Con Là Thanh Xuân Của Mẹ
Chương XII. Ra riêng...vì không cho mượn nữ trang
Mẹ biết mẹ không phải là người con dâu tốt, nên bà mới đối xử với mẹ con mình và gia đình ông bà ngoại như vậy.
Nhưng cái không tốt nhất là mẹ không kiếm ra tiền dù cầm tấm bằng ĐH
và nữ trang cưới mẹ lại không đưa cho bà.
Mẹ ở nhà làm hết tất cả mọi việc….còn phải phụ tiền nhà cho bà…còn bác 2 con thì lâu lâu bà lại gọi lên cho 500k 1tr
mẹ buồn đấy. Nhưng biết làm sao đây.
Bà nội con nói do anh 2 con của bác 2 con khó nên giờ bác 2 gái con phải ở nhà lo cho con nó, không đi làm được
Anh 2 con thì lại mới xin việc khác làm, lương một tháng không nhiêu, thì sao mà nuôi nỗi mẹ con nó.
Vậy mà bác 2 con lại có tiền mua đất trong lúc khó khăn như vậy. Mừng cho bác 2 con đã có được mãnh đất
Còn gia đình mình làm mãi không thấy dư, ba con thì làm 1 cứ sài 1…mẹ không biết đến khi nào ba con mới lớn mới biết
suy nghĩ cho gia đình mới biết lo cho tương lai, đó cũng là cái lý do để nội con không thương gia đình mình.
Con được 6 tháng, nội con lại muốn vùng lên để làm giàu, nội con được cái nói chuyện rất ngọt, chính vì cái ngọt đó mà
mẹ đã thất bại và bà thì thành công.
Bà muốn quay lại khu Tây Đô ngày xưa để kinh doanh nhà hàng, nghe mẹ cũng mừng vè về đó mẹ có thể buôn bán riêng
kiếm ít vốn cho mình. Nhưng khả năng lại không cao, vì không ai đầu tư vốn, và nghe không tích cực lắm
Nhưng mà bà lại không đủ vốn, và muốn mẹ cho mượn nữ trang cưới.
Đó là cả gia tài của mẹ..và của con…nếu đưa bà có ngày lấy lại không?
Mẹ đã quá sợ với những câu nói ngọt ngào…nhưng phía sau đó là cả một âm mưu.
Bà chỉ nói khi nào mẹ thiếu tiền khi mẹ sẽ lấy vàng của con bán hoặc đi cầm.
Mẹ nghe nhưng không nói gì.
Qua hôm sau thì nội con đi cùng ba con đi làm giấy tờ đất để vai ngân hàng….đất đai có bao nhiêu thì ngân hàng nó nắm hết
Tới 10h sáng bà về, hôm đó trời mưa.
– Nhi con đưa vàng cho mẹ mượn, mẹ đi cầm.
– Dạ, vàng con để dưới nhà mẹ con, con nghĩ mẹ chưa cần nên chưa đem lên cho mẹ, hôm bữa con nghe mẹ nói về trong kia
phức tạp lắm nên con mới để ở nhà con. Mai mẹ lấy được không? con nhờ a3 con mang lên.
Bà cọc cằn, vàng cưới mà để ở dưới làm gì.
Thật sự là mình đang giữ nhưng mình không muốn cho mượn.
– Bà bực bội, còn ở đây bao nhiêu đem ra nhiêu.
Mẹ đem ra chiếc nhẫn, dây chuyền và cái lắc vàng 18. bà bực bội nhiêu đây thì cầm được bao nhiêu.
– Dạ, mà mẹ định khi nào chuộc đồ trả lại con.
Bà bực bội….mẹ không lấy của con đâu, mẹ có tiền tỉ mẹ lấy của con làm gì, không cho thì thôi lấy làm gì.
Mẹ im lặng….bà rời đi…mẹ gọi cho ngoại con nói lại mọi việc….linh tính mách mẹ mọi việc không ổn.
2 hôm sau, ba con đang chãi tóc cho mẹ, bà đi xuống.
2 đứa ra đây mẹ nói chuyện xíu.
Không khí rất căng thẳng.
– Mẹ nói cho con hiểu, mẹ làm để đây cũng cho con và thằng H cho con của con sau này, nếu con ở chung nhà với mẹ
mà không tin tưởng mẹ, sợ mất đồ của con thì mẹ cho con ra ngoài ở. Con ở đây mẹ lo cho con từ A đến Z, như anh chị 2
con thấy không, khổ sở ở xứ người, vợ chồng con ở đây có mẹ lo.
Con chưa ra ngoài sống nên con chưa biết cực khổ, nếu con không ở đây với mẹ thì làm sao con dư tiền ra để chích ngừa cho con của con
– Dạ, con chỉ hỏi mẹ khi nào mẹ chuộc đồ lại cho con thôi. Còn nữ trang cưới con nói nếu mẹ cần gấp con sẽ nói anh 3 con mang lên
cho mẹ. chứ con nào có ý gì.
– Giờ mẹ cho 2 đứa ra ngoài ở, để 2 đứa hiểu cuộc sống nó như thế nào.
Con của con sau này nó còn lớn lên, đời này còn dài còn nhiều việc xảy ra lắm con, mẹ nói để con hiểu cách đối nhân xử thế là như thế
nào.
Mẹ đang rất nóng chưa bao giờ bà nói mà mẹ lại tl như đêm đó, ba con thì cứ khìu mẹ kêu mẹ nính đi, nhưng mẹ không sai, nhiều
việc nhiều chuyện mẹ đã nhịn, từ lúc mang bầu con, từ lúc sanh con, từ lúc con lớn lên khi được 6 tháng tuổi, mẹ đã nhịn nhịn rất
nhiều, ra riêng thì ra riêng, mẹ không muốn ở cùng họ nữa. mẹ đã quá mệt mõi.
Mẹ gọi cho dì 5 con đã gần 10h mẹ khóc….vì mẹ uất…mẹ khóc…mẹ sẽ ra riêng….
Sáng hôm sau, ba con lại tiếp tục chở nội con đi làm giấy tờ trên đường đi bà luôn la luôn nói vợ chồng con sung sướng quá nên không
biết chuyện, để ra ngoài cho cực khổ như anh chị 2 mới biết thương mẹ, cứ để nó đi ra ngoài ở vài tháng cho biết cực khổ rồi mẹ mới
cho về lại nhà.
Ba con không nói gì, chiều về…
– E sắp xếp đồ đi mốt anh chở em về nhà mẹ, anh sẽ nói chuyện với ba mẹ em.
– Sao hôm qua anh không chịu đi mà.
– Mẹ đi mà cứ cằn nhằn, anh bực bội quá.
– Bực bội nên mới đi? Mẹ hỏi ba
– Không, anh mệt mõi lắm.
– Được vậy em sẽ gọi nói chuyện với mẹ em, anh về thì nc cho đàng hoàn.
Chiều tối ba con lại nói
– Mẹ giận thì nói vậy thôi, bữa đi làm giấy anh với mẹ có ngồi uống nước nói chuyện thì mẹ hỏi em đi không? Anh nói nó đi. Ba con lại nói
mẹ giận thì nói vậy chứ bà không muốn mình đi đâu.
– Anh muốn thì ở lại, mẹ con em đi không ở đây.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!