[ Constellations Project ] Faraway from the starry sky
0. open chapter
\” Hình như là bệnh xá Bản Doanh \”
Cô nheo mắt , miệng lẩm bẩm , sáng quá , sáng quá rồi , đã bao ngày cô nằm trên chiếc giường , bộ quần áo nhều mồ hôi và máu tanh tưởi, đầu thì quay như chong chóng , mặt hoa lên chẳng biết trời đâu đất đâu, bàn tay trắng tựa được làm từ thứ vật liệu ngà voi quý hiếm rõ xuống phần hông . \” Mẹ khiếp ! Có một vết đâm sâu ở đó.\” Cô cắn chặt đôi môi, gồng mình có xe chiếc băng quấn hồng để thỏa mãn trí tò mò mà trái tim cô thôi thúc.
\” Này , đằng sau lớp băng trắng là gì , mau mở ra đi . \”
\” Xoẹt \”
Nhanh và gọn , có biết bao cơ man máu là máu tuôn ra ,ga giường bị nhuốm bẩn bởi màu đỏ huyết xinh đẹp . Chẳng có gì tuyệt đẹp cả , chỉ là máu là máu , màu đỏ ngứa mắt và nhàm chán hết sức , cô ta đứng dậy một cách khổ sở đi kiếm băng , lục lọi hồi lâu mới tìm được ,Ophiuchus sử dụng bằng một cách vụng về , cẩu thả , cô mặc chiếc áo sơ mi vào người , con ngươi khẽ đảo hướng nhìn phía trời xanh .
\” Đẹp ! Quá đỗi đẹp . Đi ra ngoài mau .\”
Tiềm thức ra lệnh cơ thể , cứ thế , cả cái cơ thể nặng trịch lang thang dọc hành lang Tây ở Bản Doanh , hành lang Tây được bài trí và xây dựng bằng đá vỏ chai hẳn hoi. Dọc đường qua căn phòng của vị tư tế , cô thoáng nghe tiếng khóc nấc của người đó , giống người run run , hắn là sợ hãi sau khi trải qua một giấc mơ dài.
– Ta chỉ sợ … ngày ấy ,Quỷ Chúa sẽ lại nhấn trọn thế gian một màu đen hỗn độn .
Nghe tới thế , Ophiuchus lại rảo bước đi , không mảy may quay lại nghe ngóng câu chuyện li kì trong mơ của vị tư tế.Vốn dĩ đây đang là những ngày đầu xuân ở xứ Thiên Ngân Xứ, nắng vàng nhuộm màu có hoa , bướm ong thi nhau tìm mật , thụ phấn , người ta cứ ngỡ rằng tất thảy thế gian đang hòa vang lời ca ngợi sắc đẹp của vị nam thần mùa xuân Frinn.
Frinn mang ánh nắng , Frinn mang sắc hoa , Frinn xua đi hơi lạnh thấu xương ở cõi Địa Ngục mà mụ già mùa đông Helga mang lên trần thế . Ngày xưa khi còn là một cô bé , người chị gái Hercules đã kể một câu chuyện cho cô , câu chuyện mùa đông .
Hỡi ôi thời đó thương Fionna vô ngần , Fionna cứu chọn mùa xuân , Fionna mang về toàn cõi thứ ánh sáng hồi sinh .
\”Hỡi Fionna , sao tôi có thể quay về chuỗi ngày xuân đó đây ?\”
Lẩm bẩm trong miệng , khóe môi khẽ nhấc lên một nụ cười buồn , nàng Ophiuchus cứ tựa người con gái trong tranh , giữa bốn bề hoa trong hạnh phúc , thấp thoáng điểm lên nỗi buồn mang mác, cô đã sống hàng ngàn năm trời , chỉ tô điểm bầu trời đêm cùng Nguyệt thần Ae , được nhân loại gọi là chòm Xà Phu – chòm sao thứ 13.
Giữa đồng cỏ yên lặng tới lạ thường , mặt trời đã lên đến đỉnh …
Bây giờ đang là buổi trưa .
~***~
\” Cô ta đâu ?Cô ta đâu rồi ? \”
Giọng nói giận giữ vang lên khắp Bản Doanh , hơn bốn mươi mấy con mắt đổ dồn sự chú ý về nữ dược sư này ,cô ta nắm chặt tay , cắn răng chạy đi tìm kẻ bỏ trốn , lúc nãy , ở tòa tháp Bắc Bản Doanh , lư hương tỏa khói đầy , người con gái xinh đẹp với mái tóc vàng tưởng như sợi nắng mai của thần Soleste , mắt nàng nhắm nghiền , nàng khẽ thì thầm một thứ ngôn ngữ cổ mà cầu nguyện , hồi lâu , mắt nàng mới mở , đôi đồng tử xanh khẽ co lại vì ánh nắng trưa hắt vào qua ô cửa ,người con trai với mái tóc màu đồng kính cẩn đỡ nàng dậy , nhìn ra ở cửa sổ , mặt nàng thoáng chút lo lắng rồi lại tắt lịm , từ đầu , một tên nhóc hớt hải chạy đến bám lấy chiếc váy lụa trắng rồi lắp bắp :
– Nguy rồi , nguy rồi , nguy…
– Cái gì cơ hả ?
Người con trai với mái tóc màu đồng chau mày khó chịu , con người con gái kia thì dịu dàng hỏi :
– Chuyện chi mà gấp thế Pyxis ?
– Bẩm chủ nhân , Bầu Đoàn Hắc Ám đến .
Mặt vị chủ nhân như tái mét lại ,nàng lảo đảo , Pyxis và người con trai kia định chạy tới đỡ nhưng nàng phẩy tay lệnh :
– Virgo , mau triệu tập các chiến binh đi , đừng làm ta thất vọng .
– Mệnh lệnh của người luôn là trách nghiệm lớn của thần .
Virgo nói xong ,hắn ta mau chóng rời khỏi căn phòng và tiến về sảnh chính , phía xa bầu trời phương Bắc , quầng mây đen cùng tiếng gào hú man rợ vang lên .
~***~
Ham chơi mà quên đi mọi việc ở Bản Doanh , Ophiuchus nằm trên đồng cỏ xanh rờn dưới tán cây Tần Bì ở vùng núi Bắc , trời bỗng tối sầm lại như sắp chuẩn bị nổi cơn giông , gió mạnh hơn bao giờ hết , cô đứng dậy phủi quần áo bông một dự cảm trong cô chẳng lành khẽ né sang trái , một mũi tên tẩm độc vứt quá cắm sâu vào thân cây non mọc gần đó , run lẩy bẩy , cô khẽ quay mặt về đằng sau , khốn nạn , là Bầu Đoàn Hắc Ám.
to be continued …
6,3,2018
lilianne.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!