Crush! Vì đó là cậu - Chương 2: Hình như tớ thích cậu mất rồi!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
220


Crush! Vì đó là cậu


Chương 2: Hình như tớ thích cậu mất rồi!


Chương 2: Hình như tớ thích cậu mất rồi!

Nói là lần đầu gặp mặt, thật ra tôi biết cậu từ rất lâu rồi.

Ngày ấy mới chơi facebook, tôi ôm quyết tâm làm full bạn bè, có thể nói là găp ai cũng ‘thêm bạn bè’ chẳng quan tâm người ta có chấp nhận hay không.

Đợt ôn thi học kì 1 năm lớp 10 ấy, tôi gặp phải mấy cái đề toán khó nhằn, ngồi gặm bút cả buổi cũng không giải được. Bí quá hóa liều ôm cái tư tưởng đợi sung rụng mà đăng lên face.

Có một nickface tên là Gia Phong comment, bạn ấy không chỉ cho đáp án mà còn giảng giải từng bước một cách chi tiết.

Những người khác đi ngang qua cũng liên tục cảm thán bạn ấy giỏi quá, giảng dễ hiểu quá.

Bấy giờ tôi mới biết hóa ra trong list của mình còn có một ‘thần đồng toán học’ như thế đương nhiên là đâu dễ gì mà buông tha. Inbox cảm ơn rối rít nhân tiện mặt dày xin bạn ấy giải hộ mấy bài nữa!

Cái bài mà tôi dùng cả ngày cũng không thể làm được, thì bạn ấy chỉ dùng mười mấy phút đồng hồ để tìm ra đáp số.

Có cảm giác như không có gì có thể làm khó bạn ấy vậy.

Sau lần ấy, chúng tôi thường xuyên inbox cho nhau (thật ra thì phần lớn là tôi nhắn cho cậu ấy trước), nội dung hầu hết toàn xoay quanh việc học và bài tập. Tôi hỏi cậu ấy về mấy môn tự nhiên, còn cậu ấy thi thoảng cũng sẽ hỏi tôi về môn xã hội. Chính vì vậy nên tôi cũng không mấy áy náy khi xuất ngày quăng cho cậu mấy cái bài tập khó nhằn.

Ban đầu là những câu cảm ơn khách sáo, dần dần trở nên tự nhiên, hài hước. Từ những bài tập cứng nhắc, đôi khi cũng có những câu chuyện đời thường. Tôi bỗng cảm thấy dù cách một cái màn hình, một người ở phương nam một người lại ở đất bắc dẫu vậy những vẫn cảm thấy thật thân thiết.

Nhìn những dòng tin nhắn trên màn hình, trong lòng bỗng cảm thấy có một niềm vui khó tả. Thỉnh thoảng không nhịn được mà nghĩ, không biết trông cậu thế nào, giọng nói ra sao. Cách nhau xa đến thế, liệu tôi có thể gặp được cậu dù chỉ là một lần?

Hôm ấy là một ngày trời mưa rầm rì.

Tôi rất vui, thời tiết cũng chẳng ảnh hưởng đến tôi bởi vì tôi vừa nhận được kết quả thi cuối học kì 2. Điểm trung bình của ba môn toán, lí, hóa cao hơn hẳn kì trước.

Tất cả đều phải nhờ Gia Phong bồi dưỡng tôi suốt mấy tháng trời. Đem tâm trạng hớn hở thông báo với cậu. Nhưng trái ngược với tôi, cậu ấy có vẻ buồn, rep một tin nhắn mà cũng mất 2, 3 phút cuối cùng tôi cũng không vui nổi nữa.

[Nhóc: Cậu… không vui à?]

Nhóc là tên facebook của tôi.

[Gia Phong: Con gái các cậu thích con trai thế nào?]

Cậu ấy bỗng hỏi một câu như thế, tôi không biết phải trả lời thế nào. Trước giờ tôi chưa từng thích một ai. Còn cậu, có phải cậu đã thích một người rồi không?

[Gia Phong: Cậu nói cho tớ biết đi, làm thế nào thì cô ấy mới thích tớ?]

[Nhóc: Xin lỗi. Tớ không biết. Cậu… rất thích cô ấy sao?]

[Gia Phong: Ừ. Nhưng cô ấy không thích tớ.]

Tôi chợt thấy buồn, nỗi buồn ấy lớn đến nỗi niềm vui lúc trước tôi không thể tìm lại được.

Ngoài trời vẫn mưa, những giọt mưa gõ lên mái nhà tạo thành âm thanh sôi động nhưng lại khiến người ta thêm âu sầu.

Sau hơn ba tháng quen biết.

Hình như tớ thích cậu mất rồi!

Không biết từ khi nào, tên gọi của cậu trong trái tim tôi đã không còn là Gia Phong mà thay bằng một cái tên thân thương gọi là… Crush!

Nghỉ hè năm lớp mười ấy, tôi không còn vui cười như những mùa hè trưởng, có cảm giác bản thân đã trưởng thành hơn rất nhiều. Tất cả, chỉ vì tình cảm của tôi… với cậu!

Đám bạn của tôi không ít người yêu sớm, nhưng tôi vẫn một mực làm con ngoan trò giỏi trong mắt ba mẹ. Tôi thường nghe bạn bè kể nhiều về những mối tình online nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trải qua một mối tình như thế.

Không ai đoán được chữ ngờ.

Đến cuối cùng, tôi đã đem lòng yêu mến một bạn nam, một con người cách xa tôi hàng trăm cây số, ngay cả khuôn mặt như thế nào tôi cũng không biết.

Dù vậy, mỗi ngày trôi qua, tôi dường như lại thích cậu nhiều hơn một chút. Dù cho tim cậu đã ngự trị một hình bóng khác.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN