[ Constellations Project ] Faraway from the starry sky - i.seem like that forces are growing up
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
86


[ Constellations Project ] Faraway from the starry sky


i.seem like that forces are growing up


Cô hoảng sợ không nhúc nhích nổi cơ thể , chết tiệt , vết thương lại tái phát rồi , chân thì chuột rút , gượng sức cũng chẳng được . Ophiuchus vô vọng ngồi bệt xuống , yếu thế này chẳng thể triệu hồi ra Rasalhague , nản lòng , xưa nay Ophiuchus vốn thế , cả thèm chóng chán và vô dụng.Ai ai trong nhà Hercules cũng biết Ophiuchus như một con rắn lười vô dụng . Thậm chí theo đồn đại của những kẻ khác , Rasalhague còn chẳng bao giờ xuất hiện , thật thất vọng thay cho con người như thế , tựa kẻ thất bại luôn chửi mình trong vỏ kén mặc cho những người huynh đệ , đồng bào tiến lên chiến đấu .

\” Ophiuchus thương mến , nàng có muốn luyện tập của những người anh em không ? \”

\” Dạ thôi , cái thân này còn chẳng làm được tích sự gì cho bản thân thì nói gì là bảo vệ Thiên Ngân Xứ .\”

\” Vậy thì tiếc quá nhỉ , ta đi đây . \”

Một cuộc hội thoại ngắn ngủi đã xảy ra từ hàng trăm năm trước , sau sự kiện Evero , Ophiuchus hoàn toàn mất đi khả năng chiến đấu , nhuệ khí cũng sụt giảm , đồng thời chính sự kiện Evero đã biến người này thành kẻ vô dụng ,vô tâm .Mặc kệ những người anh em , bỏ lời nói , lời hỏi thăm ra ngoài tai , cô thu mình trong bóng tối và lánh xa thế nhân , rồi lại một ngày xuân , chim chóc reo mừng , cô ta thức dậy mon men đắm mình xuống những con sóng mềm mại xô bờ bãi .
Nhưng…chỉ vì sự lóng ngóng và sơ suất lại một vết thương nữa trên cơ thể cô .

Ngàn năm chỉ là một con người ôm hết lấy mọi thương tật , biển có thể cạn , núi có thể mòn thì kẻ mang sẹo chẳng thể nào xóa mờ được đi .

\” leng keng … leng keng !\”

Tiếng chuông vang vang , thâm tâm của cô như thức tỉnh

\”Chúa ơi , mình đang tới cõi Cực Lạc \”

Cô lẩm bẩm nhưng không , trước mắt cô là những chiến binh tinh nhuệ , trong đó có cả những người anh em của cô . Nào là Thiên Ưng – Aquila ,Hậu Thuẫn – Scutum , Sài Lang – Lupus , cặp song sinh Serpens , và một trong những Thập Nhị tinh tú Hoàng Đạo , Leo – Mãnh Sư lao lên chiến đấu , cơ chỉ trơ mắt nhìn , những người huynh đệ lao lên như vũ bão , mù mịt màn sương và âm khí , bàn tay đặt lên vai cô , quay đầu lại và …

\” Ngủ đi Ophiuchus \”

Hương hoa dìu dịu tỏa ra từ cổ tay của người lạ ấy , cả một cơ thể đổ gục trên nền đất lạnh giá bẩn thỉu , Ophiuchus ngất trong một trận chiến.

~***~

\”Con yêu của mẹ ơi

Xin ngừng nhòa lệ mi

Ở đây nghe mẹ hát

Về con chim sơn ca

Hỡi con chim sơn ca

Bên bờ dậu hồng gai

Lặng thầm cất tiếng hót

Ôi tiếng hót bi ai

Cất gọi tia nắng mai

Trong đêm tối mịt mù\”

Khúc hát ru cứ văng vẳng trong đầu của Ophiuchus , lúc này đầu cô đang quay mòng mòng , vả lại một lần nữa , cô lại ở trong bệnh xá của Bản Doanh và bên cạnh là \”cái-con-mụ-lang-băm\” đáng ghét đang lải nhải khiển trách cô.

\” Chúa ơi , lại nữa. Đấng tạo hóa , cứu con .\”

Đầu cô vâng lời cầu cứu , lúc này chỉ cầu sao cho mình còn đủ sức độn thổ ra khỏi cái địa ngục này . Điều ước như thành hiện thực , Virgo bước vào , thật bất ngờ thấy , anh ta chuẩn bị dẫn cô lên căn phòng của chủ nhân.

– Khoan đã Virgo, có thực là chủ nhân muốn gặp cô ta ?

Người lang y khẽ nhướng mày tỏ vẻ khó chịu , dạ vâng , cô ta đã nói xong hết điều cần nói đâu , bị kẻ khác cướp mất đúng là tệ hại mà lại.

– Nhanh lên đấy đồ ngốc.

Cô ta đáp lại và bỏ ra ngoài , Virgo cũng đi ra ,vậy nên chẳng có lí do gì để cô ở lại , lâu lắm rồi cô chưa gặp chủ nhân của mình – Tinh Tú Đế Vương.

~***~

Hành lang dẫn về phía Bắc của Bản Doanh dài dằng dặc , với con người như Ophiuchus thì đó như cực hình , rồi ra cả hai cái chân rồi mà mãi chưa đến. Được một tiếng đồng hồ rồi mà mãi chưa đến nơi , mà im lặng quá lâu rồi , để phá vỡ sự im lặng đáng sợ này đã đến lúc có phải nói để cắt đi bầu không khí ngột ngạt đến khó chịu .

-Này , có vẻ như Aquarius và anh không ưa nhau .

– Cô nói vậy là sao ?

Virgo trả lời bằng cái giọng lạnh nhạt .Thế đấy , hắn ta không trả lời cô nữa.

– Đến nơi rồi.

Hắn ta đột ngột dừng lại làm cô bị va vào bản lưng của hắn , và lạ thay, nơi ở của chủ nhân lại là một nơi riêng biệt , xa sỉ hơn cho cô ở mỗi ngày.

– Mời vào .

Giọng nữ nhẹ nhàng vang lên đằng sau cánh cửa , \” kẽo kẹt \” , trước mắt cô là người thiếu nữ tóc vàng tựa sợi nắng , mặt nàng có vẻ u sầu , dường như thấy cô nàng vui hẳn lên , tiến bước , mới nhất cử nhất động của nàng đều thật là tao nhã và thanh lịch , có vẻ như chẳng có chút gì là giống kẻ phàm tục .

– Cô có đau ở đâu không Ophiuchus ?

Nàng đưa đôi tay ngọc ngà chạm vào vầng thái dương của cô , đã lâu lắm rồi nàng không làm vậy.

– Dạ thưa tôi ổn.

Ophiuchus đáp lại , vị chủ nhân với và nói với vị hầu cận Virgo :

– Mau lấy ghế cho Ophiuchus ngồi đi , hôm nay ta có vài việc muốn nói với nàng ấy.

Mặc dù không thích Ophiuchus nhưng Virgo vẫn miễn cưỡng làm , mệnh lệnh của chủ nhân là trên hết .Hắn lật đật đi tìm ghế còn nàng thì tiếp đơn vị khách nồng hậu:

– Rượu mật ong hay trà ?

– Rượu thưa chủ nhân.

Vâng thưa các bạn , Ophiuchus nổi tiếng là một con sâu rượu , về đồ uống thì tuyệt đỉnh thôi rồi khỏi nói.Thứ chất lỏng thơm mùi vị ngọt ngào sóng sánh mật ong được ủ men hàng nghìn năm nay đã được bỏ ra và phô bày hết biết bao tinh tế đã ấp ủ hàng nghìn năm qua.

– Ta có chuyện muốn nói Ophiuchus .

– Cứ nói đi , ta nghe đây !

Cô ả đáp lại trong lúc đang uống li rượu thánh , vẻ như chẳng còn sự tôn nghiêm , phân hóa giai cấp master-servant .

– Trong lúc chiến đấu với Bầu đoàn Hắc ám , người anh em Aquila của nàng đã bị thương , có biết không , chị gái của nàng , người lãnh đạo gia đình nhà Hercules đang rất phẫn nộ , liệu nàng có thể …

– Dẹp đi .

Ophiuchus đáp lại thô thiển , giờ thì cô ta đang ở trong tình trạng \”rượu vào lời ra lẫn lộn \” , quả nhiên ,Ophiuchus ghét chị gái của chính mình . Mất hồi lâu đăm chiêu suy nghĩ , ah , đầu của nàng vừa nảy ra sáng kiến rất hay . Nàng bắt đầu ra yêu cầu như đúng trọng trách chủ nhân của mình:

– Ophiuchus thương mến , biết bao lâu nay nàng đã ở trong gian phòng của mình quá lâu , vậy nên lần này ta muốn nàng luyện tập và đi chiến đấu như mọi người.

– Hahahaha , vậy động lực gì để ta chiến đấu , hãy lấy ra đi .

Ophiuchus đang chơi khó Tính Tú Đế Vương của chúng ta , haizz , làm thế nào để lấy ra động lực cơ chứ, nghĩ đi , nghĩ đi ,nghĩ đi , và một lần nữa , trong đầu nàng lóe lên ý tưởng .

– Ophiuchus a , hình như tế lúc ấy lại lớn dần , liệu nàng…

– Dạ đúng hơn là đang lớn dần thưa chủ nhân .

Ophiuchus tay cầm ly rượu mật ong cạn khô ngồi vẻo trên ghế như đang chọc tức kẻ nào đó nổi điên, môi cô khẽ cong lên một nụ cười ma mãnh rồi trả lời :

-Sao có thể từ chối được lời đề nghị của chủ nhân tối cao chứ , vậy là mai , lúc bình minh ló dạng , tôi sẽ đến võ đường.

Nói xong , li rượu rơi xuống nền đá lạnh , dáng người con gái ngà ngà say thất tha thất thểu đi ra khỏi căn phòng của vị chủ nhân, trời đã khuya , len lỏi qua song sắt cửa sổ là ánh bạch nguyệt soi hành lang về phòng . Nằm trên giường , niềm hào hứng đẩy cao lên tột độ , ngày mai , Ophiuchus trở lại võ đường . Một lần nữa , tinh thần thượng võ của kẻ yếu đuối này lại được sạc đầy , mong sao đêm nay không phải là đêm dài.

to be continued …

31,3,2018

lilianne.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN