Cực Phẩm Hệ Thống Thần Tôn - Quyết tâm tu luyện
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
153


Cực Phẩm Hệ Thống Thần Tôn


Quyết tâm tu luyện



Bầu trời một mảnh xanh trắng mát mẻ, gió nhè nhẹ khiến cho người ta thoải mái.

Bạch Thiên Viễn nhìn trời mà ngẩn người, bầu trời thật đẹp a, giống như cái ngày mà hắn kết thúc cuộc đời mình ở kiếp trước vậy.

Biên Hạo nhìn thất hoàng tử mang vẻ mặt ông cụ non, liền muốn cười ra tiếng, song vẫn nhịn lại, nói: ” Ngài đang nhìn cái gì, muốn ra ngoài chơi sao?”

Bạch Thiên Viễn cái đầu nhỏ khẽ lắc, nói: ” Không phải a, chỉ là hơi chán thôi.”

Lại nhìn xuống bàn tay trắng trắng mềm mềm mà thở dài.

Dù kiếp trước hay kiếp này, thì làm sao mà da của hắn có thể trắng như vậy a? Cho dù hắn đã rất nỗ lực phơi nắng thì cũng không thể để làn da trắng nõn này thành màu mật ong như tưởng tượng.

Là một tên có tâm hồn hai mươi tuổi, hắn đương nhiên mong muốn bản thân sẽ có cơ thể tám múi, da mật ong, khuôn mặt cuồng bá lãnh khốc duệ a!

Buồn rầu một hồi nhưng khi nghĩ đến hiện tại, Bạch Thiên Viễn tâm tình cũng khá hơn.

Hai người bọn họ hiện tại ở trong khu vực phía tây của Tuyên Thành, một năm trước đến nơi này thuê một biệt viện ở.

Một năm trôi qua nhanh như chớp mắt, hắn cũng liền được 4 tuổi rồi a, trong lòng vẫn là mong bản thân mau mau lớn nhanh một chút.

Trong suốt một năm qua, hắn nhận ra bề ngoài như tiểu hài tử này rất có ích, vì nhiệm vụ xoát độ ngầu của tầng thứ nhất mà cứ lôi kéo Biên Hạo đi dạo xung quanh, mặc kệ sự khinh bỉ sâu sắc từ Hệ thống, lợi dụng bề ngoài trẻ con khả ái mà thu hút một đám người, cứ ngày ngày xoát cái mặt liền thu được rất nhiều sự chú ý.

Bây giờ liền làm hắn vô cùng hạnh phúc, bởi vì ngày ngày cực khổ xoát độ ngầu cũng tăng cấp.

Hiện tại thế nhưng hắn đã xoát đến độ Ngầu Tầng một cấp 3!

Chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa thôi hắn liền có thể lên tầng hai của xoát độ ngầu.

Bởi vì đột phá hai cấp sau, Hệ thống thưởng cho hắn món quà thật lớn, thực sự là khiến hắn hạnh phúc đến lân lân, muốn nhanh nhanh tấn cấp a.

Đồng thời, năng lượng Hệ thống ban đầu cũng dần hồi phục, mỗi khi nghe thông tin mới sẽ thấy được một màn hình tinh thể lỏng màu xanh nhạt, cái này chỉ có mình hắn thấy được.

Ban đầu hắn còn thật ngạc nhiên trợn tròn mắt, thích thú sau cũng dần quen thuộc.

[ Tên: Bạch Thiên Viễn

Thân phận: Thất hoàng tử Thần Tịnh Quốc

Xoát độ Ngầu: Tầng một ” thu hút sự chú ý của mọi người” cấp 3. ( 10/100)

Pháp khí: Lục lạc Thần An ( Bạch Ngân trung cấp)

Phần thưởng : 10 viên Trúc Cơ đan, 5 viên Tụ Linh đan, Ôn Ty Kiếm ( Bạch Ngân thượng cấp) ]

Lục lạc Thần An, đây chính là một năm trước vị đại hán thần bí tặng cho hắn, là một pháp khí bảo mệnh Bạch Ngân trung cấp.

Ngoài ra phần thưởng nhiệm vụ khi hắn tăng lên cấp 1 chính là 10 viên Trúc Cơ đan, khi lên cấp hai được tặng 5 viên Tụ Linh đan và Ôn Ty Kiếm.

Làm hắn vui mừng chính là pháp khí tấn công Ôn Ty Kiếm Bạch Ngân thượng cấp.

Đây chính là một pháp khí tấn công cao cấp a, nhưng bởi vì hiện tại hắn vẫn quá nhỏ, tay cầm kiếm còn không được huống chi là sử dụng, còn Tụ Linh đan vốn định đưa luôn cho Biên Hạo dùng, nhưng nếu hắn hỏi làm sao có được cái này cấp cao đan dược, hắn biết giải thích cái gì đây?

Chẳng lẽ nói là hắn làm nhiệm vụ, được hệ thống tặng? Thật sự hắn tận mắt nhìn thấy còn không tin được cái sinh vật lạ thần kỳ gọi là ‘ Hệ thống’, huống chi là Biên Hạo không thể nhìn thấy?

Vì thế liền nan giải, pháp khí không đem ra được, Tụ Linh đan cũng không biết đưa thế nào a.

Đợi hắn lớn lớn liền có thể viện ra một cái cớ rồi, bởi vì Biên Hạo một năm qua luôn ở tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, gặp phải một cái bình cảnh, vì thế càng cần thiết phải sử dụng Tụ Linh đan.

Hắn nghe qua Hệ thống nói rằng, mỗi tầng tu vi ai cũng gặp phải bình cảnh, có người dùng cả mười, chục, trăm năm cũng không thể đột phá được ‘bình cảnh’. Vì thế đan dược như Trúc Cơ đan, Tụ Linh đan dùng để vượt qua bình cảnh này, nhưng mỗi một viên đều cực kỳ quý hiếm.

Trúc Cơ đan dành cho những ai có tu vi luyện khí kỳ dùng để đột phá, trở thành Trúc Cơ tu sĩ, Tụ Linh đan tương tự nhưng dành cho Trúc Cơ tu sĩ đột phá bình cảnh, tụ linh kết đan, trở thành Kết Đan tu sĩ.

Ăn đan dược có khả năng tỉ lệ đột phá bình cảnh là 50/50 nhưng hầu hết vẫn là ăn vào có thể đột phá lên.

Cảnh giới tu luyện của nơi này chia làm: Luyện thể kỳ, Luyện khí kỳ, Trúc Cơ kỳ, Kết Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, Tiểu Thần kỳ, Hóa Thần kỳ, Phá Hư cảnh, Vị Thần cảnh.

Bạch Thiên Viễn tuy không hiểu nhiều lắm về thế giới tu tiên, nhưng hắn cũng biết được thế giới này mạnh được yếu thua, cường giả vi tôn.

Cũng giống như đám người Biên Hạo, Tần Lập năm đó, nếu bọn họ có đủ tu vi và thực lực để cùng Liệt Phiên Lâu đối kháng, sẽ không bị bức một đường chạy đến Tuyên Vỹ Quốc, càng sẽ không có tình cảnh như ngày hôm nay, Tần Lập không rõ tung tích, hắn cùng Biên Hạo phải trốn tránh ở trong Tuyên Thành.

Vì thế, Biên Hạo lúc này cần đột phá bình cảnh, tăng cao thực lực. Nếu không đợi đến khi đám người Liệt Phiên Lâu tìm đến e rằng rất không ổn .

Ây, hắn đột nhiên muốn tu luyện rồi, như vậy biết đâu hắn có thể giúp Biên Hạo được chút gì đó. Biên Hạo che chở hắn như vậy, làm hắn thật nhớ đến gia đình kiếp trước, bọn họ đều là người tốt, quan tâm chăm sóc hắn nhưng đến cuối cùng, hắn lại chết hãm như thế, thật sự làm hắn áy náy, nên kiếp này hắn không muốn cứ mãi được người khác bảo vệ như thế.

Hệ thống sau khi biết được ý nghĩ của hắn, quả thực là vui mừng muốn khóc, cảm giác thật thành tựu khi một ký chủ phế vật cũng có chí tiến thủ, liền vội nói:

[ Ký chủ, ngươi muốn tu luyện sao? Tốt lắm a, nhưng hiện tại ta chưa có đủ năng lượng mở ra thương thành, hơn nữa ngươi bây giờ tích phân còn không có kiếm được đâu. ]

Bạch Thiên Viễn vừa nghe, liền tò mò hỏi: ” Cái gì thương thành? Tích phân?” nghe có vẻ là lạ, thương thành nghe giống như một chỗ buôn bán, còn tích phân thì hắn bó tay.

Một tên phú nhị đại ăn chơi trác táng như hắn, nào từng đọc qua truyện tiểu thuyết? Càng chưa nghe nhắc đến cái vì gọi là thương thành, tích phân.

Nếu là mấy tên nhân vật chính khác, e rằng bàn tay vàng Hệ thống đến tay vui mừng còn không kịp ấy chứ, nào như Bạch Thiên Viễn cái gì cũng chẳng biết, tâm tình vẫn thực thản nhiên như không, mệt nhọc cho Hệ thống giải thích:

[ Thương thành chính là nơi để mua những vật phẩm như pháp khí, công pháp, đan dược, y phục, bùa chú, trận pháp linh tinh gì đó, có thể nói là tập hợp tất cả mọi thứ! ]

Ân, nghe có vẻ rất tốt, nhưng có khác gì mấy cửa hàng ở trong Tuyên Thành đâu.

Hệ thống có chút bực, nói : [ Cái này không giống nha, Thương thành đi đâu cũng có thể mua, tiện lợi rất nhiều. Trong đó còn có cả vô số những công pháp, pháp khí, đan dược bị thất truyền! Ở nơi này cho dù tìm nát con mắt cũng không có thấy đâu nhé! ]

Bạch Thiên Viễn có chút không nói được, dù sao hắn nghe cũng thấy có lý, nhưng vẫn là chưa từng thấy qua nên đành im lặng vậy.

Hệ thống thấy hắn ruốt cuộc phục rồi, mới tiếp tục giải thích :

[ Tích Phân hay còn gọi là điểm tích lũy, là điểm mà ngươi chém giết động vật, yêu thú, tu sĩ, hay một đám tu ma đạo kiếm được. Tích phân có thể mua những đồ vật trong thương thành, ngoài ra năng lượng trong tích phân còn có thể chuyển hóa ra để bản thân sử dụng, nâng cao tu vi thực lực. ]

Bạch Thiên Viễn nghe xong liền hai mắt sáng ngời, nhưng lại nhanh chóng dập tắt đi.

Mặc dù cái gọi là điểm tích lũy này rất hữu ích, nhưng cần phải giết động vật, tu sĩ mới có được.

Hắn kiếp trước ngay cả con gà cũng chẳng dám giết, huống chi là con người? Hơn nữa nếu giết người, chính là phạm pháp.

Hắn dù gì từ nhỏ cũng được giáo dục trở thành một công nhân tốt, đánh người còn chưa đánh qua đâu!

Điều này làm hắn vô cùng ảo não, vẫn là thôi đi…

Hệ thống thấy hắn khó khăn lắm mới lấy được ý chí trong nháy mắt đã muốn héo, liền vội nói :

[Ký chủ ngươi đừng vội từ bỏ như vậy, ngươi xem, chúng ta còn có thể giết động vật nhỏ mà, ha? Hơn nữa nếu không dùng phương pháp này, ngươi còn có thể tự tu luyện hấp thụ linh khí như người ở nơi này mà.]

Đậu phộng luộc, ký chủ phế vật cấp Nguy Cơ đúng là khó nhai mà, hức.

Một cái siêu cấp Hệ thống như nó phải chuyên đi đào tạo mấy tên phế vật vô dụng, cũng thật mệt mỏi a. Nhưng tính ra thì so với mấy ký chủ lạnh lùng lãnh khốc cuồng bá duệ của mấy hệ thống khác, thì ký chủ nhà nó lần này quả thực là một phế vật hiền ngoan biết mấy a.

Được rồi, nếu Bạch Thiên Viễn biết Hệ thống luôn nghĩ hắn là một phế vật, cứ hai câu lại có một câu mắng hắn là ‘vô dụng’ thì nhất định sẽ nổi điên.

Nhưng lời Hệ thống vừa nói quả thật khiến cho hắn suy nghĩ lại.

Quả thật động vật nhỏ thì hắn còn giết được, như ruồi, mũi, kiến… A, hèm.

Được rồi, tự tu luyện cũng được, dù sao hắn cũng muốn có thực lực, ít nhất cũng phải có một chút, nếu sau này gặp nguy hiểm còn có thực lực để mà chạy nữa nha.

Vì thế hắn nói: ” Được rồi! Ta sẽ tự tu luyện! ”

Hệ thống cảm động nói :

[ Tốt lắm a! ]

Vì cái quần gì ký chủ của mấy cái hệ thống khác, đều là muốn tu luyện như điên thời gian cũng chẳng có, ký chủ của nó lại có thể nhàn rỗi như vậy!!

Ò □ Ó)/ lật bàn

Thế giới tu tiên nguy hiểm thế nào thì Bạch Thiên Viễn cũng chỉ nghe qua từ Hệ thống, nhưng tận mắt nhìn thấy thì chưa bao giờ.

Hệ thống thở dài, vẫn là tiếc sắt không thành thép, nếu ký chủ hắn cứ mãi giữ cái tâm tính hiền hòa thế này thì làm sao mà tồn tại ở thế giới này đây a?

Nếu hắn còn không nhanh chóng nhận ra và tỉnh ngộ, thì đến lúc đó cũng không thể trách nó tàn nhẫn được đâu.

Cuối cùng, Biên Hạo vẫn dắt Bạch Thiên Viễn đi dạo trong thành.

Suốt một đường đi Bạch Thiên Viễn luôn suy nghĩ làm thế nào để tự tu luyện, cuối cùng cũng đành đầu hàng.

Khi về đến biệt viện, Bạch Thiên Viễn hơi dừng lại, cánh tay khẽ níu giữ ống tay áo của Biên Hạo.

Hắn dùng ánh mắt chăm chú kiên định ( tự cho là) nhìn chằm chằm Biên Hạo, nói: ” A Hạo, ta muốn tu luyện!”

Hết cách rồi, hắn vốn định hỏi hệ thống, nhưng lại cảm thấy người ở đời thực chỉ dạy sẽ dễ hiểu hơn nhiều so với cái màn hình tinh thể lỏng màu xanh kia a.

Hệ thống : […] bổn hệ thống muốn giận rồi, hừ hừ.

Biên Hạo ngạc nhiên, cuối đầu xuống nhìn hắn, cuối cùng lại còn nửa ngồi nửa quỳ.

Trực tiếp làm cho Bạch Thiên Viễn giật mình, trong lòng tràn đầy dấu hour chấm cùng khó hiểu.

” A Hạo ca, ngươi làm gì?” hắn vội nâng Biên Hạo lên, nhưng hiển nhiên không nâng được, bất đắc dĩ vô cùng.

Hắn chỉ nói muốn tu luyện thôi mà, chẳng lẽ hiện tại vì quá nhỏ tuổi nên hắn không thể tu luyện sao? Biên Hạo ca ngươi có cần kích động như vậy không a.

Chỉ là Bạch Thiên Viễn đoán chỉ đúng vài phần, Biên Hạo chính là xúc động nhưng không phải là không cho hắn tu luyện.

Bởi vì Bạch Thiên Hạo không hề biết đến quy định của hoàng tộc Thần Tịnh quốc nên mới thế, theo quy định đời đời đời lưu truyền của Thần Tịnh quốc, chỉ cần là trong người có huyết mạch của con cháu hoàng tộc đều sẽ mang trong người một sức mạnh thức tỉnh.

Sức mạnh thức tỉnh được lưu truyền đời đời kiếp kiếp, không giống với linh căn.

Mỗi một hoàng tộc ở thế giới này đều có trong mình một sức mạnh thức tỉnh, hay còn gọi là Huyền Thức.

Huyền Thức là một sức mạnh rất thần bí, không ai rõ tại sao chúng lại chỉ xuất hiện ở trong các Hoàng tộc trên thế giới này.

Sức mạnh của Huyền Thức cũng tương tự như Linh Căn, nhưng nó lại mạnh hơn rất nhiều lần.

Sở dĩ gọi nó là sức mạnh thức tỉnh, bởi vì rất hiếm có người trong hoàng tộc có thể thức tỉnh được sức mạnh này, họ không biết Huyền Thức sẽ thức tỉnh khi nào, cũng hoàn toàn không rõ nó sẽ thức tỉnh ra sức mạnh gì. Có người chỉ mới 10 tuổi đã thức tỉnh, có người thậm chí dùng cả đời cũng không thức tỉnh được.

Bởi vậy khi trong hoàng tộc có vị hoàng tử, công chúa nào được tròn 10 tuổi, sẽ tổ chức một cuộc khảo nghiệm.

Khảo nghiệm để tìm ra Huyền Thức ẩn dấu ở đâu đó trong cơ thể và dùng ngoại lực để đánh thức sức mạnh đó.

Phương pháp này tuy thô bạo, hơn nữa gây ra rất nhiều đau đớn cho người nhận được, nhưng nếu đứa trẻ hoàng tộc nào thức tỉnh được Huyền Thức, tương lai chính là vô hạn hào quang tiền đồ.

Còn có một phương thức khác để đánh thức sức mạnh Huyền Thức bên sâu trong cơ thể, đó chính là sự giác ngộ.

Nhưng hiển nhiên phương pháp này chẳng mấy ai làm được, hiện tại Biên Hạo kích động như vậy, cũng là vì điều này.

Bởi vì thất hoàng tử là hy vọng cuối cùng của bọn họ và cả người dân của Thần Tịnh quốc, nếu sớm tu luyện cùng thức tỉnh được Huyền Thức, bọn họ có thể trở về Thần Tịnh Quốc, quang minh chính đại mà trở về.

” Công tử, người thật sự quyết tâm tu luyện sao? Cho dù trải qua bao nhiêu khó khăn gian khổ?”

Ở thế giới này, tiểu hài nhi chỉ cần được 10 tuổi sẽ bắt đầu trắc thí kiểm tra linh căn, sau đó sẽ học tập tu luyện bước đầu tiên là luyện thể.

Trước 10 tuổi bởi vì thân thể còn quá nhỏ yếu nên chỉ có thể học tập rèn luyện thêm về kiến thức, nếu gượng ép tu luyện sẽ có hại cho cơ thể.

Nhưng Biên Hạo không nghĩ vậy, bởi vì bản thân hắn vừa được 3 tuổi đã chịu đựng cảnh tượng ngày ngày huấn luyện khắc nghiệt, trong người mang nhị linh căn Mộc Thủy một đường chém giết, trải qua mười mấy năm hộ vệ bên cạnh Từ phi ( mẫu thân hiện tại của Thiên Viễn ) cuối cùng được chuyển thành Hộ vệ chi hai bên cạnh thất hoàng tử nhỏ tuổi.

Hắn mong muốn thất hoàng tử tương lai sẽ trở thành một vị cường giả, sẽ trở thành Hoàng đế của Thần Tịnh Quốc, thống lĩnh thiên hạ.

Hiện tại tuy hắn chỉ vừa có 4 tuổi, nhưng mang trong người huyết mạch hoàng tộc vô cùng mạnh mẽ, thân thể từ nhỏ đã khỏe mạnh, thông minh hiểu chuyện, bản thân lại cam tâm tình nguyện tu luyện, chỉ cần chậm rãi bồi dưỡng, hắn không tin sẽ không khiến hắn trở thành thiên tài.

Bạch Thiên Viễn cũng không suy nghĩ được nhiều như vậy, hắn chỉ cảm nhận được sự trông cậy, tin tưởng quen thuộc đến lạ thường từ trên người Biên Bạo phát ra.

Khiến hắn thấy có chút cảm giác áp lực, nhưng kiếp này hắn không muốn lại trốn tránh, hắn sợ sẽ đi lên vết xe đổ của kiếp trước, sẽ im hơi lặng tiếng mà chết đi, sẽ bất ngờ cũng hãm như thế mà kết thúc cuộc đời mình.

Trong lòng tràn ngập quyết tâm cùng kiên định, nói : ” Ta muốn tu luyện! Ta không sợ khó khăn cùng thử thách!”

Biên Hạo khẽ nghếch môi cười, nói :

” Được lắm, một lời này đã nói sẽ không được rút lại! Thuộc hạ sẽ trợ giúp người tu luyện. Nhưng ngài phải hứa với thuộc hạ rằng, không được bỏ cuộc giữa chừng, được không?”

” Được!” trong lòng hắn một khi đã quyết định tự nhiên sẽ không từ bỏ, chỉ mong rằng tu luyện sẽ không quá cực khổ.

Hệ thống cũng thầm vui mừng, ký chủ lần này quả thật là có phế, nhưng hắn đã quyết tâm tu luyện liền tốt, sau này  nó chắc chắn sẽ cố gắng ra sức mà đào tạo hắn a.

Nhưng có lẽ hắn sẽ sớm nhận ra thôi, tu luyện nào sẽ dễ dàng như trong tưởng tượng của hắn vậy.

Tình tiết hay còn chưa bắt đầu đâu, đừng nóng vội.

U v U)

Các vị đạo hữu mau ủng hộ ta đi a.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN