề vẽ mà cứ ngồi yên nhắm nghiền mắt lạiCàng ngày nhỏ càng làm mọi người đau tim trử Lập Khiêm. quá bất ngờ vì nhỏ nên Chính Nam đần người cả tiếng đồng hồ mà chẳng thấy nhỏ mở mắt ra, nhận ra điều bất ổn Chính nam lên tiếng
-Chỉ còn gần 2 tiếng nửa các bạn hãy khẩn trương lên!
-Anh đừng lên tiếng cứ để cô ấy như vậy đi, đừng lo!
Tiếng của lập khiêm vang lên thu hút tất cả mọi người. thiên minh nói nhưng chỉ đủ để cả bọn nghe
-cậu có chắc không?
-ừ
tất cả lại im lặng đã 1h30′ trôi qua nhỏ cũng đã mở mắt ra cầm lấy cọ phát màu ngay trên giấy mà không hề định lượng khoảng cách mà cứ thế vẽ màu thật nhanh tay. Chính Nam ngạc nhiên không biết nói gì chỉ biết đứng nhìn những nét vẽ của nhỏ và nghĩ thầm trong đầu “Giống quá, sao lại có thể giống đến vậy chứ?”
-hết giờ
tiếng nói của chính nam vang lên cũng là lúc sự tò mò của mọi người dâng lên
-bây giờ tôi sẽ để 2 bức tranh của 2 thí sinh ra trước để mọi người cùng ngắm
anh để 2 bức tranh ra phía trước
-đầu tiên tranh của bạn thanh hà rất đẹp.
Mọi người ở dưới đang trầm trồ
“anh chính nam sao vậy nhỉ?”
“rõ ràng sự chênh lệch rất rõ mà?”
“2 anh em mà bảo”
-bố cục rất rõ ràng, đường nét chi tiết cách vẽ màu rất tỉ mỉ
sau lời nhận xét tất cả lời xì xầm vang lên nhiều hơn nữa
-bây giờ là tranh của Ngọc Hân.Màu vẽ của em đâu?
-Xin lỗi anh trong lúc tới đây màu vẽ của em bị mất ạ!
tất cả mọi người ngạc nhiên vô cùng
-đây là màu lông phải không?
-vâng ạ!
-cô có gì để giải thích cho việc dùng chất liệu này không?
-theo em một bức tranh đẹp là đẹp từ trái tim của người vẽ, đẹp từ ý nghĩ và nghĩa của bức tranh. không biết thắng hay thua trong cuộc thi này đối với em nó vẫn là một tác phẩm đẹp của bản thân mình. dù chất liệu làm ra nó có đơn giản chỉ là màu lông rẻ tiền nhưng nó vẫn là sự nỗ lực lớn của bản thân em!
-câu trả lời rất hay
tất cả mọi người ở dưới vừa vẽ tay vừa tấm tắt khen câu trả lời của cô. trong đầu chính nam lại không khỏi suy nghĩ” thật sự vô cùng giống”
-Bây giờ tôi chính thức thông báo hội trưởng hội mỹ thuật học viện HT sẽ là:….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN