Con Là Thanh Xuân Của Mẹ - Chương X. Ngoại về rồi....mẹ con mình cố gắng nha con
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
92


Con Là Thanh Xuân Của Mẹ


Chương X. Ngoại về rồi....mẹ con mình cố gắng nha con


Qua hôm sau, ba lên thăm mình….thấy ba lặn lội đường xa lên thăm mình….thương ba lắm.
Dì 10 mình thì mệt quá nên về trước mẹ, để mẹ mình ở lại với mình, tối thì chồng mình vào cùng mình.
Tối thì ảnh hay mua cái này cái kia cho mình ăn, vì đói, sanh xong nó đói ghê lắm.
Đúng là làm mẹ rất khó, sanh con ra và nuôi con lớn lên và dạy bảo con thành người có tài có đức là một hành trình dài và
đầy khó khăn.
– 3 ngày trong bệnh viện, được cho về nhà.
Lúc ba mình lên có qua nhà mẹ chồng mình, để coi chỗ ăn ngủ như thế nào.
Vì từ khi cưới cho đến bây giờ ba mẹ mình chưa biết nhà gia đình bên chồng mình, tất cả điều là mù tịt,
Đến khi ba mình lên thăm mình thì chồng mình chở ba qua nhà mẹ chồng mình, ba lo cho chỗ ngủ, lót là chó đẻ, mong cháu
mình ngủ ngoan, bú ngoan, để con gái mình có thời gian nghĩ ngơi.’
Bất cứ ai bất cứ người con gái nào, điều đầu tiên khi sanh xong là muốn được về nhà mẹ đẻ mình để sanh, mình k ngoại lệ.
Nhưng mình lại là đứa hư hỏng, có bầu trước khi cưới đã làm ô nhục chính mình chính gia đình thì mình sao giám về đây.
Mẹ mình sẽ ở lại chăm sóc mình cho tới khi ra tháng, vì mẹ mình và anh chị sợ mẹ chồng mình không biết cách chăm sóc sau sanh.
Với mình sanh con so nếu k khéo sẽ để lại nhiều hậu quả sau này.
– Nhà thì nhỏ, cái giường ngủ cũng nhỏ, mình sợ mẹ mình sẽ không quen, sẽ mệt. Nhưng cũng mai mắn là mẹ mình ăn ngủ cũng
ổn, ngày này sáng mẹ mình cũng dậy sớm lo nấu nước song cho mình, cho con mình…làm đủ mọi thứ cả….nào là gang muối..
nào là đắp gạch để bụng nó nhỏ lại…
Nhưng mẹ mình ở với mình được một tuần thì….thái độ của mẹ chồng mình không ổn tí nào.
Mẹ mình thì không nghĩ ngợ gì, vì mẹ mình nghĩ đó là bình thường nhưng với mình nó không bình thường tí nào.
Mình buốn lắm, nhưng biết sao giờ do mình hư nên bên chồng mình người ta khinh luôn cả nhà mình.
Tối lại chuẩn bị đi ngủ….mẹ ơi, mẹ về nhà đi con tự lo cho mình được mà.
Mẹ ở đây không ăn ngủ được để mẹ bệnh con lo lắm
Mẹ không sao mẹ ở với con ra tháng rồi mẹ về nhà.
Mẹ hết đồ rồi mà, sao mẹ ở được, thôi mẹ nghe lời con mẹ về đi, con tự lo cho mình được mà không sao đâu.
Chị 5 mình gọi tới.
Em nghe nè chị
– Ăn uống gì chưa? em bé ngoan hong?
– Dạ xong rồi, ngoan lắm chị.
– Mẹ đâu?
– Dạ đây nè. mẹ chị 5 nc với mẹ nè, con không nghe đt nhiều được.
– Mẹ ở đó khỏe không?
– Khỏe con ơi, mà út N nó kêu mẹ về đi, nó nói nó tự lo được.
– Um vậy thôi mẹ về đi, để không ngủ được bệnh à.
– um vạy để mẹ gọi cho chị 3 mầy, mai nó lên rước mẹ.
Sáng chị 3 lên rước mẹ về mình buồn trong lòng nhiều lắm, nhưng mẹ ở đây mà người ta mặt nặng mày nhẹ với mẹ thì sao
được chứ. Mình tự lo cho mình được mà.
– Thôi mẹ về, con ở lại gáng ăn uống có sức khỏe lo cho con của con nữa.
– Dạ, con biết mà, mẹ yên tâm.
Vậy là mẹ và chị 3 lên xe về….mình mình ở lại, từ mai sẽ có nhiều thứ để lo. Nhưng nếu mẹ ở lại mẹ sẽ thì….
Thôi gáng vậy, nhìn con đang yên giấc ngủ….thì thầm mẹ con mình cùng cố gắng nha con.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN